QUANG ÂM CHI NGOẠI

Giờ phút này bên trong tiệm thuốc, theo cửa lớn sau lưng đóng lại, lão tổ

của bộ tộc Thủ Phong chắp tay sau lưng, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn bốn phía.

Tiệm thuốc này không lớn, thoạt nhìn rất là tầm thường, bên trên lò lửa một

bên còn có một cái ấm sắt nấu nước, từ từ tỏa lên khí nóng.

Thứ đầu tiên lão nhìn thấy là một tên thanh niên mặc TSm thô sơ,

nằm chỏng vó ở một bên.

Biểu cảm của thanh niên này thi thoảng lại thay đổi, khi thì nhíu mày, lúc lại

trầm tư, thi thoảng đắc ý, trong miệng còn thì thầm nói một chút câu thơ lung

tung rối loạn, bộ dạng rắm chó không kêu, như tên ngáo đá.

Đối với chuyện mình đến, đối phương rõ ràng không thèm liếc mắt nhìn lấy

một cái.

Lão tổ đảo ánh mắt qua, nhìn ra chỉ là Kim Đan nho nhỏ, vì vậy cũng không

nhìn thẳng, tiếp tục nhìn về phía người thứ hai đứng ở một bên ôm một thanh

trường kiếm.

Người này cũng là thanh niên, bây giờ đoan cười tủm tỉm nhìn mình.

"Vị khách quan kia, ngươi đừng nhìn ta, ta chỉ là hộ vệ, ngươi muốn mua đồ

liền đi vào bên trong."

Nói xong, thanh niên liền hô về phía quầy hàng một câu.

"Linh Nhi, có khách đến!"

Linh Nhi đang tính toán sau quầy nghe vậy liền ngẩng đầu.

Quầy hàng quá lớn, thân thể của nàng lại nhỏ nhắn xinh xắn, một mực cúi

đầu bấm bàn tính, giờ phút này vừa lộ đầu, thoạt nhìn rất là đột ngột, sau khi

chú ý thấy lão tổ tới, ánh mắt Linh Nhi sáng lên, nhiệt tình kêu lên một tiếng.

"Vị khách quan kia, ngươi muốn mua gì đó, trong toàn bộ Khổ Sinh sơn

mạch này, Bạch Đan nơi đây của chúng ta cũng có danh khí đặc biệt, một linh tệ

một khỏa, nếu mua nhiều còn có thể giảm giá."

Lão tổ bộ tộc Thủ Phong hơi nhíu chân mày lại, lạnh lùng nhìn qua thanh

niên ôm kiếm một chút, lại nhìn về phía nha đầu kia, qua nhiều năm như vậy,

lão đã không thấy mấy người có thể thong dong như vậy ở trước mặt mình.

Phản ứng của những người ở nơi này có chút không giống cùng với suy nghĩ

của lão, cũng may không phải tất cả mọi người đều là như thế, cách đó không

xa, lúc này có một tiểu tu sĩ đang lạnh run sợ hãi nhìn về phía mình.

Theo lão nhìn thấy, loại biểu hiện này mới là bình thường.

Ngay sau đó, lão tổ chú ý đến trên thân hai người đang lau chùi bên trong

tiệm thuốc.

Một người khá mập mạp, một người là lão giả, hai người bọn họ rất tất bận,

cọ qua cọ lại, nhất là tên mập kia, rõ ràng còn quay đầu hô một câu về phía

mình.

"Tránh qua một bên, nơi đó còn ẩm ướt lắm, ngươi đừng có giẫm lung

tung!"

Ánh mắt lão tổ lạnh lẽo, người dám nói chuyện như vậy với mình, phần lớn

đều đã chết, bất quá lão cũng không lập tức động thủ, vốn là con sâu cái kiến

tiện tay có thể bóp nát, một hồi bóp nhiều một chút là được.

Sau đó lão quay đầu nhìn về phía lão đầu ngồi ở phía xa đang trêu chọc một

con Anh Vũ, lão nhân này chính là một người phàm tục, bộ dáng sắp chết.

Sau khi lão tổ cẩn thận xác nhận, liền thu hồi ánh mắt.

Theo lão thấy, mặc kệ những người này có chỗ dựa gì, từ đó lúc đối mặt với

chính mình, liền bày ra loại thái độ không đặt mình vào trong mắt như thế,

nhưng hiện tại những thứ này không trọng yếu, lão chắp tay sau lưng, nhàn nhạt

mở miệng.

