QUANG ÂM CHI NGOẠI

Trương Tam trầm mặc, sau một lúc lâu gã nở nụ cười khổ, lắc đầu rồi thở

dài nói.

"Mất lúc còn trong Hải Thi tộc phải không?"

"Bị cường giả Kim Đan đập vỡ."

Hứa Thanh trả lời rõ ràng.

Trương Tam nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hứa Thanh, gã cảm thấy trước kia

mình đoán sai rồi, người trước mặt mình cũng điên cuồng không khác gì đội

trưởng cả.

Lúc này tu vi mới Trúc Cơ, vậy mà có bản lĩnh làm cho cường giả Kim Đan

đích thân ra tay đập vỡ Pháp Thuyền.

Loại việc này không phải là bất kỳ tu sĩ Trúc Cơ nào đều có thể gặp được,

huống hồ hắn còn có thể sống sót trở về.

"Đội trưởng đâu?"

Trương Tam nhịn không được hỏi một câu, gã cảm thấy tình cảnh bên Hứa

Thanh đã như thế này, vậy thì cũng có thể nghĩ đến đội trưởng hẳn là cũng

không khá hơn bao nhiêu.

Nhưng nghĩ đến việc mà hai tên này đã làm ở trong tổ địa của Hải Thi tộc,

vậy thì không còn Pháp Thuyền nữa cũng là hợp lý.

"Đội trưởng...."

Hứa Thanh đang định nói thì nghĩ đến thời điểm trước khi mình truyền tống

rời khỏi, trên bầu trời liền xuất hiện ba đạo khí tức của cường giả Kim Đan,

bỗng trầm mặc một chút.

"Được rồi, lúc ta luyện lại Pháp Thuyền cho ngươi cũng thuận tiện đóng lại

cho đội trưởng một cái quan tài, nếu như lần này vẫn không dùng được, vậy nói

không chừng …lần sau có thể dùng."

Trương Tam thở dài.

Hứa Thanh nhẹ gật đầu, cáo từ rời khỏi.

Cho đến khi đưa mắt nhìn Hứa Thanh rời đi, Trương Tam mới lắc đầu đi

vào phòng luyện Pháp Thuyền, đáy lòng cũng suy nghĩ nếu như đã đóng quan

tài, vậy sẵn đóng luôn hai cái cho tiện.

"Huynh đệ cùng tiến, hai người bọn họ đều điên như nhau, tốt nhất nên

chuẩn bị cho mỗi người một cái đi, hợp lý."

Lúc này bên ngoài đã là ban đêm, Hứa Thanh đi trên đầu đường nhìn bến

cảng, nghe thanh âm sóng biển, cảm giác quen thuộc này khiến cho đáy lòng

của hắn thả lỏng rất nhiều.

"Vậy thì tiếp theo, ta sẽ ở trong tông môn tạm tránh đầu gió vậy!"

Hứa Thanh trầm ngâm một phen, đi vào Bộ Hung ti trong bến cảnh số 176.

Thân là Phó Ti trưởng Bộ Hung ti, Hứa Thanh vừa đến Bộ Hung ti liền

khiến cho toàn bộ đội viên ở trong ti căng thẳng, nhất là Bộ Hung ti thiết lập ở

bến cảng số 176 là thuộc bộ phận chữ Huyền.

Mà Hứa Thanh thân là Phó Ti trưởng, cũng chính là người phụ trách bộ

phận chữ Huyền.

Vì vậy hắn vừa xuất hiện liền khiến cho các đệ tử bên trong Bộ Hung ti

nhao nhao cung kính, thậm chí phía ngoài nơi ở của Hứa Thanh còn có đệ tử

Ngưng Khí của Bộ Hung ti đứng thủ vệ, tùy thời nghe hắn phân phó.

Thiếu niên câm cũng ở trong đó.

Sao khi Hứa Thanh đi vào trong phòng, người thiếu niên câm liền nhanh

chóng chạy đến rồi ngồi xổm ở ngoài cửa lớn, mang theo sự hung hăng nhìn tất

cả mọi người.

Hình như trong nhận thức của thiếu niên câm, kể cả là người của Bộ Hung

ti, chỉ cần tiếp xúc quá gần thì đều chính là địch nhân của y.

Tất nhiên Hứa Thanh cũng phát hiện ra động tĩnh bên ngoài, cũng cảm giác

được người thiếu niên câm đến.

"Tu luyện rất nhanh."

Trong mắt Hứa Thanh, linh hải trong cơ thể người thiếu niên câm bên ngoài

phòng đã đạt đến mức 70 trượng, điều này đại biểu hắn đã bước vào Hóa Hải

Kinh tầng thứ bảy.

Trong khoảng thời gian ngắn mà có thể tu luyện đến trình độ như vậy, quả

thực cũng khiến Hứa Thanh chú ý một chút, nhưng hắn cũng không có ý định

tìm hiểu, dẫu sao thì mỗi người đều có bí mật riêng của mình, hắn cũng không

quan tâm tới chuyện của người khác.

