QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Tiểu nhân hiểu rõ, cho nên tiểu nhân lại ra ngoài một chuyến, tìm kiếm địa

phương thích hợp ẩn nấu, cuối cùng đã phát hiện ra một tòa tiểu sơn, đó là nơi

quan sát tiểu quốc này tốt nhất, trong núi cũng có ẩn nấp chấn động tu vi, trong

đó chắc chắn có tu sĩ. Sau khi xác nhận người bên trong là do công pháp nào đó

mà lâm vào trạng thái ngủ say, tiểu nhân liền không đánh rắn động cỏ, chưa

từng vào dò xét."

Trong những câu nói của Lão tổ Kim Cương Tông không có một câu tranh

công nào, nhưng toàn bộ cách làm của lão đều khiến cho Hứa Thanh không

khỏi không cảm khái, đối phương làm việc vô cùng toàn diện, cẩn thận, chặt

chẽ, đồng thời nhìn qua tiểu quốc bây giờ đang không ngừng nổi lên quỷ dị ở

bốn phía, mặc dù Ảnh Tử cũng đang rất cố gắng để thôn phệ, nhưng rõ ràng là

càng lúc càng loạn.

"Tính ngươi một công!" Hứa Thanh truyền ra thần niệm.

Lão tổ Kim Cương Tông lập tức kích động, que sắt màu đen cũng run rẩy

theo. Trong khoảng thời gian này, thậm chí lão tổ Kim Cương Tông không dám

nói chuyện, bởi vì năng lực của Tiểu Ảnh quả thực quá đặc thù, khiến cho nó

hầu như phát ra tia sáng vạn trượng, siêu việt hơn lão, đã trở thành người đắc

lực bên cạnh chủ tử, lão sợ mình nói câu nào không tốt sẽ bị Hứa ma đầu tiện

tay biến thành pháo hôi hi sinh.

Bây giờ đã lập được công lao, đáy lòng của lão mới an ổn được một chút.

"Dẫn đường." Hứa Thanh truyền ra thần niệm, lão tổ Kim Cương Tông điều

khiển que sắt màu đen bay vù vù, lập tức phóng thẳng đến phía trước.

Hứa Thanh nhảy lên đi theo, mặc dù Đinh Tuyết bên cạnh không biết

chuyện gì xảy ra, nhưng nàng cũng nhìn ra thần sắc Hứa Thanh rất nghiêm túc,

vì vậy vội vàng thu hồi hộp điểm tâm, như một tiểu nha đầu đi theo ở phía sau

Hứa Thanh.

Rất nhanh Hứa Thanh đã đến quý phủ nhà quyền quý của tiểu quốc, sau khi

tới liền tản cảm giác ra, nhưng cũng không hề phát hiện nơi đây có chấn động tu

vi, hắn cũng không hề quấy nhiễu mà đi thẳng đến chỗ treo tấm gương, sau khi

tới gần liền nhìn ra tấm gương này có chút kỳ dị.

Phía trên nó không có bất kỳ dị chất nào, nhưng khi có gió thổi tới khiến nó

chuyển động, một khắc khi mặt gương quay về phía Hứa Thanh, ánh mắt Hứa

Thanh lập tức xuất hiện cảm giác đau đớn mãnh liệt, nhưng trong nháy mắt tiếp

theo mệnh đăng thiêu đốt trong cơ thể, cái ô tản ra phòng hộ, lúc này mới khiến

hai mắt của hắn khôi phục bình thường.

Hứa Thanh thay đổi sắc mặt, phải biết rằng bây giờ chiến lực và thân thể

của hắn vô cùng cường hãn, nhưng cho dù như vậy, khi hắn bị tấm gương này

chiếu vào cũng cảm thấy đau đớn, như thế cũng đủ để nói rõ cái gương nhỏ này

không hề tầm thường, vì vậy hắn liền giơ tay phải lên, bỗng nhiên trảo một cái.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, cái gương nhỏ này thế mà lại truyền ra cảm

giác vùng vẫy mãnh liệt, nháy mắt phá vỡ lực lượng chộp tới của Hứa Thanh,

bay thẳng đến trên bầu trời.

Nhưng trong chớp mắt tiếp theo, thân ảnh Hứa Thanh đã xuất hiện ở trên

không trung, bốn đoàn mệnh hỏa, hai ngọn mệnh đăng, công pháp Hoàng cấp,

tất cả chiến lực bỗng nhiên tản ra, chiến lực bảy hỏa động trời dung nhập vào

lòng bàn tay, bỗng nhấn một cái về phía cái gương nhỏ đang muốn bay đi kia.

Chiến lực như thế khiến cái gương nhỏ kia lập tức run rẩy, khó có thể chống

cự và bị Hứa Thanh một phát bắt được, Hứa Thanh ngay lập tức tràn thần niệm

vào trong để trực tiếp phong ấn, cùng lúc đó, mấy trăm chiếc gương đặt trước

giường trong mấy trăm nhà bên trong tiểu quốc đồng loạt tan vỡ.

Mà những thứ quỷ dị liên tiếp xuất hiện trong tiểu quốc cũng đồng thời tràn

ra chấn động, tan thành mây khói.

Cùng lúc đó trong một tòa núi thấp ngoài tiểu quốc, trong một chỗ động phủ

ẩn nấp khá kín, một đạo cầu vồng chợt bay ra, trong đạo cầu vồng là một lão già

tóc bạc với bộ mặt dữ tợn, có thể trông thấy từng tầng da lộ ra bên trên làn da

của lão, tựa như đang tiến hành lột da.

