QUANG ÂM CHI NGOẠI

Giọng nói của lão giả lạnh như băng, bên trongcòn mang theo một tia

nghiêm túc.

Còn có cả sát khí tản ra theo bản năng, phối hợp với vẻ mặt nghiêm túc cùng

với sự dữ tợn ẩn hàm trên người, mang đến một cảm giác uy hiếp cực lớn.

Hứa Thanh cảm giác tu vi của lão giả này cũng giống Bệnh Quỷ, đều là

Nguyên Anh, nhưng hình như đang giận, cho nên khí tức so với Bệnh Quỷ càng

mạnh hơn, sau đó liền nhẹ gật đầu.

"Rất tốt." Lão giả nhìn Hứa Thanh cười, tiếng cười cũng mang theo cảm

giác âm lãnh.

"Bệnh Quỷ ỷ vào trên người mình có tồn tại đặc thù cùng với độc của Thánh

Lan tộc, luôn luôn phóng độc, hết lần này tới lần khác bản lĩnh độc đạo lại chỉ

có kiến thức nửa vời, đám Chấp Kiếm Giả lần này, rất không tệ!"

"Ngươi gọi là Hứa Thanh đúng không, ngươi tới đây, vì ngươi đã hạ độc

Bệnh Quỷ, ta cho phép ngươi được hiệp trợ khi ta giảng giải về vạn tộc.

Hứa Thanh đứng dậy đi thẳng về phía trước, cho đến khi đi tới bên người

lão giả, nghiêm nghị đứng đó.

Lão giả dịch chuyển ánh mắt khỏi người Hứa Thanh, nhìn mọi người trong

đại điện.

"Các ngươi có thể gọi ta là Quỷ Thủ, ta chịu trách nhiệm giảng giải một chút

đặc điểm thông thường cùng với chỗ trí mạng của vạn tộc cho các ngươi."

Thanh Thu theo bản năng quét mắt nhìn Hứa Thanh.

Hứa Thanh ngưng thần, hắn cảm nhận được trên người lão giả này tràn ngập

mùi máu tươi nồng đậm, đồng thời cũng chú ý tới thần sắc của Khổng Tường

Long, lúc này sự sùng kính trong mắt của gã cơ hồ đã vượt qua so với Bệnh

Quỷ vừa nãy.

Trong lúc Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, Khổng Tường Long liền truyền

âm vào trong tai hắn.

"Binh sĩ."

Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại, hắn biết rõ hàm nghĩa của binh sĩ, điều

này đại biểu lão giả trước mắt là người đến từ Hình Ngục Ti.

Đồng thời cũng khiến hắn càng có thêm hứng thú về nội dung mà đối

phương sắp giảng giải.

Lúc trước khi hắn vẫn còn ở trong Bộ Hung ti của Thất Huyết Đồng, đã

từng quen biết với một chút ngoại tộc trên biển cấm, biết được kết cấu thân thể

của các tộc quần khác có chỗ khác biệt cực lớn so với nhân tộc, điểm này cũng

làm cho cho chỗ trí mạng của họ không giống như của nhân tộc.

Ví dụ Quỷ U tộc, hay như Hải Tinh tộc, đều là như thế.

"Yên Miểu Tộc, tộc này sinh ra ở dưới thái dương, trời sinh tồn tại ở trong

khí tức, nhìn như không có vết thương trí mạng, nhưng trên thực tế toàn thân

đều có địa điểm chí mạng, các ngươi dùng phong thuật thúc giục..."

"Hứa Thanh, đón lấy."

Lão giả nhàn nhạt mở miệng, vung tay phải lên, trước mặt lập tức kia xuất

hiện một khối hàn băng, trôi nổi tới trước mặt Hứa Thanh.

Hứa Thanh lập tức giơ tay lên tiếp đỡ.

Khoảng cách gần như vậy, hắn có thể cảm thụ rõ ràng hơn nhiều so với

người khác.

Đây là một tảng băng trong suốt, có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong có một

đám sương mù bị phong ấn.

"Đối phó với Yên Miểu Tộc, cũng có thể đơn giản một chút, giống như ta

vậy, đóng băng nó lại là được."

Giới thiệu xong Yên Miểu Tộc, lão giả hất tay áo lên, thu hồi hàn băng rồi

tiếp tục giới thiệu tộc khác.

"Bố Phát tộc, đặc điểm của tộc này đó là bổn mạng thiên phú, có thể biến kẻ

địch thành con rối, điểm yếu trí mệnh của chúng nó là ngón tay thứ ba, nơi đó

chính là mạch máu của chúng."

Lão giả lần nữa phất tay, một cỗ thi thể nhỏ gầy lập tức hiện ra ở trước mặt,

tương tự trôi lơ lửng tới trước mặt Hứa Thanh, do Hứa Thanh thi pháp điều

khiển, căn cứ lão giả yêu cầu, cho cái thi thể này xoay tròn.

Toàn thân thi thể này là một màu xanh, trên đỉnh đầu mọc một cái sừng, một

thân trần truồng toàn là nếp nhăn.

"Hứa Thanh, tìm ngón tay thứ ba của nó."

Hứa Thanh nghe vậy lập giơ tay phải thi thể này lên, để lộ ra đầu ngón tay

thứ ba bị vỡ ra một nửa, hướng về phía toàn bộ Chấp Kiếm Giả.

"Còn có Song Diện tộc, là chi nhánh họ hàng gần với Thánh Ma tộc."

"Do vấn đề minh ước, chúng ta không thể giết lung tung Thánh Ma tộc,

nhưng Song Diện tộc thì có thể, bọn họ cũng tương tự như Thánh Ma tộc, đều là

chủng tộc có thân thể cường hãn, vết thương trí mệnh chính là tìm một khắc

gương mặt bọn họ xoay tròn tạo thành một góc đối ứng, chúng ta sẽ ra tay đánh

trọng thương mi tâm của cả hai mặt."

Lão giả lần nữa phất tay, lấy ra một cỗ thi thể Song Diện tộc cao tới hai

trượng, có thể nhìn thấy trên mi tâm của thi thể này vẫn còn có máu tươi nhỏ

xuống.

Mà Hứa Thanh lại càng có thể cảm giác rõ ràng hơn, hắn nhìn ra vết thương

trên hai gương mặt này là một vết kiếm, một kiếm xuyên thấu toàn bộ đầu

người, xuyên suốt hai cái mi tâm.

Thần sắc của Chấp Kiếm Giả bốn phía nhao nhao ngưng trọng, từng người

càng lúc càng nghiêm túc, không lơ là chút nào, ngưng thần lắng nghe.

Thời gian kế tiếp, lão giả giảng thuật về trên 100 ngoại tộc, mỗi một lần

giảng giải lão đều lấy ra một thi thể của tộc đó để làm mẫu vật, mà mỗi một cỗ

mẫu vật, thoạt nhìn tựa hồ đều mới tử vong không lâu.

Còn có cả một chút mẫu vật còn sống, bị lão giả trực tiếp đánh vào chỗ trí

mạng, chém giết ở ngay trước mặt mọi người.

Dần dần, bên trong đại điện truyền ra một mùi máu tươi nồng nặc.

Bên trong quá trình này, Hứa Thanh thu hoạch rất lớn.

Hắn chẳng những nhìn rõ ràng, cảm giác thấu triệt, càng có thể nhận ra

không ít chi tiết.

Bình luận

Truyện đang đọc