Cứ như vậy thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh liền trôi qua nửa tháng.

Tuy từ khi Hứa Thanh trở về vẫn luôn điệu thấp, nhưng dần dần vẫn có tin

tức truyền ra, bất quá hắn đang ở bên trong Bộ Hung ti, lại có hung danh bên

ngoài, cho nên mặc dù lần lượt nhận được bái phỏng và xin gặp mặt, nhưng rất

ít người chủ động tới quấy rầy hắn.

Ngoại trừ đám người Hoàng Nham cùng Đinh Tuyết.

Đồng thời trong nửa tháng này trên chiến trường cũng đã xảy ra rất nhiều

chuyện, chiến tranh giữa Thất Huyết Đồng cùng Hải Thi tộc đã tăng đến tình

trạng rất gay cấn.

Nhất là vào một tuần trước, song phương đã triển khai một trận chiến dịch

với quy mô cực lớn.

Thất Huyết Đồng chia quân ra bảy đường, giống như muốn làm một lần đột

phá, khởi xướng tổng tiến công về phía bảy hòn đảo bên ngoài của Hải Thi tộc.

Hải Thi tộc thì toàn lực ngăn cản, nhưng Thất Huyết Đồng chia binh lẫn lộn

giữa hư và thật, trong đó có bốn đạo quân chỉ là đánh nghi binh, mục tiêu không

phải là công chiếm mà là kiềm chế.

Ba đường còn lại mới thật sự là mũi nhọn, mục tiêu là chiếm cứ đảo để làm

bàn đạp cho đại quân Thất Huyết Đồng có thể trực tiếp uy hiếp tới bản thổ của

Hải Thi tộc.

Trận chiến này vô cùng kinh thiên động địa, cũng cực kỳ hung tàn.

Mặc dù Hứa Thanh không tận mắt nhìn thấy, nhưng trong Bộ Hung ti có hồ

sơ về chiến trường, bên trong miêu tả trận chiến này vô cùng rõ ràng, với cả

cuối cùng thì chiến thuật của Thất Huyết Đồng cũng thành công, đã đánh chiếm

được hai hòn đảo.

Kể từ đó, thế cục của trận chiến tranh này đã trở thành cực kỳ bất lợi cho

Hải Thi tộc.

Thậm chí giữa cao tầng cũng đều ra tay với nhau nhiều lần, chiến tranh đã

thăng cấp trên phạm vi lớn.

Thất Huyết Đồng cũng lần nữa đề cao ban thưởng, khiến cho rất nhiều đệ tử

Thất Huyết Đồng nhao nhao hết cả lên, đều giết đến đỏ cả mắt.

Đồng thời treo thưởng của đội trưởng và Hứa Thanh cũng bởi vì trận đại

chiến này mà nhiệt độ đã hơi thấp xuống một chút, nhưng rất nhanh lại có thêm

một cái treo thưởng xuất hiện, khiến cho độ nóng của Hứa Thanh trong khoảng

thời gian ngắn vượt qua khỏi đội trưởng.

Phần treo thưởng thêm này đến từ Đạo Tử Miểu Trần của Hải Thi tộc!

"Phần thưởng được thêm vào đó là: Hễ là người đánh chết Hứa Thanh, bổn

Đạo Tử hứa hẹn sẽ hoàn thành mười việc trong phạm vi năng lực cho người kia,

bất luận cái gì cũng có thể! Mà người đưa ra manh mối chính xác, bổn Đạo Tử

cũng hứa hẹn hoàn thành một việc cho người này!!"

Miểu Trần thân là Đạo Tử của Hải Thi tộc, chiến lực phi phàm và danh khí

cũng cực lớn, thậm chí rất nhiều ngoại tộc cũng đều nghe thấy danh tiếng của

gã, cho nên khi gã tăng thêm giải thưởng, lập tức đã được đặt lên trên mặt bàn

để bàn luận.

Sau đó dưới nhiều sự chú ý như vậy, trận chiến giữa Hứa Thanh và Miểu

Trần cũng không thể tránh được mà bị truyền ra, Miểu Trần cũng không muốn

việc này truyền ra, nhưng gã cũng không có cách nào, đối với gã mà nói thì chỉ

cần có thể giết Hứa Thanh thì những cái khác đều không quan trọng.

Cho nên việc đầu tiên gã làm đó là thêm giải thưởng vào bảng treo thưởng,

khiến cho số người chú ý vào Hứa Thanh càng nhiều thêm nữa, sau đó gã lần

nữa truyền ra một đạo tin tức.

"Hứa Thanh, ngươi có dám tới chiến trường đánh một trận với Đạo Tử hay

không, trận chiến này sẽ không có người bên ngoài tham dự, chỉ có ta và

ngươi!"

Bình luận

Truyện đang đọc