Ánh sáng tử thủy tinh dung hợp cùng với huyết mạch Hứa Thanh, cuối cùng
hình thành mệnh đăng, sau khi Hứa Thanh nghiên cứu phát hiện, năng lực của
mệnh đăng mới quả thật có liên quan cùng với thời gian, nhưng cũng không
phải tuyệt đối.
Ví dụ như năng lực phòng hộ thân thể của cái ô màu đen cũng không có bị
hòa tan mà tan biến, thế mà vẫn còn tồn tại như cũ.
Vả lại so với nguyên bản còn mạnh hơn một chút.
Mặt khác, thời gian trong phạm vi Nhật Quỹ ảnh hưởng, nếu so với thời
gian bên ngoài, đại khái kém hơn bảy canh giờ.
Hứa Thanh không biết cái chênh lệch này ẩn chứa bí ẩn gì, sau khi suy tư
một hồi cũng không có đáp án.
Trong thời gian bảy ngày, hắn thử nghiệm để cho Nhật Quỹ tăng tốc, nhưng
Nguyên Anh biến thành ngọn đèn dầu thật giống như bị lôi kéo vậy, khó có thể
làm được.
Về phần đảo ngược, cũng là như thế.
Khiến cho dừng lại, cũng đồng dạng là như vậy.
Chiếc mệnh đăng Nhật Quỹ này rõ ràng đồng nguyên cùng hắn, nhưng nó
chỉ chuyển động theo bản năng, dù là Hứa Thanh điều khiển Nguyên Anh rời
khỏi, nhưng ngọn đèn dầu vẫn còn tồn tại như cũ, vẫn dựa theo phương thức cố
định mà liên tục chuyển động với quỹ đạo như trước.
Tình huống này, giống hệt lúc Hứa Thanh vừa mới thu được tử thủy tinh
vậy.
Cho đến khi Hứa Thanh nghĩ tới một cái biện pháp.
Hắn không cách nào cải biến quỹ tích của ngọn đèn, cũng không làm cách
nào để cho quỹ bàn tự mình xoay tròn, nhưng hắn có thể khống chế quỹ châm!
Dẫu sao, từ căn bản mà nói, quỹ châm, là chân chính từ huyết mạch của hắn
ngưng tụ ra.
Hắn có thể khống chế quỹ châm thoát ly quỹ bàn, khiến cho nó bay rời ra.
Mà trong khi hắn thử nghiệm đã phát hiện, một khắc quỹ châm thoát ly khỏi
quỹ bàn, cái quỹ bàn này liền giống như mất đi phương hướng, mất đi chỉ dẫn,
ngọn đèn cũng dừng lại, không hề chuyển vận nữa.
Vì vậy đã không còn khái niệm thời gian, cho dù ngọn đèn chiếu rọi như thế
nào, cũng chỉ là một mảnh thông thấu trống rỗng mà thôi.
Thậm chí có phần mơ hồ, quỹ bàn còn xuất hiện dấu hiệu muốn mục nát.
Mà sau khi Hứa Thanh đặt quỹ châm vào lại, quỹ bàn lại khôi phục, ngọn
đèn tiếp tục di chuyển, bóng mờ kim đồng hồ cũng lại di chuyển theo như cũ.
Trên phương diện thời gian, vẫn bắt đầu tính toán từ một khắc quỹ châm bay
ra lúc trước.
Từ loại trình độ nào đó nhìn vào, từ khi quỹ châm rời khỏi cho đến khi trở
về, trong lúc đó, thời gian dường như là biến mất.
"Như vậy, cũng có thể lý giải là bị dừng, ngưng đọng lại?"
Hứa Thanh thì thào, trong mắt lộ ra quang mang âm u, hắn cảm giác có lẽ
phương pháp của mình cũng không phải là chính xác, nhưng vô luận như thế
nào, đây cũng là cái năng lực thứ nhất hắn thăm dò ra từ mệnh đăng của mình.
Mà một khắc khi Nhật Quỹ mất đi kim đồng hồ, thời gian như bị bất động,
Linh Nhi ở trong ống tay áo Hứa Thanh đang muốn bò tới lỗ tai của hắn, Hứa
Thanh cúi đầu đưa mắt nhìn, thân thể nàng liền dừng lại.
Không nhúc nhích.
Dường như dòng thời gian của nàng, bị đình chỉ.
Quá trình này, chỉ một cái chớp mắt liền khôi phục, bởi vì Hứa Thanh phát
hiện quỹ bàn mục nát, liên quan với điều ấy.
Phát hiện này, để cho tâm thần Hứa Thanh dấy lên gợn sóng cực lớn.
"Một khắc kéo quỹ châm ra, thời gian bốn phía quanh ta, sẽ bất động ở dưới
ánh mắt của ta?"
