QUANG ÂM CHI NGOẠI

Màn giết chóc của Hứa Thanh vẫn còn đang tiến hành, cảnh ở Địa Ngục vẫn

đang tiếp diễn như cũ.

Thật ra những điều mà lính canh ngục khu Đinh nhìn thấy, vừa chính xác

cũng vừa không chính xác.

Chính xác đó là, đúng là từ đầu đến cuối của màn giết chóc, vẻ mặt Hứa

Thanh đều không có chút gợn sóng.

Không chính xác chính là... Hắn không hề cố khống chế cảm xúc.

Hắn lần lượt leo ra từ trong xác người chết, lần lượt chạy qua bên cạnh cái

chết, hai lần trông thấy Thần Linh mở mắt, vùng vẫy mà sống sót, bây giờ hắn

không cần phải khống chế tâm tình của mình.

Sát phạt, đã là bản năng của hắn.

Ngươi muốn hại ta, ta liền giết ngươi.

Ngay từ khi những tên phạm nhân này lộ ra ác ý và hung tàn, bọn chúng đã

được định trước kết cục rồi, vô luận là ở trong nơi này hay là ở bên ngoài kia,

đều tương tự như vậy.

Mà Hứa Thanh ra tay, cũng không bởi vì tâm chí đám tội phạm tan vỡ mà

nương tay, cũng không bởi vì đối phương kêu rên mà dừng lại.

Hắn vừa đi, vừa ra tay.

Đuổi theo một tên phạm nhân đang hoảng sợ bỏ chạy, tìm được chỗ trí mạng

của gã, dựa theo tri thức bên trong mật huấn, một chiêu chém giết.

Đương nhiên là hắn vẫn cần Kim Đan, cho nên ở trong quá trình này, tiếng

kêu thảm thiết thê lương vẫn không ngừng vang vọng.

Cho đến khi lại trôi qua nửa nén hương, tay trái Hứa Thanh cầm theo đầu

lâu của một tên tu sĩ Song Diện tộc, đứng ở giữa đống thi hài bốn phía.

Dưới máu tanh nồng đậm tràn ngập, biểu cảm của hắn bình tĩnh, ngẩng đầu

nhìn tới lính canh ngục lao thần sắc ngưng trọng ở trước cửa phòng.

"Hết rồi."

Hứa Thanh ném đầu người trong tay ra, nhẹ giọng mở miệng.

Đám lính canh ngục biểu cảm nghiêm túc, sau một lúc lâu không hẹn mà

cùng đồng loạt cúi đầu về phía Hứa Thanh.

Người lính canh ngục trung niên đứng ở phía trước kia cũng trầm giọng mở

miệng.

"Hoan nghênh Hứa Thanh huynh đệ gia nhập vào Hình Ngục Ti!"

Toàn bộ lính canh ngục phía sau cũng đồng loạt hô lên.

"Hoan nghênh Hứa Thanh huynh đệ gia nhập vào Hình Ngục Ti!"

Trong bất kỳ địa phương nào, cường giả đều sẽ được tôn trọng.

Hình Ngục Ti cũng là như thế, nhưng mà nơi đây ngoại trừ sự cường hãn

của bản thân ra, ngươi còn cần phải để cho bọn họ cảm thấy, chúng ta cùng là

một đồng loại.

Nếu như làm được điểm này, tự nhiên sẽ lấy được sự công nhận của bọn họ.

Mà nếu như vượt xa người thường, vậy tất nhiên sẽ nhận được sự tôn kính.

Giống như Hứa Thanh lúc này vậy.

Hứa Thanh cúi đầu đáp lễ, cảm nhận được tòa Thiên Cung thứ năm trong cơ

thể đang nhanh chóng hóa thực, hắn hỏi một câu.

"Có thể đi tới những nhà tù khác giết thêm không?"

Lính canh ngục khu Đinh nghe vậy, thần sắc nhao nhao lộ ra vẻ cảm khái.

"Hứa Thanh, mặc dù chúng ta có thể xử lý phạm nhân Hình Ngục Ti, nhưng.

.... Giết quá nhiều vẫn không tốt, danh ngạch tháng này của mọi người, đều đã

bị ngươi dùng hết rồi."

Vị lính canh ngục trung niên cười khổ mở miệng.

"Nhưng mà ngươi cũng không cần phải gấp, mỗi tháng cũng có không ít tội

phạm bị bắt bổ sung đưa tới, dựa theo mọi người ăn ý, trên cơ bản bắn tới bao

nhiêu phạm nhân, vậy chúng ta cũng có thể xử lý bấy nhiêu."

Nói xong, vị lính canh ngục trung niên đẩy cửa nhà tù lớn ra, lúc mọi người

đi ra, Hứa Thanh đưa mắt nhìn nơi hắn bỏ túi trữ vật xuống lúc nãy.

Lính canh ngục bốn phía vội ho một tiếng, nhìn nhau một cái, riêng phần

mình lấy ra một ít linh thạch, đưa cho lính canh ngục trung niên.

Sau khi vị lính canh ngục trung niên nhận lấy liền thở dài.

"Thật vất vả mới được dẫn theo người mới, vốn tưởng rằng có thể kiếm

được một khoản, không ngờ....." Gã lắc đầu, phân phối linh thạch cho ba 5 vị

lính canh ngục.

Những lính canh ngục này cười ha hả tiếp nhận, bọn họ là người đặt cược

Hứa Thanh thắng.

