QUANG ÂM CHI NGOẠI

Trong mắt Hứa Thanh lóe lên hắc mang, bây giờ hắn cách điểm hoàn thành

cuối cùng chỉ kém một bước nhỏ.

Thế là sau khi khẽ gật đầu, hắn nhắm mắt lại, hai tay bấm niệm pháp quyết

rồi chợt vung lên, một gốc độc thảo lập tức lần nữa huyễn hóa ra tới.

Số lượng rất nhiều, trực tiếp đến mấy nghìn gốc.

Giờ phút này sau khi biến ảo, Hứa Thanh không đủ thời gian đi luyện chế,

hắn chợt mở cái miệng rộng mà trực tiếp nuốt tới những dược thảo đó, càng có

một số gốc bị hắn giơ tay lên oanh một quyền, trực tiếp đánh mịn thành sương

mù để bao phủ toàn thân.

Thanh âm xì xì vang vọng, Hứa Thanh bị sương mù bao phủ, trong miệng

truyền ra tiếng gầm nhẹ, lực lượng Độc Cấm lập tức bộc phát ở bên trong.

Một màn này khiến cho lão giả áo bào trắng thay đổi sắc mặt, trong phán

định của lão, người thí luyện giả trước mắt này đã xuất hiện biến hóa không ổn

định, vì vậy phất tay, khí lạnh từ dưới chân tràn ra, thẩm thấu qua hồ nước sau

đó xuất hiện ở bốn phía Hứa Thanh.

Khí lạnh càng lúc càng đậm, trong đó ẩn chứa lực lượng đóng băng hết thảy,

từ bát phương lan tràn về phía Hứa Thanh.

Những nơi đi qua, trên mặt hồ nước truyền đến âm thanh ken két, nhanh

chóng đóng băng lại, mắt thấy mảnh khí lạnh sẽ bao phủ Hứa Thanh.

Đúng lúc này khói độc ngoài thân thể Hứa Thanh bỗng nhiên cuộn trào,

toàn bộ cuốn ngược vào.

Giống như Hứa Thanh trong sương mù đã trở thành vòng xoáy hắc động,

trong chớp mắt liền hút vào toàn bộ khói độc.

Mà theo khói độc biến mất, thân ảnh Hứa Thanh liền hiển lộ rõ ràng, ngay

khoảnh khắc này hai mắt hắn cũng bỗng nhiên mở ra!

Hai mắt đen nhánh tựa như vực sâu, hễ là người nhìn vào đôi mắt của hắn

thì tựa như đang ngóng nhìn vực sâu, lại như bị vực sâu ngóng nhìn.

Ánh mắt kia thâm sâu vô cùng, giống như ẩn chứa đêm tối vĩnh hằng, đủ để

cho kẻ nhìn chăm chú thì tâm thần dấy lên chấn động cực lớn.

Kinh người nhất, là ánh mắt từ đôi mắt ấy..... Mang theo dị chất!

Dị chất này đặc thù, có thể khiến cho người nhìn tới lập tức bị Độc Cấm

nhiễm vào thân hồn.

Chính là Độc Cấm Mục!

(*Mục: mắt, ánh mắt)

Thân thể lão giả áo bào trắng chấn động, một cái chớp mắt này chỗ mặt kính

hồ nước của lão rõ ràng cũng xuất hiện màu đen, từng sợi như mực tràn vào.

"Lớn mật!"

Lão giả áo bào trắng gầm nhẹ một tiếng, hồ nước bốc lên, mặt kính lập lòe,

khí lạnh bộc phát ngập trời.

Mà đúng lúc đó Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, bỏ qua khí lạnh vọt tới bốn

phía, cúi đầu nhìn tay phải giơ lên của mình.

Chỗ đó, có một khỏa đan dược.

Dưới ánh mắt của hắn, lực lượng Độc Cấm của hắn nhiễm vào trong, tính

chất bên trong đan dược này nhanh chóng cải biến, dược hiệu giảm xuống

nguyền rủa trong đó cũng nhanh chóng bốc lên.

Độc Cấm của Hứa Thanh không chỉ là ẩn chứa thần trớ, còn bao hàm hết

thảy độc lúc trước hắn nuốt vào, giờ phút này toàn bộ đều hội tụ trong ánh mắt,

dung nhập vào trong Giải Chú đan.