Hứa Thanh lại gấp gáp thử thêm mấy lần, Linh Nhi thủy chung mờ mịt
không biết gì về việc mình đã bị đình chỉ nhiều lần.
Nàng cố gắng bò tới lỗ tai Hứa Thanh, thân thể cứ một lát lại dừng lại, giờ
phút này đối với nàng mà nói, khoảng cách trước kia rất nhanh có thể đến, hình
như vô cùng xa xôi.
Cho đến một lát sau, rốt cuộc nàng bò tới trên lỗ tai Hứa Thanh, ngượng
ngùng nhìn Hứa Thanh.
"Hứa Thanh ca ca, làm gì ngươi cứ nhìn người ta như vậy thế!"
Hứa Thanh nghe mấy câu này có chút quen tai, nhưng giờ phút này suy nghĩ
của hắn đang cuộn trào, không có thời gian suy nghĩ sâu xa, sau khi gật đầu liền
hỏi một câu.
"Linh Nhi, vừa rồi ngươi có cảm giác ra việc gì dị thường không?"
Linh Nhi kinh ngạc, lắc đầu.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, tiếp tục nghiên cứu.
Linh Nhi hiếu kỳ, nhưng nàng cũng biết giờ phút này Hứa Thanh ca ca đang
bận rộn, vì vậy liền tìm một tư thế thoải mái, lắc tới lắc lui ở đó, tự mình chơi
đùa.
Hứa Thanh trầm ngâm trong lòng.
"Linh Nhi cũng không phát hiện việc mình đình chỉ, như vậy năng lực này,
phạm vi kia, lớn đến bao nhiêu....."
Trái tim Hứa Thanh khẽ động, đi ra khỏi động phủ, nhìn sắc trời và đại địa u
ám bên ngoài, cảm thụ gió cùng với nhiệt độ nóng bức ẩn chứa trong bốn phía,
vừa nhìn về phía biển lửa ngập trời xa xa.
Hắn suy nghĩ một chút, vẫn là không dám thử.
Hứa Thanh cảm thấy lấy tu vi của mình bây giờ, còn có Nhật Quỹ vừa mới
hình thành, nếu như hắn tản lực lượng bất động ra phạm vi lớn, ví dụ như nhìn
tinh không vận hành, nhìn gió lưu động, nhìn quỹ tích thế giới.
Như vậy kết quả của hắn, có xác suất rất lớn liền lập tức hình thần câu diệt.
Nếu như ví von đại lục Vọng Cổ vận hành thành một con thú lớn lao nhanh,
bất luận một đạo pháp tắc nào trong đó đều là một bộ phận lực lượng của nó,
mà giờ khắc này hắn chỉ là một sợi dây thừng nhỏ bé tầm thường.
Lấy một sơi dây thừng như thế, đi ghìm chặt một con thú lớn, kết cục có thể
nghĩ.
"Vẫn là bỏ đi..."
Hứa Thanh trầm mặc, nhưng hắn cảm thấy năng lực này, nếu như triển khai
ở bên trong tình huống chém giết, uy lực sẽ cực kỳ kinh người.
"Vậy liền coi cái năng lực này, gọi là Thì Trệ!"
(Thì = thời gian, Trệ = đình trệ, ngưng trệ, chậm trễ…)
(Thì Trệ = thời gian đình trệ, ngưng đọng lại)
Hứa Thanh thì thào, hắn có một loại cảm giác, có lẽ năng lực của mệnh
đăng Nhật Quỹ vẫn còn có nhiều hơn nữa, cần hắn chậm rãi nghiên cứu và đào
bới ra.
"Việc này không vội, chuyện quan trọng nhất bây giờ là luyện hóa hết thảy
bốn chiếc mệnh đăng còn lại."
Trong bảy ngày này, thân thể của hắn đã khôi phục lại, đã ở vào trạng thái
đỉnh phong, có thể tiếp tục đi vào Thiên Hỏa Hải tu hành, vả lại sau khi trải qua
nham thạch nóng chảy bao phủ, kháng tính với thiên hỏa của hắn cũng đã có
chỗ tăng lên.
Vì vậy Hứa Thanh cũng không lãng phí thời gian, bay nhanh trong thiên địa
u ám, dần dần đi vào bên trong ánh lửa, bước vào bên trong biển lửa.
Lần này, Hứa Thanh hấp thụ giáo huấn trước kia, đi tới chỗ xa hơn, vả lại
thời khắc lưu ý tinh thạch màu đỏ của bản thân xuất hiện, đồng thời cũng càng
đổi khu vực nhiều lần hơn.
Dùng cách này để bảo đảm mình có thể an toàn tiến hành luyện hóa.
Về phần cuối cùng có xuất hiện vòng xoáy ngàn trượng hay không, Hứa
Thanh không xác định.
Hắn cũng không có biện pháp che đậy việc này, cho nên hắn chỉ có thể lựa
chọn đi tới vị trí càng xa xôi hơn.