QUANG ÂM CHI NGOẠI

Ba vị Cận Tiên tộc không lên tiếng nữa, trong lòng mỗi người dâng lên suy

nghĩ khác biệt, quay người đi về phía khe hở.

Nhưng vào lúc này, thần sắc vị nữ tử ở giữa kia bỗng nhiên biến đổi, thế mà

lại trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi màu tím, chợt quay đầu nhìn Hứa

Thanh, lại đảo qua Quận Thừa, sắc mặt âm trầm và trong mắt lộ ra thâm ý.

Thần sắc Hứa Thanh như thường, hắn nhìn ra đối phương hẳn là đã triển

khai pháp thuật hay thần thông gì đó, nhưng hiển nhiên... Đã thất bại.

Ánh mắt Quận Thừa trợn to, lộ ra chút do dự.

"Chuyện này, là như thế nào?"

Vị nữ tử Cận Tiên tộc kia nghiến răng, không trả lời mà cũng không tiện nói

rõ, ả thân là lão tổ của một tộc, lại lấy phương pháp dùng tên người để ám toán,

thành công thì cũng đành, nhưng bây giờ đã thất bại...

Mà đối với ả mà nói, loại tính kế này vốn là một bước chơi cờ rảnh rỗi,

nguyên bản không có quan tâm có thành công hay không, nhưng khiến cho ả

không ngờ tới là, cho dù thất bại thì cũng đành, vậy mà còn khiến ả dính phải

cắn trả.

Nhất là một khắc vừa rồi, thậm chí ả còn có một loại cảm giác giống như bị

một tồn tại bên trong tăm tối nhìn chăm chú.

Sắc mặt của ả khó coi, nhanh chóng đi vào trong khe hở trên không trung,

biến mất không thấy gì nữa.

Cho đến khi bọn họ rời khỏi, Di Linh lão tổ nơi xa rút lui vài bước, vẻ đắng

chát nhìn qua hết thảy, mà Quận Thừa đứng trên không trung, nhìn về phía Hứa

Thanh, thở dài.

"Lần này ngươi quá mức mạo hiểm."

"Ự...c!" Ánh mắt từ ba cái đầu Thanh Cầm lập tức khóa chặt Quận Thừa,

giống như có chút không hiểu tại sao lão đầu này lại răn dạy người huynh đệ

của đại ca mình, nhất là người tiểu huynh đệ này còn vừa cho nó ăn no nê một

bữa, vả lại bản thân hắn cũng tương tự như mình và đại ca, đều quét ra ánh

sáng.

Mắt thấy như thế, Quận Thừa cười khổ, chắp tay cúi đầu về phía Thanh

Cầm.

Lúc này Thanh Cầm mới thu hồi ánh mắt.

"Đa tạ Quận Thừa đã đến, ta gây thêm phiền toái cho ngài rồi."

Đáy lòng Hứa Thanh cũng có áy náy, hắn biết lần này mình hoàn toàn là quá

điên cuồng, vì vậy liền chắp tay cúi đầu với Quận Thừa.

Mà một màn phối hợp vừa rồi của Quận Thừa, cũng khiến cho trong lòng

của hắn dâng lên một chút cảm giác thân cận.

"Không phiền toái gì cả, đều là vì Phong Hải Quận, chỉ là lần sau ngươi…

Trước tiên có thể nói trước với ta một chút." Vẻ tiều tụy trên mặt Quận Thừa rõ

ràng lại càng nhiều hơn một chút so với mấy ngày trước.

"Cung chủ cho ngươi trở về phối hợp xử lý việc này, là tín nhiệm ngươi,

cũng là tín nhiệm đối với lão phu, đi thôi, chúng ta cùng nhau quay về Quận

Đô."

Quận Thừa nói xong, vẫy tay về phía Hứa Thanh.

Hứa Thanh gật đầu, Thanh Cầm khẽ vỗ cánh, lăng không bay lên, có chút

tiếc nuối liếc mắt nhìn Di Linh tộc trong mảnh hỗn độn phía dưới.

Giờ phút này Di Linh tộc gần như tử vong mất bốn thành tộc nhân, đối với

một cái tộc quần mà nói, đây là một lần đả kích cực kỳ trầm trọng, nhất là còn

có hai vị tộc trưởng của hai mạch đã bị Thanh Cầm nuốt tươi.

Hứa Thanh cũng đảo qua bên dưới, không mở miệng, trong khi cả bộ tộc

này trầm mặc và đắng chát, hắn cùng Thanh Cầm lại lưu luyến không muốn rời

đi.

Trên đường quay về Phong Hải Quận, Hứa Thanh truyền âm hạ lệnh cho

Thư Lệnh ti, kêu bọn họ lần nữa thông báo cho các tộc, lập tức bắt đầu giao

dịch vật tư, đồng thời an bài người đến Di Linh tộc để tiếp thu vật tư.

Cứ như vậy, sau khi về tới Chấp Kiếm Cung ở Quận Đô, thời gian lại trôi

qua ba ngày.

Trong ba ngày này, toàn bộ ngoại tộc trong Phong Hải Quận, bất kể lớn nhỏ

đều cảm thấy chấn động vô cùng mãnh liệt, bọn họ nghe nói tới việc xảy ra bên

Di Linh tộc, cũng biết được việc Cận Tiên tộc thỏa hiệp.

Việc này dấy lên gợn sóng cực lớn với các tộc, đồng thời cái tên Hứa Thanh

cũng tự nhiên bị điều tra ra, hết thảy chuyện xưa về hắn cũng đều lơ lửng hiện

ra trước mặt cao tầng các tộc.

