Mà ánh đỏ ở cánh cửa, rõ ràng chỉ là một màu sắc, nhưng nếu có người có
thể xuất hiện ở đây, tận mắt nhìn thấy, tất nhiên sẽ sinh ra một loại ảo giác giống
như hai cái màu sắc.
Đó là vì… Đây là hai ý chí, đang tranh cướp cùng một quyền hành!
Quyền hành Hồng Nguyệt.
Hồng Nguyệt, làm một trong ba mươi bảy mặt trăng cổ xưa của đại lục
Vọng Cổ, bản thân nó có Thần bí, từ xưa đến nay lưu truyền vô số truyền
thuyết, cho dù là Thần linh Tàn Diện đến, ba mười bảy mặt trăng cổ xưa liên
tiếp vẫn lạc hai mươi lăm, bây giờ chỉ còn lại có mười hai mặt trăng.
Nhưng Hồng Nguyệt, cũng là một trong mười hai mặt trăng này!
Đứng hàng thứ bảy!
Vào thời xa xưa, nàng có bao nhiêu tên, Huỳnh Nguyệt, Huyết Nguyệt…
Bây giờ thì là được xưng là Hồng Nguyệt.
Xích Mẫu chính là ký sinh trên Hồng Nguyệt, thời khắc cắn nuốt quyền
hành Hồng Nguyệt, muốn thay thế, từ đây không còn là Hồng Nguyệt Xích
Mẫu, mà là Xích Mẫu Hồng Nguyệt.
Xích Mẫu ở trước, Hồng Nguyệt ở sau.
Ánh đỏ ở cánh cửa lấp lánh ngập trời, trong đó ý chí của Hứa Thanh đã bị
Thần tính thay thế. Hắn giờ khắc này, nhân tính đã lui lại, chỉ có thú tính dưới
sự tăng phúc của Thần tính, dùng một loại trạng thái siêu nhiên, cắn nuốt ảo ảnh
Xích Mẫu.
Đội trưởng không giống Hứa Thanh, tình trạng của hắn cực kì quỷ dị, giữa
ánh xanh lấp lánh, dường như không có Thần tính, cũng không có nhân tính,
ngay cả thú tính cũng vẩn đục.
Ba loại hình thái Thần, nhân, thú lẫn lộn với nhau, dung hợp với nhau khó
mà phân chia trong ý chí của hắn, tiến tới hình thành trạng thái đặc thù.
Dưới sự cắn nuốt của bọn họ, ảo ảnh đỏ đậm của Xích Mẫu, dưới ánh sáng
dao động kịch liệt, hai tay che mắt của nó dường như cũng muốn buông xuống,
thân thể càng xuất hiện bóng chồng.
Mỗi khi nhiều một tầng bóng chồng, huyết quang lại tăng cao một phần, áp
lực đối với Hứa Thanh cùng Đội trưởng cũng càng lớn hơn.
Nhưng cuối cùng, Xích Mẫu đã ngủ say, ảo ảnh để lại nơi này chỉ là một
luồng Thần niệm. Từ trên lý luận, nó tương tự với ấn ký Hứa Thanh cắn nuốt
trên Thái Sơ Ly U trụ lúc trước.
Tuy nhiên ấn ký ban đầu đó đến từ sứ đồ của nàng, mà ấn ký bây giờ đến từ
chính bản thân nàng, cho nên uy lực càng lớn.
Nếu tu sĩ thuần túy gặp được, rất khó chống lại, cần tu vi cực cao, mới có
thể dựa vào lượng để trấn áp.
Nhưng Hứa Thanh và Đội trưởng, thành tựu không là tu sĩ thuần túy, từ thời
khắc Xúc Thần trở đi, Hứa Thanh cũng đã là Thần tu!
Mà Đội trưởng, bản thân hắn đã ẩn chứa quỷ dị, đương nhiên cũng không
phải tu sĩ thuần túy.
Cho nên trong chớp mắt, ý chí hai người đã đánh vào trên ảo ảnh Xích Mẫu,
Hứa Thanh biến thành biển máu, mang tham lam và đói khát, nhanh chóng cắn
nuốt, đồng hóa quyền hành Hồng Nguyệt.
Đội trưởng thì dưới ánh xanh, hình thành một con sâu màu xanh lam, trực
tiếp ghé vào mi tâm ảo ảnh Xích Mẫu, mở cái miệng rộng, hung hăng cắn xé.
Nhưng Xích Mẫu chung quy là Thần linh, ý phi chồng chất trên thân nhanh
chóng tăng vọt, trong chớp mắt đã chồng lên hàng trăm hàng ngàn tầng, khiến
cho bản thân ảo ảnh đang nhanh chóng thực chất hóa.
