QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cung chủ mặt không cảm xúc, nhưng ngay thời khắc này sát khí trên người

y càng thêm nồng đậm, dẫn động thiên địa biến sắc, cuối cùng đứng lên, ném

cho Hứa Thanh một khối ngọc giản rồi đi ra ngoài lều lớn.

"Bên trong ngọc giản này ghi chép một chút tin tức về Thánh Lan tộc trên

chiến trường, ngươi lui xuống cầm lấy nghiên cứu trước, cho ngươi thời gian

một ngày, mau chóng quen thuộc chiến trường."

"Đây chỉ là cuộc chiến thông thường, xa xa không đạt đến trình độ đại

chiến, làm cách nào để quen thuộc và đúng mực trong đó, chính ngươi tự mình

nắm chắc.”

"Tóm lại bắt đầu từ ngày mai, ngươi sẽ trở về bản chức của mình, tiếp nhận

trách nhiệm thư lệnh!"

Nghe cung chủ nói xong, Hứa Thanh lập tức lớn tiếng hô vâng.

Cung chủ gật đầu rồi đi ra khỏi lều lớn, mà giờ phút này bên ngoài trướng,

toàn bộ đệ tử Thư Lệnh ti đều đã trở về, nghiêm nghị mà đứng, chờ đợi truyền

lệnh.

Hứa Thanh đứng sau lưng Cung chủ, ngóng nhìn về chiến trường nơi xa

xăm, ngoại trừ vô số biến hóa kỳ dị trên bầu trời, hắn cũng nhìn thấy tu sĩ

Thánh Lan tộc như biển đang không ngừng gào thét vọt tới giữa thiên địa.

Một bộ phận những tu sĩ này bay ở trên trời, bộ phận nhanh chóng chạy trên

mặt đất, đều mặc áo giáp, trên người sát cơ mãnh liệt.

Mà trong đội hình của bọn họ cũng có từng con Đoạn Thủ cực lớn ở trung

tâm, chia làm một số trận hình, phô thiên cái địa.

Rất nhanh từng đạo pháp chỉ từ trong miệng Cung chủ truyền ra, đại quân

nhân tộc Phong Hải Quận tựu giống như một con hung thú từ trong chợp mắt

thức tỉnh, vào thời khắc này bỗng mở mắt ra, bắt đầu phản kích.

Hứa Thanh cũng chắp tay rời đi, hắn biết rõ, đối với người vừa mới đến

chiến trường như hắn mà nói, hắn không hề biết gì về ưu khuyết cùng với tiết

tấu chiến tranh ở nơi này.

Mà chức vị thư lệnh cũng không phải đơn giản như vậy, tùy tiện liền có thể

khống chế, dẫu sao ngoại trừ truyền lệnh ra bên ngoài, còn cần phải giám sát

trình độ hoàn thành, cùng với phân tích tổng hợp tin tức từ sớm.

Điều này cần phải nắm giữ thật rõ đối với chiến trận mới có thể làm được.

Trên thực tế thì thời gian một ngày là không đủ.

Cho dù là bên trong ngọc giản Cung chủ cấp cho có ghi chép tin tức về

Thánh Lan tộc trên chiến trường, nhưng vẫn là chưa đủ.

Cho nên, vì để cho chính mình mau chóng quen thuộc chiến trường, hắn

phải tìm được một vị trí có thể quan sát rõ chiến trường, xem xét một trận chiến

tranh này ở góc nhìn vĩ mô, đồng thời vị trí này cũng phải thời khắc khiến cho

hắn có thể trực tiếp đạp tới chiến trường, nhận thức chi tiết của cả nhân tộc cùng

Thánh Lan tộc ở cả góc độ vi mô.

Mặc dù ở lại bên cạnh Cung chủ phù hợp điều kiện thứ nhất, nhưng chỗ

Cung chủ là vị trí hạch tâm, không thích hợp lập tức vào chiến trường, cho dù

muốn đi cũng cần xin chỉ thị, vô cùng bị động và rườm rà.

Vì vậy trong lúc thiên địa đang nổ vang, chiến tranh kinh thiên động địa bộc

phát, Hứa Thanh nhìn qua khắp bốn phương, tìm kiếm vị trí phù hợp với điều

kiện, cuối cùng liền chú ý đến từng đống khôi lỗi cực lớn bỏ đi chồng chất như

núi gần tiền tuyến.

Khôi lỗi chiến tranh của Phong Hải Quận, mỗi một cỗ đều là do rất nhiều tu

sĩ khu động, ngày bình thường tồn tại ở mặt đất, bên trên bố trí từng tòa trận

pháp, khiến cho chúng nó thời khắc bảo trì trạng thái đỉnh phong.

Nhưng cũng có rất nhiều khôi lỗi đã bị hỏng đến mức không cách nào tu sửa

được nữa, chỉ có thể xếp chồng chất ở một chỗ, dùng để tách ra linh kiện để sửa

chữa thay thế cho những khôi lỗi khác, đồng thời cũng có thể trở thành một bộ

phận che chắn.

Mặt khác vào thời khắc mấu chốt, còn có thể làm đầu nguồn, ném ra bên

ngoài để phát nổ.

Nhìn thân núi do đống khôi lỗi hỏng chồng chất hình thành, Hứa Thanh

nhanh chóng tới gần.

Lúc này đang là thời điểm giao chiến, nơi đây không có nhiều người trông

coi, chỉ có một lão đầu què chân đang ngồi ở chỗ kia, nhìn qua chiến trường với

thần sắc chết lặng.

Hứa Thanh đến, mặc dù đưa tới sự chú ý của lão, nhưng lão chỉ có ánh mắt

vô thần nhìn qua, không có để ý tới.