"Xuất thân cụ thể không biết, chỉ biết người này khi còn thiếu thời đã bái

nhập Thất Huyết Đồng ở Nam Hoàng Châu, nhậm chức ở Bộ Hung ti, sau khi

đảm nhiệm liền giết chóc vô số hung đồ, thủ đoạn tàn nhẫn, am hiểu dụng độc!"

"Thừa dịp Thất Huyết Đồng và Hải Thi tộc giao chiến, hắn cùng với sư

huynh lấy tu vi Trúc Cơ, cả gan làm loạn, lẻn vào trong Hải Thi tộc trộm lấy

mũi của tượng Thần, càng lấy thân phận đệ tử tiểu tông, chém giết Đạo Tử tiền

nhiệm Thánh Quân Tử của Liên Minh Bát Tông, chiến lực áp toàn bộ đại thiên

kiêu cùng thế hệ tám tông, cường thế trở thành Đạo Tử mới của Liên Minh Bát

Tông!"

"Sau đó tham dự thí luyện Chấp Kiếm Giả của Nghênh Hoàng Châu, vượt

qua Đạo Tử của Thái Ti Tiên Môn ở đồng Châu cùng với rất nhiều nhân tài kiệt

xuất nhân tộc, lấy tư thái không gì sánh kịp đạt vị trí thứ nhất, còn ở dưới màn

tự vấn lương tâm của Đại Đế nhân tộc, xuất hiện ánh sáng vạn trượng, mở ra

truyền kỳ đầu tiên của Phong Hải Quận!"

"Sau khi bước vào Quận Đô, liền được bổ nhiệm làm Thư lệnh tùy hành duy

nhất của Cung chủ Chấp Kiếm Cung, lấy tu vi Kim Đan kiêm nhiệm chức binh

sĩ Hình Ngục Ti khu Đinh lẫn khu Bính!"

"Trước giai đoạn chiến tranh, người này phối hợp với Cung chủ Chấp Kiếm

Cung xử lý công vụ, thành lập Thư Lệnh ti, danh vọng phóng đại, được rất

nhiều người cho rằng là người kế nhiệm mà Cung chủ lựa chọn."

"Trên Triêu Hà Sơn, người này như giống như thần binh trời giáng, giải cứu

Triêu Hà Sơn trong cơn nguy cấp, chém giết hai vị Nguyên Anh sơ kỳ, khiến

cho một vị Nguyên Anh trung kỳ và một vị Nguyên Anh hậu kỳ lựa chọn tránh

lui. Trận chiến ấy hắn dùng độc giết chết mấy trăm tán tu, thủ đoạn tàn nhẫn vô

cùng, hễ là người trúng độc, đều bị hóa thành nước đen, hình thần câu diệt!"

"Người này am hiểu thôn phệ Thiên Cung của người khác, có thể tưởng

tượng một khi tấn chức Nguyên Anh, nhất định sẽ lấy Nguyên Anh là thức ăn,

rõ ràng là một ma đầu!"

"Từ những việc trên xem ra, việc người này đồng hành cùng hung thú như

Thanh Cầm, thôn phệ Di Linh tộc, sau đó uy hiếp ba vị lão tổ Cận Tiên tộc,

cũng là việc tương xứng, chuyện xưa người này trải qua, luôn luôn điên cuồng

như vậy!"

Đủ loại tin tức không ngừng truyền ra từ bên trong Phong Hải Quận, danh

tiếng Hứa Thanh triệt triệt để để danh chấn khắp Phong Hải Quận.

Sau khi Ninh Viêm biết được những thứ này, đáy lòng không khỏi cảm khái.

"Các ngươi còn không biết đâu, sự tình điên cuồng mà người này làm ra còn

bao hàm cả việc ngụy trang thành Thần tử Hắc Thiên tộc, phá huỷ cây Thập

Tràng, trở thành phụ thân của Thiên Đạo, còn thiếu chút nữa...Liền đi đến trình

độ chí cao ngay ở trong Thánh Lan tộc."

Mà Thanh Thu bên đó, sau khi nghe được những thứ đồn đại này, đáy lòng

có chút hoảng hốt, nàng bỗng nhiên ý thức được một vấn đề, Hứa Thanh …đến

từ Nam Hoàng Châu.

Nàng nhớ lại ánh mắt đối phương nhìn mình trong chuyến đi tới cây Thập

Tràng, một cái suy đoán để cho nàng có chút không dám tin tưởng vừa mới hiện

lên trong đầu, lại lập tức bị nàng bóp tắt.

"Không thể nào, người này vô cùng đáng ghét, tuyệt đối không có khả năng

đó!"

Thanh Thu hít sâu, một cái chớp mắt khi đè xuống ý niệm trong đầu, liền bị

Hứa Thanh đang ngồi ở phía trước trong Thư Lệnh ti nghi ngờ nhìn thoáng qua.

"Ngươi làm sao vậy? Sao không tiếp tục báo cáo tình huống cung cấp vật tư

của các tộc!"

Thanh Thu lúc này giống như khi hóa thân thành thị nữ ở cây Thập Tràng,

theo thói quen vâng một tiếng, bản năng nhu thuận tiếp tục báo cáo, nhưng sau

khi nói một câu, nàng bỗng nhiên kịp phản ứng, hừ lạnh một tiếng trong lòng,

gương mặt dưới mặt nạ lần nữa hiện ra thái độ lãnh ngạo

Bình luận

Truyện đang đọc