Đồng thời loại chồng lên này cũng dẫn đến Thần thuật bùng nổ. Biển máu
của Hứa Thanh sụp đổ cuốn ngược, con sâu Đội trưởng biến thành cũng chia
năm xẻ bảy, nhưng trong chớp mắt, biển máu sụp đổ lại hình thành một lần nữa,
hóa thành khuôn mặt không có bất cứ dao động tâm tình nào của Hứa Thanh,
tiếp tục lao đến cắn nuốt.
Mỗi khi cắn nuốt một ngụm, quyền hành Hồng Nguyệt của hắn lại lớn mạnh
một chút.
Hai bên đồng nguyên khiến cho Hứa Thanh không để ý sụp đổ, nhưng loại
này cắn nuốt là qua lại lẫn nhau, hắn cũng sẽ bị Xích Mẫu đồng hóa.
Nếu lần này chỉ có một mình Hứa Thanh, e là hắn không cách nào nghịch
chuyển.
Nhưng có Nhị Ngưu ở đây!
Con sâu bị vỡ vụn của Nhị Ngưu… Mỗi một mảnh huyết nhục đều nhanh
chóng hóa thành một cá thể, trở thành con sâu mới, mấy trăm con rít gào lên, lại
lần nữa điên cuồng lao đi.
Nhị Ngưu cắn xé, khiến cho ánh xanh dung nhập vào ảo ảnh Xích Mẫu,
quấy nhiễu Xích Mẫu đồng hóa ngược lại Hứa Thanh, khiến cho Hứa Thanh có
thể cắn nuốt thuận lợi hơn, mà hành vi cắn nuốt của hắn cũng phân tán lực
lượng của ảo ảnh Xích Mẫu, khiến cho bên phía Đội trưởng càng thêm thông
thuận.
Hai người phối hợp lẫn nhau, thiếu bất kỳ một ai, đều rất khó hoàn mỹ như
vậy.
Cứ như vậy, ảo ảnh chồng chất trên thân Xích Mẫu không ngừng tiêu tán,
trạng thái của chính nàng cũng từ từ mơ hồ, mắt thấy sắp bị Hứa Thanh và Nhị
Ngưu mạnh mẽ xóa đi.
Mà đúng lúc này, ảo ảnh Xích Mẫu lại bùng nổ ra chấn động kịch liệt, hai
tay che mắt của nó, lần đầu tiên… Bỏ xuống.
Khoảnh khắc bỏ xuống, thời gian dường như ngừng chuyển động, không
gian phảng phất chuyển biến, vật đổi sao dời, Thần uy bát phương.
Một khuôn mặt tuyệt mỹ, ánh vào cảm giác của hai người Hứa Thanh,
nhưng gương mặt này không có mắt, chỉ có hai cái lỗ thủng đang chảy máu.
Nàng, nhìn về phía Hứa Thanh.
Biển máu Hứa Thanh biến thành lập tức nổ tung, một lực hút to lớn tràn ra
từ kia trong hai lỗ thủng kia, biển máu vỡ vụn của Hứa Thanh mấy khống chế bị
hút qua đó.
Trong khoảnh khắc, đã bị hút vào bên trong lỗ thủng, biến mất không thấy
gì nữa, như bị cắn nuốt.
Mà con sâu Đội trưởng biến thành cũng nhanh chóng cuốn ngược, nhưng ảo
ảnh Xích Mẫu nâng tay phải lên, dưới một trảo, con sâu trực tiếp bị nó tóm vào
trong tay, bóp thật mạnh.
Ầm một tiếng, con sâu này sụp đổ, dưới lực nhân quả, cũng ảnh hưởng đến
những con sâu khác, thoáng chốc tất cả sâu đều nát vụn.
Hết thảy, dường như kết thúc.
Hứa Thanh và Nhị Ngưu dường như đã kết thúc, ảo ảnh Xích Mẫu chậm rãi
đưa hai tay che mắt một lần nữa, nhưng trong chớp mắt tiếp theo, dị biến bất
ngờ xảy ra.
Lượng lớn máu tươi đột nhiên tuôn ra từ trên người nàng, mà khuôn mặt của
nàng cũng nhanh chóng thay đổi, lại xuất hiện dáng vẻ của Hứa Thanh. Đối với
bản thể hoặc là phân thân của Xích Mẫu, quyền hành của Hứa Thanh đương
nhiên không cách nào đối kháng, nhưng nếu chỉ là một Thần niệm, hắn có thể
giãy dụa.