Nhưng hôm nay rõ ràng lão vẫn chưa lột xác xong, nhưng trên người lão

vẫn tràn ra chấn động tu vi Kim Đan cường hãn như cũ, lão nhìn về phía tiểu

quốc, trong miệng truyền ra tiếng gầm nhẹ.

"Thằng nhãi ranh dám đến phá hỏng chuyện tốt của lão phu!"

Tiếng gầm truyền khắp bốn phương, tựa như thiên lôi khiến cho toàn bộ tiểu

quốc đều bị chấn động, mà lúc này thân ảnh của Hứa Thanh cũng hiển lộ, lạnh

nhạt liếc qua rồi cấp tốc lao ra, bay thẳng đến tòa núi mà lão giả đang đứng.

Tốc độ cực nhanh khiến cho sắc mặt của lão giả Kim Đan một tòa Thiên

Cung không khỏi biến đổi, trong khi tâm thần lão vừa nhảy dựng lên, Hứa

Thanh đã đến trước mặt của lão.

Nháy mắt va chạm thì đất rung núi chuyển, phong vân biến sắc, âm thanh nổ

vang chấn văng mây xanh, trong nháy mắt tiếp theo thân thể lão giả kia rung

động lắc lư, phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bị một cỗ lực lượng cực lớn

đánh bay ngược lại, cả người đập vào trên tòa núi nhỏ.

Tiểu sơn sụp đổ, đá vụn tróc ra làm hiển lộ thân ảnh lão giả ở trong, lúc này

trong thần sắc của lão giả lộ ra vẻ hoảng sợ và không cách nào tin.

"Chiến lực như thế..."

Thần sắc Hứa Thanh bình tĩnh, trong mắt lạnh như băng, trừ phi gặp phải tu

sĩ Kim Đan hai tòa Thiên Cung thì hắn mới tạm không cách nào địch nổi.

Còn nếu chỉ là Kim Đan một tòa Thiên Cung, chiến lực bảy hỏa của hắn có

thể dễ dàng trấn áp một cung.

Hiển nhiên lão giả kia cũng đã phát giác được điểm này, trong khi máu tươi

phun ra thì không hề chần chờ chút nào, bỗng nhiên rút lui và còn triển khai ra

cả tà pháp, hóa thành huyết ảnh khiến cho tốc độ bản thân tăng vọt.

Nhưng phía sau Hứa Thanh cũng biến ảo hiện ra Kim Ô, theo Kim Ô gào

thét, trong khi con ngươi của lão giả kia co rút lại, tốc độ Hứa Thanh trở nên

nhanh hơn, bỗng nhiên đuổi theo.

"Ngươi là Hứa Thanh của Liên Minh Bát Tông!!"

Da đầu lão giả run lên, lão nhìn thấy Kim Ô liền nhận ra thân phận Hứa

Thanh, nhưng lúc này muốn né tránh đã không kịp nữa, trong thời gian ngắn

Hứa Thanh đã đuổi tới, một quyền oanh ra trực tiếp rơi vào trước người lão giả,

bị một tòa Thiên Cung ngăn cản.

Nhưng chỉ trong chốc lát, Thiên Cung của lão tan vỡ sụp đổ, lộ ra một khỏa

Kim Đan khô quắt ở bên trong, Kim Ô gào thét một tiếng trực tiếp bay tới thôn

phệ.

Lão giả phát ra tiếng gào thét thê lương thảm thiết, điên cuồng phun ra máu

tươi, tay phải Hứa Thanh mang theo sát hỏa nồng đậm mà đặt trên thiên linh

của lão, hung hăng trấn xuống dưới, sát hỏa ngay lập tức bao vây toàn thân của

lão.

Tiếng kêu thảm thiết động trời vang lên!

Tán tu và tu sĩ của tông môn rất khác biệt, chênh lệch cũng cực lớn, lại càng

không cần phải nói tới lão giả này, lão chỉ có ba đoàn mệnh hỏa tấn cấp Kim

Đan, từ căn bản đến tư chất và công pháp, giữa lão và Hứa Thanh chính là như

trời và vực vậy.

Giờ phút này theo sát hỏa tràn ngập, một đám hồn lập tức bị rút ra, đám hồn

này không ngừng dung nhập vào trong cơ thể Hứa Thanh, kẻ này sẽ biến thành

đạo hồn thứ nhất bị trấn áp trong pháp khiếu của Hứa Thanh.

Nhưng ngay khi Hứa Thanh đang rút hồn, hắn bỗng nhiên biến sắc, trong sát

na bầu trời bốn phía bỗng nổi lên sấm sét cuồn cuộn, bên trong tầng mây có bảy

tám đạo thân ảnh, từng người đều mang theo vẻ tham lam, cấp tốc bay tới gần

về phía Hứa Thanh.

Bên trong còn có một đạo thân ảnh tản ra một cảm giác vô cùng mênh

mông, ngay khi lộ ra trong thiên địa, sau lưng người này liền có ánh sáng lập

lòe tràn ra, ba tòa Thiên Cung hiện ra khiến cho gương mặt cũng người này

dưới vầng hào quang cũng hiển lộ một tia cảm giác thần thánh.

"Hứa Thanh, cuối cùng cũng đã đợi được lúc ngươi ra ngoài Liên Minh Bát

Tông."

Bình luận

Truyện đang đọc