QUANG ÂM CHI NGOẠI

g như là mẫu thân, vành mắt Cố Mộc Thanh đỏ lên.

"Nha đầu ngốc, ngươi vẫn còn có cơ hội, cố gắng lên!" Nhìn đệ tử của mình,

sư tôn của Cố Mộc Thanh cũng chỉ có thể an ủi.

Cố Mộc Thanh dùng sức gật đầu, trong mắt lộ ra kiên định.

Cùng lúc đó, sau khi rời khỏi sơn môn, Hứa Thanh liền lấy ra ngọc giản

truyền âm, truyền âm cho Trương Tam.

Trương Tam đã sớm đợi sẵn rồi, nháy mắt Hứa Thanh truyền âm, gã lập tức

hồi đáp trở lại.

"Ha ha, Hứa Thanh, ta đang ở bên bến cảng."

Trên mặt Hứa Thanh nở một nụ cười, thu hồi ngọc giản, thân thể sáng ngời

bay thẳng đến bến cảng, rất nhanh liền nhìn thấy Trương Tam ở bên trong.

Tu vi của Trương Tam đã là mở ra ba đoàn mệnh hỏa, vả lại hai năm không

gặp, cũng phát phúc hơn so với lúc trước một chút, hiển nhiên là trải qua cuộc

sống không tồi, bên người còn có mấy nữ đệ tử của Đệ Nhị phong.

Cũng không biết gã xử lý như thế nào, nhìn qua quan hệ rõ ràng rất là hòa

thuận.

Mắt thấy Hứa Thanh đã đến, tinh thần Trương Tam vô cùng phấn chấn, đi

lên dùng sức ôm lấy Hứa Thanh, cười ha hả.

Lúc này cảm giác đắc ý trong lòng của gã đã không cách nào diễn tả được

bằng ngôn từ nữa rồi, thật sự là trong khoảng thời gian này, Trương Tam gần

như là ngồi chơi cũng nở nụ cười, gã cảm thấy đầu tư năm đó của mình, đã tăng

lên vô số lần.

Ai mà có thể nghĩ đến, xuất phát từ Bộ Hung ti nho nhỏ trong Nam Hoàng

Châu lúc trước, thế mà chưa bao lâu đã trở thành nhân vật lớn của Phong Hải

Quận, là Quận Trưởng tương lai.

Thậm chí gã cũng có thể tưởng tượng, bắt đầu từ giờ khắc này, mình ở trong

Phong Hải Quận, giống như đã là thông thiên rồi vậy.

Hứa Thanh có thể cảm nhận được sự phấn khởi của Trương Tam, hắn cũng

nở nụ cười, trở lại Thất Huyết Đồng nhìn thấy cố nhân, hắn cảm thấy rất thư

giãn, tất cả mỏi mệt từ những việc trải qua trong Quận Đô mang đến, cũng đã

tiêu tán không ít.

Vì vậy hắn lấy ra Pháp Hạm của mình, đưa cho Trương Tam.

"Trương sư huynh, còn phải làm phiền ngươi giúp ta tấn cấp cho Pháp Hạm

một chút."

Sau khi đã trải qua đạo mệnh kiếp thứ nhất, tu vi Hứa Thanh đã chính thức

tấn thăng đến cảnh giới Nguyên Anh, thời điểm này Pháp Hạm đã có chút

không thích hợp, hắn cần chính là Linh Luân với uy lực, tốc độ cùng với các

phương diện càng thêm cường hãn.

Chu, Thuyền, Hạm, Luân.

Đây là bốn cảnh giới hệ thống Pháp Chu của Thất Huyết Đồng, phía trên

Luân, chính là Đại Dực tương tự như của Thất gia.

Chỉ là Đại Dực của Thất gia, có cấp độ càng cao hơn.

"Không có vấn đề, tuy rằng tu vi của ta chưa đủ, nhưng hiện giờ chúng ta có

tiền, ta đi mời mấy vị trưởng lão Đệ Lục phong tới đây, ta chỉ đạo và bọn họ

luyện, nhất định luyện chế cho ngươi một chiếc Linh Luân vô song không gì

sánh kịp!"

"Về phần Pháp Hạm này của ngươi, giờ đã không có ý nghĩa, dùng nó để tấn

cấp thì không bằng trùng tu tạo ra một cái khác."

Trương Tam không cầm lấy Pháp Hạm, vỗ vỗ ngực nói.

Hứa Thanh thu hồi Pháp Hạm, tươi cười bái tạ.

"Đúng rồi Hứa Thanh, phần tiền hoa hồng bến cảng những năm qua, đều ở

bên chỗ Đinh Tuyết, nàng đang giữ thay ngươi, nha đầu kia mỗi lần đều không

tin tưởng ta, mỗi lần đều đếm từng khối linh tệ một, thiếu một khối cũng nổi

nóng với ta."

Trương Tam nói qua rồi lắc đầu, lại hàn huyên cùng Hứa Thanh vài câu,

theo sắc trời dần dần muộn, Hứa Thanh cáo từ.

Trương Tam suy nghĩ về việc kiến tạo Linh Luân, cho dù ban đêm phủ

xuống cũng không nghỉ ngơi, bắt tay vào chuẩn bị.

Dưới bóng đêm, Hứa Thanh đi đến khu bến cảng, nhìn qua mặt biển gợn

sóng, bên tai truyền đến âm thanh hải triều, trong đầu hiện ra từng màn sinh

hoạt trong Thất Huyết Đồng khi trước.

Hồi lâu, hắn đi tới nơi cập bến của mình lúc trước, thả Pháp Hạm xuống,

bước vào.

Nước biển lên xuống, Pháp Hạm lắc lư rất nhẹ, loại cảm giác quen thuộc

này, khiến cho Hứa Thanh cảm thấy an bình trước đó chưa từng có.

"Hứa Thanh ca ca, ta cảm giác hình như ngươi đang có ý định ly biệt, ngươi

dự định đi đến Thái Học Cung trong Hoàng Đô của nhân tộc các ngươi sao?"

Linh Nhi chui ra từ cổ áo Hứa Thanh, tò mò hỏi.

Hứa Thanh lắc đầu.

Lời của sư tôn khiến cho Hứa Thanh hiểu được, lấy tu vi bây giờ của hắn, đi

đến Thái Học Cung của Hoàng Đô cũng không có ý nghĩa lớn.

"Ta đang nghĩ tới đại sư huynh, cũng không biết y điều tra thông tin về Tế

Nguyệt đại vực thế nào rồi." Hứa Thanh nhẹ giọng mở miệng.

"Tế Nguyệt đại vực? Hứa Thanh ca ca, dù gì mặc kệ ngươi đi tới đâu, Linh

Nhi cũng sẽ đi theo tới đó, sau khi ta hóa hình, sẽ rất là lợi hại đấy."

Linh Nhi nói với vẻ ngây thơ thuần khiết.

Hứa Thanh nghe vậy nở nụ cười, sự xuất hiện của Linh Nhi, khiến cho hắn

ngày bình thường có thêm người làm bạn.

Giờ phút này vừa muốn mở miệng, nhưng thần thức cảm ứng, khiến cho hắn

phát hiện bên ngoài có người đến, vì liền vậy ngẩng đầu nhìn lên.

Qua hơn 10 hơi thở, ngoài Pháp Hạm truyền đến giọng nói nhu hòa êm tai

của Đinh Tuyết.

"Hứa Thanh ca ca, ngươi có ở đây không?"

Bình luận

Truyện đang đọc