Về thế lực Nhân Hoàng kiêng kị, nhóm người Hứa Thanh không có đủ
thông tin nên khó có thể phân tích được.
Còn Chấp Kiếm Đại Đế lại đang ngủ say, khi Hứa Thanh đến, thức tỉnh đã
là một kỳ tích rồi. Hắn không thể vẫn luôn thức tỉnh, cũng không có lý do gì để
làm vậy!
“Nếu… Lúc đó A Thanh cho nổ Thự Quang Chi Dương thì sẽ thế nào?” Tử
Huyền bỗng lên tiếng.
“Hoàng Đô Nhân tộc hỗn loạn, vô số người thương vong, khắp nơi dao
động, mất hết mặt mũi, cùng lúc đó cũng sẽ trở thành trò cười của vạn tộc. Dù
cuối cùng là lỗi của ai, chúng ta đều khó thoát khỏi trách nhiệm, cũng sẽ đánh
mất quyền chủ động, khó có thể phán đoán kết quả sẽ thế nào. Lúc đó, thái độ
của Nhân Hoàng mới là điều quan trọng!” Lý Vân Sơn nhíu mày lại rồi chậm
rãi trả lời.
“Thú vị đó!” Trên mặt Đội trưởng lộ ra nụ cười lạnh lẽo!
“Người đó thật sự có cách nắm giữ hành tung của Tiểu A Thanh, cũng có
năng lực bố trí cuộc ám sát này. Hơn nữa, Hứa Thanh không chết cũng có lợi
cho hắn!”
“Khi tất cả manh mối và mũi nhọn đều chỉ về phía người đó… Sao ta lại có
cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy nhỉ?”
“Có khả năng nào đây là kế chia rẽ không?”
“Hoặc mục đích của người đứng sau chính là làm chúng ta nghi ngờ vô căn
cứ, mỗi một bước tiếp theo của chúng ta đều là quân cờ trên bàn cờ!” Đôi mắt
của Đội trưởng hiện lên vẻ sâu xa, giọng nói vang vọng trong đình viện.
“Nếu chúng ta phân tích theo một hướng khác, không quan tâm đến người
đứng sau là ai, chỉ nghĩ sau khi gặp phải chuyện như vậy, bản thân chúng ta sẽ
làm gì!”
Đội trưởng nói rồi nhìn về phía Hứa Thanh, lại nhìn Tử Huyền, cuối cùng
nhìn về phía người phụ trách người chấp kiếm là Lý Vân Sơn!
Lý Vân Sơn thấp giọng nói: “Đầu tiên chúng ta sẽ phái người chấp kiếm
quận Phong Hải vào thành bảo vệ Hứa Thanh và điều tra chuyện này!”
“Cùng lúc đó sẽ thông báo chuyện này cho Thánh Lan đại vực!”
Đội trưởng nghe vậy thì lắc đầu.
“Làm thế không sai, nhưng người nhiều khó tránh khỏi sẽ xuất hiện hiềm
nghi đi quá giới hạn. Khi đó, vũng nước cuộc ám sát này sẽ càng ngày càng đục,
nhưng chúng ta lại không thể không làm gì cả… Hứa Thanh bị ám sát là một tín
hiệu…”
Lý Vân Sơn im lặng!
Đội trưởng nói hết câu cũng không lên tiếng nữa.
Toàn bộ đình viện trở nên yên lặng, chỉ còn lại mưa gió bên ngoài rít gào
thổi giọt mưa rơi xuống. Mà bầu trời phía xa, sau khi mây đen tan đi, ánh mặt
trời mới ló rạng!
Từ đầu đến cuối, Hứa Thanh không hề nói gì cả, hắn nghe thấy tất cả lời
phân tích của mọi người, kết hợp với suy nghĩ của bản thân, hắn nghĩ tới quốc
sư trong lời nói của Hồ Ly Bùn… Cũng nghĩ tới đáp án mình phân tích ra trên
đường.
Một lúc lâu sau, Tử Huyền thu lại ánh mắt đang nhìn về phía hoàng cung rồi
bình tĩnh lên tiếng.
“Nhân Hoàng có thể được Đại Đế tán thành, khi có phong phạm Hoàng giả,
không dễ dàng quyết định. Nhưng dù thế nào thì trong chuyện này, quyết định
của Hứa Thanh ngươi quan trọng hơn!”