Hứa Thanh cũng không nhiều lời, sau khi đi đến, hắn liền nhảy dựng lên,

đạp lên trên những cỗ khôi lỗi đã hỏng, trực tiếp đi đến trên đỉnh.

Đứng ở trên đỉnh, hắn lấy ra ngọc giản Cung chủ đưa cho, vừa tra xét vừa

nhìn về phía chiến trường.

Vị trí này tương đối cao, có thể để cho Hứa Thanh nhìn toàn bộ chiến

trường càng thêm rõ ràng.

Giờ phút này bên ngoài tấm lưới lớn màu vàng, từ chiến trường không

ngừng truyền ra tiếng nổ vang ngập trời.

Trên màn trời, pháp khí hình thoi cực lớn đến từ Thánh Lan tộc đang không

ngừng truyền ra âm thanh vù vù đinh tai nhức óc, vang vọng khắp bốn phương

khiến cho hư vô vặn vẹo, bên trong bắn ra từng đạo tia chớp, thi thoảng hạ

xuống đại địa tạo ra từng tiếng nổ vang.

Còn có uy áp đến từ bên trong con mắt huyết sắc trên pháp khí hình thoi

tràn ra, phủ xuống chiến trường để gia trì giúp tu sĩ Thánh Lan tộc, đồng thời

cũng hình thành xâm nhập đối với đại quân nhân tộc.

Thông qua ngọc giản, Hứa Thanh biết rõ pháp khí hình thoi này là cái gì,

giờ phút này trong tầm mắt của hắn, rất nhiều tu sĩ nhân tộc toàn thân đều là

máu tươi, một bộ phận đến từ địch nhân, một bộ khác phận thì là phản ứng sau

khi thân thể bị dị chất nồng đậm ô nhiễm.

Những chiếc pháp khí hình thoi đến từ Hắc Thiên tộc này có công dụng rất

quỷ dị và uy lực không tầm thường, chấn nhiếp bốn phương.

Nhưng nhân tộc cũng có phương pháp đối phó nhằm vào thứ này, theo lưới

lớn màu vàng do pháp bảo Cấm Kỵ của Quận Đô biến thành lập lòe tia sáng,

Hứa Thanh nhìn thấy mấy trăm cường giả Quy Hư khoanh chân tọa trấn chịu

trách nhiệm vận hành trận pháp, bọn họ tựa như hóa thành từng cái nguyên

điểm ở bên trên trập pháp, tràn ra toàn bộ tu vi pháp lực để dung nhập vào trong

lưới lớn màu vàng.

Trên tấm lưới lớn màu vàng lập tức nhô lên từng cái gương mặt màu vàng

cực lớn, phát ra những tiếng gào thét im lặng, sau đó chợt lao ra phía ngoài, va

chạm về phía pháp khí hình thoi trên bầu trời.

Thiên địa nổ mạnh, những chiếc pháp khí hình thoi kia cuối cùng cũng bị

ảnh hưởng, ngăn cản lẫn nhau.

Nhưng giờ phút này ở trên chiến trường, thiên địa tràn ngập những bông

tuyết màu đen, chỗ nào cũng có, rất khó bị ngăn chặn, không ngừng bay xuống.

Chúng nó khi thì hóa thành từng đạo pháp thuật oanh kích tu sĩ nhân tộc, khi

thì hội tụ từng mảng từng đám lớn cùng một chỗ, biến ảo thành hình người hoặc

hình thú, gầm thét nhảy vào bên trong đại quân.

Còn có một chút rơi tới trước mặt tu sĩ Thánh Lan tộc, tạo thành vũ khí,

được bọn họ bấm niệm pháp quyết điều khiển, uy lực tăng lớn.

Còn có bông tuyết màu đen rơi vào trên người tu sĩ nhân tộc, cho dù tu sĩ

Phong Hải Quận cố hết sức né tránh, nhưng tuyết màu đen nơi đây quá nhiều và

quá dầy đặc, cuối cùng vẫn không cách nào tránh hết.

Những tu sĩ bị nhiễm, thân thể lập tức run rẩy, bông tuyết màu đen hóa

thành kịch độc, khiến cho dị chất trong cơ thể bọn họ trực tiếp siêu việt tới giới

hạn, trong khoảng thời gian ngắn liền truyền ra âm thanh kêu rên thê thảm,

truyền khắp bốn phương, cũng có không ít người trực tiếp dị hoá, phát cuồng

gào thét, không phân địch ta.

Vô cùng thê thảm.

Nhưng nhân tộc có thể giao chiến cùng Thánh Lan tộc cho đến bây giờ, tự

nhiên cũng có phương pháp ứng đối.

Rất nhanh, trong lúc tâm thần Hứa Thanh chấn động, khe rãnh phòng tuyến

truyền đến tiếng nổ vang cực lớn, từng cây pháp thứ kinh người dâng lên, chĩa

mũi nhọn về phía chiến trường, dưới âm thanh đinh tai nhức óc kinh người,

từng câu pháp thứ tràn ra sóng âm cuồng bạo bắn về chiến trường.

Nơi những sóng âm này đi qua, tuyết đen ở giữa thiên địa nhanh chóng run

rẩy hòa tan, trở thành nước đen, sau đó không đợi rơi xuống đất, liền vội vàng

bốc hơi, cuối cùng biến thành khói đen, bị đuổi tản ra.

Mượn nhờ cơ hội này, nhân tộc Phong Hải Quận trên chiến trường đã có

thời gian thở dốc, quân đoàn xuất chiến nhanh chóng lui ra, những quân đoàn

khác chuẩn bị chiến đấu hồi lâu rất nhanh liền tiến lên thay thế.

Bình luận

Truyện đang đọc