"Đan dược thì lão phu không mua, mạng của các ngươi, giá trị bao nhiêu, ta

mua."

Nói xong, khí tức nửa bước Quy Hư trên người lão ầm ầm bộc phát, giơ

chân phải lên, đạp mạnh về phía mặt đất.

Trong cảm giác của lão, dưới một đạp mạnh này, nơi đây sẽ lập tức san

thành bình địa, tan thành mây khói, trong nháy mắt tiếp theo, những người trước

mắt này cũng sẽ hoàn toàn chuyển hóa từ sống đến chết, trở thành xương khô.

Nhất là tên mập kia, sẽ hóa thành tro bụi.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, lão giả liền sửng sốt, cúi đầu nhìn mặt đất

một chút.

Tiệm thuốc này không có bất kỳ phản ứng nào, hết thảy như thường, tựu

thật giống lão bộc phát khí tức cùng với một màn đạp chân kia, như là ném trâu

vào trong biển, không thấy bất luận tung tích cùng chấn động gì.

Duy chỉ có ấm nước trên lò lửa bên cạnh thoáng lắc lư, ầm một tiếng rơi

xuống trên mặt đất, nước trong ấm đổ ra mặt đất.

Tên mập đang lau chùi tức thời tức giận, ngẩng đầu hằm hằm nhìn lão.

"Ngươi lão gia hỏa này, chỗ đó ta vừa lau xong đó nhé!!"

Lão tổ ngạc nhiên, thần sắc khẽ biến, lập tức tản thần thức ra, cẩn thận quan

sát dưới chân, lại đưa mắt nhìn ấm nước rơi xuống kia.

Lão cảm thấy không bình thường, con ngươi co rút lại, lão vô cùng xác định

khí tức mình bộc phát lúc trước không có vấn đề, cũng đồng dạng đã tản mát ra

lực lượng dưới chân.

Dựa theo đạo lý, một đạp vừa nãy không chỉ khiến tiệm thuốc này tan thành

mây khói, thậm chí toàn bộ thổ thành cũng phải hóa thành phế tích mới đúng.

Nhưng lúc này rõ ràng chỉ làm ấm nước đổ xuống.

Đáy lòng lão tổ nổi lên cỗ cảm giác bất an cùng cảnh giác, mà đúng lúc này

lão nhanh chóng quay đầu, nhìn qua sương phòng bên cạnh, chỗ đó đột nhiên có

một thân ảnh ôm bó củi đi ra.

Đây là một nữ nhân ăn mặc kiểu nha hoàn, giờ phút này trên mặt tràn ngập

tức giận, sát cơ mãnh liệt, cả người giống như một tòa núi lửa sắp hoàn toàn bộc

phát, tựa như giữa mình và ả tồn tại mối thù không đợi trời chung.

"Ngươi cái miếng thịt già này, lão nương chỉ vừa mới ra ngoài lấy chút củi,

nước vừa mới đun xong, thế mà ngươi lại làm đổ mất!”

“Ngươi có biết không dùng tu vi nấu nước khó thế nào không!!"

Nha hoàn này gào thét, ầm ầm bộc phát tu vi, chấn động Linh Tàng đại viên

mãn tiếp cận Quy Hư trên thân khiến cho tâm thần lão tổ lập tức càng thêm

ngưng trọng, lão cũng lập tức liền kịp phản ứng, biết được tại sao một đạp lúc

trước của mình không có hiệu quả.

Đồng thời lão cũng hiểu rõ những người này vì sao lại phản ứng không

giống như trong tưởng tượng của mình, tất cả, cũng là vì người nữ tử trước mắt

này.

Nhưng mà đối phương rành rành cường hãn như thế, nhưng lại ăn mặc

thành bộ dạng nha hoàn, điểm này khiến cho lão càng thêm ngạc nhiên, mặc dù

rất nhiều cường giả đều có sở thích cổ quái, nhưng mà cổ quái kiểu vầy thì lão

chưa từng thấy qua.

Giờ phút này lão đã thu hồi kiêu ngạo ngay từ đầu, tận lực làm cho mình

tâm bình khí hòa, phất tay cuốn ấm nước kia lên, thả lại chỗ cũ, sau đó bình tĩnh

mở miệng.

"Lão phu tới đây là vì thánh vật của tộc ta bị mất trộm, tới để lấy lại một cái

công bằng, nếu như đạo hữu ở trong này, vậy chúng ta có thể nói một chút."

Bình luận

Truyện đang đọc