Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, dần tập trung chú ý vào việc này.
Vì vậy hắn lập tức lấy ra ngọc giản tài liệu ghi chép về phạm nhân của nhà
tù số 132 khu Đinh mà mình vừa nhận được, quét thần niệm qua, thô sơ giản
lược nhìn qua một chút.
Nhà tù số 132 khu Đinh có rất ít người, Hứa Thanh chợt nhìn cũng không
phát hiện ra vấn đề gì, nhưng hắn không có ý định lập tức liền đi tới nhà tù số
132 khu Đinh, mà chuẩn bị trở về sau đó mới lại nghiên cứu.
Cứ như vậy, Hứa Thanh lại hỏi thêm một chút kiến thức về Hình Ngục Ti,
sau đó liền rời khỏi tòa ngục giam đệ nhất trong Phong Hải Quận này.
Khi ra đến bên ngoài, đã là hoàng hôn.
Hứa Thanh cảm thấy những gì trải qua hôm nay rất phong phú, từ bái kiến
Cung chủ cho đến kiêm nhiệm binh sĩ, sau đó là giết chóc phạm nhân, bản thân
tòa Thiên Cung thứ năm cũng sắp hoàn toàn thực hóa.
"Tiếp theo phải xây dựng Kiếm Các." Sau khi đi ra Hình Ngục Ti, Hứa
Thanh nhìn qua vùng đất có từng vòng Kiếm Các cao thấp khác biệt, đi tới tầng
ngoài cùng, ở vị trí cuối cùng cạnh một cái Kiếm Các ngoài ngàn trượng, lấy ra
Kiếm Lệnh, đâm xuống mặt đất.
Trong nháy mắt tiếp theo, Kiếm Lệnh lập lòe phát ra ánh sáng rực rỡ, trong
đó truyền ra từng tiếng oanh oanh, một tòa Kiếm Các cao mười trượng sừng
sững hiện ra trước mắt hắn, tạo hình nhất trí cùng những cái Kiếm Các bốn phía
khác.
Kiếm Các cao mười trượng, cũng là độ cao căn bản.
Theo Kiếm Các hình thành, Kiếm Lệnh trở về, được Hứa Thanh thu hồi rồi
hắn đi vào bên trong Kiếm Các.
Từ bên ngoài nhìn tới thì tòa Kiếm Các này chỉ có mười trượng, nhưng bên
trong không phải như thế, kết cấu không sai biệt lắm với một cái động phủ,
được chia làm mấy gian phòng, có thể luyện đan luyện khí, bế quan nghỉ ngơi,
cũng có thể tiếp đãi khách.
Còn có cả tụ linh trận, cho nên linh khí bên trong Kiếm Các rất sung túc,
nếu so với bên ngoài thì thổ nạp trong này thoải mái hơn không ít.
Vì vậy Hứa Thanh chưa trở về phân tông, mà lựa chọn nghỉ ngơi ở trong nơi
này.
Về phần phòng hộ cần thiết, ví dụ như trận pháp cùng với độc dược, tự
nhiên Hứa Thanh sẽ không sơ sẩy.
Mặc dù lớp phòng hộ của bản thân Kiếm Các cũng không kém, nhưng Hứa
Thanh vẫn dựa theo thói quen của mình, bố trí lại một phen, lúc này mới an
tâm.
Tiếp theo hắn khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt đả tọa.
Thời gian trôi qua.
Lúc này hắn cũng nhận được ngọc giản truyền âm của đội trưởng, báo cho
hắn biết là khảo hạch của toàn bộ Chấp Kiếm Giả mới đều đã kết thúc, hơn nữa
còn dùng ngữ khí rất khoe khoang nói về chức vị mà mình mới nhận được cho
Hứa Thanh.
"Chấp Kiếm Cung vẫn rất coi trọng đại sư huynh của ngươi, an bài cho ta
việc ghi chép công sổ!"
"Cô nàng Thanh Thu được an bài làm người kiểm tra, Khổng Tường Long
là chuyên môn chịu trách nhiệm đuổi bắt hung đồ ở bên ngoài, toàn thể Chấp
Kiếm Giả mới, kể cả ngươi ở trong, có năm người làm văn chức, ta chính là một
người trong đó."
Đội trưởng vô cùng đắc ý, bên trong ngọc giản còn truyền ra âm thanh đang
gặm táo.
"Còn ngươi thì sao Hứa Thanh, làm thư lệnh đi theo Cung chủ có bận rộn
hay không?"
"Cũng được." Hứa Thanh có chút kinh ngạc tại sao đội trưởng đắc ý.
"Tiểu Thanh, ngươi không rõ phải không, ta nói với ngươi nhé, người khác
thấy ta lấy được chức vị này đều xì mũi coi thường, nhưng bọn chúng rất ngốc,
ta lại không giống vậy, ta vừa đến nhận việc liền nhìn ra nơi này không hề đơn
giản."