Những độc chất hư ảo đó hòa hợp cùng một chỗ với đan dược, ảnh hưởng ở

bên trong, cân bằng ở bên trong, phát huy ở bên trong.

Cũng vào thời khắc ấy, công hiệu của khỏa Giải Chú đan này liền bộc phát

ra, từ tiếp cận hai thành, trực tiếp bộc phát đến có thể giảm xuống ba thành, và

vẫn còn tiếp tục.

Cuối cùng bên trên tràn ra một mảnh ánh sáng uẩn màu tím khiến bốn

phương mông lung, lúc này Hứa Thanh ngẩng đầu, nháy mắt khí lạnh phong ấn

bốn phía tràn đến, nói ra câu nói sau cùng.

"Đan này, cuối cùng hoàn thành, nó có thể giảm xuống..... Năm thành

nguyền rủa!"

Lời nói truyền ra, đồng thời khí lạnh bao phủ toàn thân Hứa Thanh, thân thể

của hắn bị pháp tắc nào đó tác động khiến không thể chống cự, trực tiếp hóa

thành băng điêu, không còn nhúc nhích.

Duy chỉ có viên đan dược từ trong tay hắn hạ xuống, trôi lơ lửng ở tầng

băng phía trên hồ nước, lập lòe uẩn tím, đồng thời cũng làm cho người ta có

một loại cảm giác hư ảo.

Sau một lúc lâu viên đan này dung nhập trong tầng băng, xuất hiện ở trong

tay lão giả áo bào trắng.

Lão giả áo bào trắng nhìn qua đan dược trước mặt, thần sắc lần nữa biến

hóa, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó khó hiểu, lại tiếp tục mờ mịt, rồi cuối cùng do

dự.

Lấy cả đời khí linh của lão, chưa từng gặp qua đan dược thế này.

Hồi lâu, lão bỗng nhiên thổi ra một hơi về viên đan dược đó.

Trong một hơi này, viên đan lại từ hư ảo biến thành chân thật.

Sau đó lão vung tay lên, lập tức có một băng điêu xuất hiện và hòa tan trước

mặt lão, bên trong lộ ra một người đại hán trung niên.

Đại hán này toàn thân ầm ầm bộc phát tu vi Quy Hư, sau khi thức tỉnh thì gã

hơi sửng sốt một chút, cũng không lựa chọn chạy trốn mà cung kính chắp tay về

phía lão giả áo bào trắng.

"Gặp qua đại nhân."

"Ăn." Lão giả áo bào trắng mặt không cảm xúc, lạnh lùng mở miệng, sau đó

đưa đan dược trong tay ra, rơi vào trước mặt đại hán.

Bản dịch tại bach-ngoc-sach, vip

Đại hán do dự, nhưng vẫn là lựa chọn tuân theo, gã tiếp nhận đan dược nhìn

một chút, thần sắc hơi động, tiếp theo một hơi nuốt vào và nhắm mắt cảm nhận.

Một lát sau thân thể của gã bỗng nhiên chấn động mãnh liệt, run rẩy và chợt

mở mắt, há miệng phun ra một miệng lớn máu tươi đỏ thẫm.

Mà bên trong mảnh máu tươi kia, thình lình ẩn chứa nồng đậm nguyền rủa

cùng khí tức hư thối, hội tụ cùng một chỗ trên không trung, bên trong mơ hồ

huyễn hóa ra hư ảnh Hồng Nguyệt, trong đó còn có lực lượng nguyền rủa, liền

muốn bộc phát.

Nhưng lão giả áo bào trắng hừ lạnh một tiếng, mảnh hư vô này lập tức nổ

vang, phủ xuống trấn áp.

Lập tức mảnh máu tươi trực tiếp hóa thành khối băng rồi rơi xuống hồ nước,

hết thảy chấn động trong đó cũng đều bị phong ấn.

Làm xong những thứ này, lão giả áo bào trắng nhìn qua đại hán, trong mắt

lộ ra kỳ mang, đồng thời biểu cảm lại một lần nữa xuất hiện biến hóa, lộ ra chấn

động.

Mà đại hán kia cũng tương tự chấn động, gã cảm thụ thân thể một chút,

hoảng sợ nghẹn ngào.

"Nguyền rủa của ta..... Vĩnh viễn giảm bớt một nửa!!"

"Đại nhân, đây là đan gì?"

Bình luận

Truyện đang đọc