Sau đó tu sĩ trung niên đưa số linh thạch còn dư lại kia, lưu lại một bộ phận,

dựa theo tỉ lệ đặt cược, đưa một phần cho Hứa Thanh.

Lúc trước Hứa Thanh phán đoán không sai, những người này cùng tới một

chỗ, chính là vì đánh bạc.

Trong bọn họ phần lớn cược Hứa Thanh không kiên trì được quá lâu, mà

người làm cái chính là vị lính canh ngục trung niên kia, hiển nhiên cũng có

người đặt Hứa Thanh thành công, từ đó thu hoạch được tiền lời, nhưng Hứa

Thanh cũng thu được không ít.

Dẫu sao tỉ lệ đặt cược của hắn cũng rất cao.

Giờ phút này cầm lấy linh thạch, Hứa Thanh rất vừa lòng thoả ý.

Những lính canh ngục khác đều có nhà tù trấn thủ riêng của mình, giờ phút

này đã đặt cược xong liền chắp tay lần lượt rời đi, còn vị lính canh ngục trung

niên thì dẫn theo Hứa Thanh đi đến chỗ ghi danh.

Trên đường, thái độ của gã hoàn toàn khác biệt với lúc trước.

"Hứa Thanh huynh đệ, thường ngày ta trấn thủ ở tầng 35, về sau ngươi có

cái gì không hiểu thì có thể tới đó tìm ta, bây giờ ta dẫn ngươi đi đăng ký, nhận

lấy một nhà tù cùng với đạo bào của binh sĩ, còn cả lưu lại khí tức của ngươi,

như vậy về sau ngươi đi tới nơi này, liền có thể tự động đi vào."

Hứa Thanh gật đầu, một đường đi về phía trước, đi qua từng nhà tù, khi ánh

mắt nhìn vào bên trong, đáy lòng không khỏi vẫn còn có chút tiếc nuối.

Vị lính canh ngục trung niên lưu ý đến vẻ mặt này của hắn, tươi cười mở

miệng.

"Thật ra còn có một biện pháp, đó chính là khi ngươi trấn áp tầng thứ 88 của

khu Đinh, vậy ngươi có thể lựa chọn tấn thăng làm binh sĩ khu Bính."

Lần này gã hoàn toàn cười thật, không phải vẻ bên ngoài thì cười nhưng

trong lòng không cười, mà cười mang theo sự chân thành.

"Khi trở thành binh sĩ khu Bính, ngươi sẽ không bị hạn chế xử lý phạm

nhân, mà quân công cũng được tăng nhiều hơn nữa."

"Là 89 tầng phía dưới à?" Hứa Thanh hỏi một câu, lúc trước hắn đã nghe

đối phương đề cập một câu tới khu Bính này.

"Không sai, Hình Ngục Ti chia làm bốn cái khu vực, Giáp Ất Bính Đinh,

toàn bộ 89 tầng bên trên đều là khu Đinh."

"89 tầng phía dưới thì là khu Bính, về phần khu Ất cùng với khu Giáp thì

không phải là cấp bậc chúng ta có thể biết được rồi, trên thực tế thì khu Bính

cũng đã rất thần bí, cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng đi qua, cũng không biết cụ

thể có bao nhiêu tầng."

"Ta chỉ biết là phạm nhân giam giữ ở chỗ đó, tu vi yếu nhất cũng đều là

Nguyên Anh, mà trình độ hung tàn cũng vượt xa khu Đinh."

Trong lúc giới thiệu, vị lính canh ngục trung niên này đã mang theo Hứa

Thanh đi tới chỗ ghi danh nằm ở tầng thứ 9, Hứa Thanh thu được đạo bào Hình

Ngục Ti có uẩn hỏa diễm màu đen, đồng thời cũng lưu lại khí tức của mình ở

đó.

Nhà tù hắn cần canh giữ cũng được an bài.

"Nhà tù số 132 khu Đinh." Sau khi thấy nhà tù mà Hứa Thanh cần trấn thủ,

thần sắc của người lính canh ngục trung niên kia có chút giật mình, nhìn nhiều

Hứa Thanh vài lần.

Hứa Thanh khó hiểu, nhìn về phía đối phương.

"Có vấn đề gì không?"

"Nhà tù số 132 khu Đinh, nói như thế nào nhỉ, nó vừa là đại cát cũng là đại

hung, nó nằm ở tầng thứ 57." Lính canh ngục trung niên lắc đầu, ánh mắt nhìn

Hứa Thanh có chút phức tạp.

Hứa Thanh nhíu mày.

"Không liên quan tới phạm nhân, tuy rằng lệ khí của phạm nhân bên trong

hoàn toàn là không giống so với khu khác, nhưng dẫu sao cũng là khu Đinh.”

“Nói nó đại hung, là bởi vì đã có khá nhiều người đảm nhiệm trấn thủ,

nhưng có hơn phân nửa không hiểu mà đột tử bên ngoài, có chút điềm xấu."

"Nhưng mà cũng không phải toàn bộ người từng trấn thủ cũng đều tử vong,

vẫn có một số người không có chuyện gì, mà nói đại cát, là bởi vì Cung chủ

chúng ta, lúc còn tu vi Kim Đan, chính là trấn thủ nhà tù số 132 khu Đinh."

"Mà nhà tù số 132 khu Đinh …đã sắp 100 năm không có người mới tới trấn

thủ rồi."

Bình luận

Truyện đang đọc