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn về phía hoàng cung một lúc lâu rồi mới khẽ gật
đầu:
“Vậy thì dùng danh nghĩa của Thánh Lan đại vực dâng tấu chuyện này lên
Nhân Hoàng. Kết quả chúng ta có thể phân tích ra, đương nhiên Nhân Hoàng và
những thế lực khác cũng có thể phân tích ra!”
“Chúng ta không cần đoán mục đích của người đứng sau là gì, chỉ cần nhìn
hành động tiếp theo của Nhân Hoàng đối với chuyện này là được.”
Tử Huyền đồng ý, Lý Vân Sơn suy nghĩ một lát cũng lựa chọn cam chịu,
Đội trưởng lườm hắn rồi thấp giọng nói:
“Tiểu A Thanh, ngươi còn nhớ lúc chúng ta vừa tới quận Phong Hải Không?
Quyết định của ngươi không sai, nhưng ta cảm thấy chúng ta vẫn phải rơi vài
giọt nước mắt, đồng thời sai người đi làm to chuyện thì tốt hơn!”
Hứa Thanh suy nghĩ một lúc, sắc mặt dần dần tái đi, cả người thoạt nhìn như
bị thương rất nặng!
“Chưa đủ, Tiểu A Thanh, để ta giúp ngươi!” Đội trưởng nóng lòng muốn
thử, Lý Vân Sơn cảm thấy cạn lời, quay đầu đi không nhìn!
Tử Huyền lạnh lùng liếc nhìn Đội trưởng một cái làm hắn phải rụt cổ lại,
cười ngượng vài tiếng, đáy lòng tràn đầy tiếc nuối!
Thời gian cứ thế trôi đi, bình minh nhanh chóng đến, chuyện Hứa Thanh bị
ám sát trong đêm cũng nhanh chóng được lan truyền như một cơn lốc. Chẳng rõ
là không biết thật hay giả vờ không biết, nhưng khi tin này lan truyền, thế lực
khắp Hoàng Đô đều chấn động.
Tin được lan truyền cùng với tin ám sát chính là tình trạng gần đây của Hứa
Thanh!
Hứa Thanh chịu đựng đau đớn được hộ tống về phủ, sau đó vết thương bùng
nổ, hôn mê bất tỉnh, may mà còn có một đường sống, bên phía quận Phong Hải
đang dốc hết sức bảo vệ và chữa trị!
Chuyện này không ngừng lan truyền khắp nơi, chấn động tám hướng. Mạnh
Vân Bạch và Hoàng Khôn lập tức tới thăm, tuy không gặp được Hứa Thanh, chỉ
có Đội trưởng tiếp đón, nhưng vẻ căng thẳng cùng với biểu hiện cố gắng muốn
rửa sạch hiềm nghi đều lộ ra sự chấn động về chuyện này.
Đế tử của Tinh Đế Cực Thượng tông cũng phái người đưa đan dược tới tỏ
tấm lòng thành.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người trong bữa tiệc Hồng Trần Lâu cũng như thế,
ngay cả Hồng Trần Lâu cũng tới thăm.
Ngoài ra, nhóm người Thất gia đang ở Thánh Lan đại vực cũng biết được
chuyện này thông qua tin tức Lý Vân Sơn truyền lại, toàn bộ Thánh Lan đại vực
lập tức điều binh khiển tướng!
Một nửa Hắc Linh đại vực bắt đầu cử một lượng lớn tế tự đến, làm cho thiên
địa nổ vang, dáng vẻ như dao động vì biến cố này!
Điều đáng sợ hơn là bên phía Tế Nguyệt, hơi thở của Thế tử bùng nổ ngập
trời, uy thế Uẩn Thần nhấn chìm tám hướng. Ở Nghịch Nguyệt Điện, Minh Mai
công chúa và Ngũ nãi nãi cũng tỏa ra dao động của Uẩn Thần.
Càng có kiếm khí đến từ lão Cửu dựng lên động trời.
Khí tức của bọn họ bùng lên ở Tế Nguyệt rồi liên hợp với nhau làm tám
hướng lay động, như đang dùng phương pháp của mình biểu đạt sự tức giận về
chuyện này!