"Đây chính là chỗ ghi chép công sổ, cũng chính là nơi xét duyệt quân công,
nếu ta dùng tốt quyền lợi này, liền có chỗ tốt cực lớn."
"Đồng thời ta cũng có thể nhìn thấy quân công của ai tăng nhiều nhất, sau
đó trù tính chung toàn thể biên độ gia tăng quân công của Chấp Kiếm Giả, phối
hợp với tu vi và nhiệm vụ mà bọn họ hoàn thành, ta có thể nhìn ra nhiệm vụ gì
là đơn giản nhất lại nhiều quân công hơn."
"Mặt khác, chỉ cần công tác thống kê của ta đầy đủ, ta còn có thể nhìn ra
khu vực nào thích hợp để kiếm quân công nhất, vị trí này quá mấu chốt, thậm
chí nếu nghiên cứu cẩn thận, thậm chí ta có thể từ những dấu vết để lại bên
trong, nhìn ra rất nhiều tình báo."
Giọng nói của đội trưởng mang theo sự phấn khởi, cực kỳ thoả mãn đối với
cái chức vị này.
Sau khi Hứa Thanh nghe xong liền lộ ra thần sắc cổ quái, hắn cảm thấy có lẽ
Chấp Kiếm Cung khi an bài chức vị này cho đội trưởng, đã không nghĩ sâu xa
như vậy....
"Không nói nữa, ta phải tiếp tục đào xới tìm kiếm thêm một chút chỗ ghi
chép công sổ này, tiểu Thanh ngươi chờ xem, không qua bao lâu, ta sẽ tìm được
phương pháp và khu vực dễ kiếm quân công, lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi kiếm
quân công!"
Đội trưởng hào hứng bừng bừng kết thúc cuộc nói chuyện, toàn tâm đắm
chìm trong quá trình nghiên cứu, tựu như nghiên cứu sinh đang trong quá trình
làm đồ án, cực kỳ tập trung.
Hứa Thanh mắt thấy như thế, cũng có một chút chờ mong.
"Quân công!" Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn về phía thiên địa xa xa, đó là
phương hướng Triêu Hà Châu, cũng là nơi đặt Triêu Hà Sơn.
"Còn có Đế kiếm, bây giờ ta vẫn còn có một lần cơ hội cảm ngộ, phải nhanh
chóng đi cảm ngộ một chút." Hứa Thanh thở sâu, xuất ra Kiếm Lệnh.
Cảm ngộ Đế kiếm cần phải hẹn lịch trước, dẫu sao cũng có rất nhiều Chấp
Kiếm Giả, mỗi ngày số lượng có hạn, vì vậy Hứa Thanh dùng Kiếm Lệnh đặt
lịch trước, thời gian là hoàng hôn ngày hôm sau.
Làm xong những thứ này, Hứa Thanh nghĩ đến nhà tù số 132 khu Đinh, vì
vậy lấy ra ngọc giản tài liệu phạm nhân, cẩn thận xem xét.
Phạm nhân của nhà tù số 132 khu Đinh không nhiều lắm, chỉ có 14 người,
vả lại thời gian giam giữ đều đã hơn 500 năm, thậm chí còn có người trên 1000
năm, hiện giờ tạm thời không hề có phạm nhân mới bị giam vào đó, bên trong
cũng không có phạm nhân tử vong.
Chỉ bởi vì 100 năm qua thiếu khuyết người trấn thủ, cho nên bọn họ cũng
không có thời gian trông chừng, 100 năm qua đều ở trong lồng giam chưa từng
ra ngoài, chỉ có cố định thời gian sẽ được thả một chút linh khí đi vào, để cho
đám phạm nhân duy trì sinh tồn cơ bản.
Hứa Thanh nghiên cứu thật lâu, cho đến khi trời hừng sáng, cũng không hề
nhìn ra được quá nhiều chỗ đặc thù.
Nếu quả thật nói có, vậy chính là phạm nhân trong cái nhà tù số 132 khu
Đinh này, sống lâu hơn so với khu khác.
Mang theo sự trầm ngâm, Hứa Thanh quyết định đi xem một cái.
Vì vậy ngay khi trời sáng, hắn liền đi tới Hình Ngục Ti, trực tiếp đi đến tầng
57, đứng ở trước cửa lớn của nhà tù số 132 khu Đinh.
Cửa nhà lao màu xanh đen, phong cách cổ xưa và tang thương.
Hứa Thanh lặng lẽ đứng một hồi, trong mắt lộ ra quyết đoán, giơ tay lên
trước mặt, chậm rãi đẩy ra cái cửa nhà lao trăm năm qua chưa từng được mở...
Một cỗ khí tức mục nát từ sau cánh cửa chậm rãi tràn ra theo khe hở, tràn
ngập khắp bốn phương.
Cùng lúc đó, không ít lính canh ngục từ các tầng khác cũng đều đứng trên
bậc thang thò người ra, nhìn tới chỗ Hứa Thanh.
"Nhà tù số 132 khu Đinh, lại mở ra."