QUANG ÂM CHI NGOẠI

Mà thân làm ngọn nguồn của mọi chuyện, giờ khắc này ở trong gió lốc ấy, ở

dưới vòng xoáy ấy, thân thể Hứa Thanh uốn lượn, run rẩy mãnh liệt, trong

miệng phát ra tiếng gào thét không giống tiếng người.

Cơn đau nhức khó có thể hình dung được quét ngang ở thân thể hắn cùng

với trong linh hồn hắn như long trời lở đất, xé rách cơ thể thần linh của hắn, tản

ra sương độc đen nhánh.

Sương mù này càng ngày càng đậm, càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng

nó hoàn toàn bao trùm thân thể hình thái thần thứ nhất của Hứa Thanh, lại tạo

thành một thân hình càng cao lớn hơn.

Dần dần, thân hình ấy chậm rãi đứng thẳng người, ngẩng đầu nhìn về phía

lão Cửu bên trên núi máu thịt, khí thế kinh trời.

Cơ thể hoàn chỉnh cũng được phô ra vào giờ khắc này, trên dưới toàn thân

không nhìn thấy bất luận một vùng da nào, bị áo giáp màu đen bao phủ, ngay cả

đầu người cũng như vậy.

Vị trí hai mắt đốt cháy một ngọn lửa yếu ớt, ý thờ ơ vô cùng rõ ràng.

Khi nhìn tổng thể, cổ xưa và hắc ám chính là cảm giác đầu tiên mà thân hình

này mang lại cho người khác.

Mà từng luồng sương đen dâng lên từ trên áo giáp hội tụ, sau lưng giống

như một chiếc áo choàng màu đên có thể che khuất bầu trời.

Theo áo khoác ngoài bay bay, kịch độc mục nát khuếch tán thiên địa.

Lại giống như tất cả sinh mệnh ở trước mặt nó đều phải héo rũ, đều phải diệt

vong.

Tạo nên một loại cảm giác cực hạn, giống như là ma.

Thần tàng sau lưng, lúc này chỉ còn lại có tử nguyệt.

Lão Cửu động dung.

Hình thái thần linh tầng thứ nhất của Hứa Thanh, hắn chỉ là gật đầu, mà bây

giờ với tầng thứ hai này thì lại là hóa thành sóng lớn.

"Hình như ta đã... hặp qua."

Đáy lòng Lão Cửu thì thào, hơi hơi cúi đầu, chăm chú nhìn Hứa Thanh,

trọng điểm quan sát là sóng linh hồn của Hứa Thanh, sau đó lấy một loại âm

điệu kỳ dị trầm thấp mở miệng.

"Nói cho ta biết, tên thật của ngươi."

Những lời này dường như ẩn chứa lực lượng thần bí nào đó, quanh quẩn

thiên địa, vén dậy cơn sóng.

Lão Cửu đang nghiệm chứng, người trước mắt có còn là Hứa Thanh hay

không.

Hứa Thanh đứng ở nơi đó, nhìn nhau với lão Cửu, sau một lúc lâu u hỏa

trong mắt lập lòe, miệng truyền ra tiếng nói khàn khàn.

"Hứa Thanh."

Lão Cửu nghe vậy, gật đầu.

"Cảm giác bây giờ của ngươi là như thế nào?"

Hứa Thanh trầm mặc, cẩn thận cảm nhận trạng thái hiện tại, đó là một loại

tâm tư vô dục vô cầu đạm mạc tất cả, lại giữ vững lý trí tuyệt đối.

Điều này làm cho hắn nhớ tới Thần mà hắn đã từng tiếp xúc.

Vì vậy hắn thản nhiên mở miệng.

"Tốt."

Lão Cửu trầm ngâm, tiếp đó giơ tay phải lên, lại có một khối máu thịt Xích

Mẫu xuất hiện. Hắn nhìn Hứa Thanh, truyền ra tiếng nói trầm thấp.

"Ngươi có muốn, cảm nhận hình thái thần linh tầng thứ ba của ngươi một

chút không?"

Hứa Thanh nghe vậy thì phất tay, một khối máu thịt Xích Mẫu với kích

thước tương tự xuất hiện trong tay.

"Ta thử một lần."

Nói xong, hắn không chần chờ chút nào, đưa khối máu thịt này vào trong

thần tàng tử nguyệt đằng sau lưng. Trong nháy mắt khi rơi vào, thần tàng tử

nguyệt truyền ra nổ tiếng ngập trời, như vô số sấm sét nổ tung, ầm vang khắp

đất trời.

Ngay sau đó, thần tàng tử nguyệt nổ tung, thần nguyên đến từ trong đó vọt

về phía Hứa Thanh, nhanh chóng dung nhập vào cơ thể. Ở trong quá trình này,

thân thể Hứa Thanh xuất hiện xé rách lần nữa.

Nhưng hắn lại đứng tại nơi đó không hề nhúc nhích.

Không phải không cảm giác được đau đớn, mà là mọi thứ đều đã bị lý trí

tuyệt đối của hắn áp chế.

Mắt trần cũng có thể thấy thân thể hắn xuất hiện càng nhiều biến hóa hơn,

đầu tiên là tóc dài dưới áo giáp cấp tốc mọc ra, cuối cùng rơi trên mặt đất, tản ra

hướng bốn phương.

Màu sắc đã biến thành tím đậm.

Càng kinh người hơn là sau lưng hắn dưới sự xé rách này giống như có lông

vũ xuất hiện, còn có một vầng tử nguyệt, dường như cũng muốn mọc lên theo.

Khí tức càng khủng bố so với hình thái thần linh tầng thứ hai cũng bùng nổ

kinh trời từ trên người Hứa Thanh vào giờ khắc này.

Trời cao xuất hiện tia chớp màu tím, từng đường xẹt qua, tạo nên một loại

cảm giác cấm kỵ mãnh liệt.

Đất trời trở nên biến sắc, thân thể lão Cửu càng là đứng lên từ trên núi máu

thịt, nhìn chằm chằm Hứa Thanh, trong mắt xuất hiện dao động kịch liệt.

"Hắn đang... lên cấp!?"

Khi đáy lòng Lão Cửu nhấc lên sóng lớn, cơ thể Hứa Thanh bỗng nhiên

chấn động, thân thể xuất hiện dấu vết vỡ vụn, thậm chí có một ít máu thịt đã hóa

thành tro bụi, đang bay đi mất.

Hình thái thần linh tầng thứ ba vẫn chưa hoàn toàn bày ra, nhưng hắn đã đến

cực hạn.

"Linh hồn cùng với thân thể không thể chịu đựng được, nếu tiếp tục nữa thì

sẽ hôi phi yên diệt."

Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng, giống như không phải đang nói về chính

mình, tiếp lấy phun ra một ngụm hơi tím.

Mà theo khẩu khí này phun ra, giống như thời gian đảo ngược, mái tóc dài

của hắn nhanh chóng thu hồi, tử nguyệt phía sau hạ xuống, khí tức đã đang

giảm mạnh.

Một chớp mắt tiếp theo, hắn trở về bộ dạng hình thái thần linh thứ hai.

Tất cả thần nguyên hòa vào bên trong cơ thể tràn ra trong quá trình này, một

lần nữa hóa thành thần tàng tử nguyệt phía sau hắn.

Hình thái thần linh tầng thứ ba, triển khai thất bại.

Lấy trụ cột hiện giờ của Hứa Thanh, dù cho có máu thịt Xích Mẫu nhưng

vẫn rất khó để thành công hình thành tầng thứ ba.

Cùng lúc đó, hình thái thần linh tầng thứ hai của hắn cũng đã đến cực hạn,

áo giáp trên người hòa tan, trở thành thần nguyên độc cấm, kể cả mọi thứ thuộc

về lực lượng độc cấm trong cơ thể đều tháo xuống toàn bộ, hội tụ ở sau lưng,

khiến thần tàng độc cấm một lần nữa hình thành.

Chỉ có hình thái thần linh tầng thứ nhất vẫn còn hoàn hảo.

Mà tâm thần của Hứa Thanh cũng theo những biến hóa này, một lần nữa

dâng lên tâm tình thuộc về nhân tính, hô hấp thay đổi gấp gáp, trong lòng dao

động cực lớn, ôm quyền cúi đầu với lão Cửu đang nhìn mình chằm chằm.

"Đa tạ Cửu gia gia!"

Hứa Thanh nghiêm túc mở miệng

Bình luận

Truyện đang đọc