QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Trên thực tế, phương pháp chuyển hóa âm dương lưỡng cực chỉ là phương

pháp thứ nhất, đan đạo sâu xa bao la, đến bây giờ nhân tộc đã có hơn 6000 loại

thủ pháp luyện đan."

"Ta không tôn sùng việc truyền thụ những loại thủ pháp luyện đan này, bởi

vì đây chỉ là thủ pháp bên ngoài, cho nên ta tối đa cũng chỉ truyền thụ thuật

chuyển hóa âm dương lưỡng cực, bởi vì pháp này không phải là luyện chế, mà

là một loại vận dụng đối với thảo mộc."

"Các ngươi nhớ lấy, đạo có ngàn vạn, nhưng đạo chung quy chỉ có một, là

quy nhất."

"Cho nên thứ trọng yếu nhất của đan đạo là căn bản, về sau các ngươi cần tự

mình cân nhắc thủ pháp thích hợp, dẫu sao khi kết hợp các loại thủ pháp đơn

giản nhất lại với nhau, cũng có hữu hiệu tương tự."

"Mà cái gọi là luyện chế, trên thực tế theo lão phu xem ra, cũng là vì tìm

phương pháp điều phối và làm như thế nào để dược hiệu của thảo mộc được

kích phát mà thôi."

"Những phương pháp này tuy gọi là thuật luyện đan, nhưng ta hy vọng tu sĩ

nhân tộc nghe đan pháp của ta, có thể biết được cái bản chất, như thế tương lai

mới có thành tựu."

Hứa Thanh nghe hết thảy và thần sắc có chút hoảng hốt, trong lúc mơ hồ lão

giả trước mắt này tựa như đã trở thành Bách đại sư.

Hắn theo bản năng ngồi thật nghiêm chỉnh, theo bản năng nhớ kỹ tất cả,

đồng thời trong khi học tập, hắn cũng dần dần cảm thấy càng thêm thông thấu

hơn đối với đan đạo, đối với thảo mộc.

Bản thân hắn đã có tạo nghệ về thảo mộc và đan đạo, bây giờ rõ ràng lại

tăng lên, đã có một bộ hệ thống để chèo chống.

Căn bản nền tảng của hắn đã được Bách đại sư rèn luyện, cực kỳ kiên cố.

Sau đó hắn tự học hỗn tạp, dần dần trở nên hỗn loạn, tất cả đều dựa vào nền

tảng căn bản vốn có của hắn, cùng với sự chuyên chú với độc đạo, cho nên mới

miễn cưỡng duy trì hệ thống đan đạo của hắn không bị sụp đổ.

Còn lần học tập này khiến cho Hứa Thanh tựa như một người đi trong

sương mù gặp được ngọn đèn vậy, khiến cho đan đạo trong lòng hắn chậm rãi

có một phương hướng.

Dựa theo những gì Thất gia nói trong lần mang hắn đi tới Quỷ Đế Sơn, bây

giờ trong lòng Hứa Thanh lần nữa đưa đến một "Thần", một "Thần"chiếu sáng

phương hướng đan đạo cho hắn.

Điều này khiến cho Hứa Thanh rất là vui vẻ, đã rất lâu hắn không vui vẻ

như vậy rồi.

Loại tăng lên về phương diện tri thức này khiến cho Hứa Thanh có một loại

cảm giác được tăng cường, chỉ là …vẫn sẽ có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện

bất kỳ xuất ý, khiến cho việc học tập của Hứa Thanh bị cắt đứt.

Có một việc, cần hắn đi xử lý.

Nguyên nhân gây ra việc này là một chút mâu thuẫn không hề nghiêm trọng,

đệ tử Huyền U tông và Thất Huyết Đồng của Liên Minh Bát Tông, không biết

vì sao mà đã phát sinh xung đột với đệ tử của Thái Ti Tiên Môn, thật ra chuyện

này hoặc nhiều hoặc ít …cũng có chút quan hệ cùng Hứa Thanh.

Trong khoảng thời gian này hắn lần lượt bỏ qua thách thức từ Lý Tử Lương

của Thái Ti Tiên Môn, khiến cho bên ngoài có rất nhiều tin đồn, những loại đồn

đãi hay ngôn luận này tự nhiên sẽ làm cho trong lòng đệ tử Liên Minh Bát Tông

không thoải mái.

Vì vậy xung đột liền xuất hiện, đây là việc rất khó tránh khỏi.

Lần này chính là như vậy, mấy người đệ tử của Huyền U tông và Thất Huyết

Đồng xung đột ở chỗ Thái Ti Tiên Môn, bị Lý Tử Lương của Thái Ti Tiên Môn

ra tay giam giữ, vả lại ra tay cũng rất nặng.

Gã cũng báo lại cho Liên Minh Bát Tông biết, chỉ có để cho Hứa Thanh tới

bồi tội mới có thể dẫn người đi.

Đây rõ ràng là muốn bức Hứa Thanh giao thủ cùng gã.

Việc này rất nhanh liền truyền ra khắp nơi, khiến cho phần lớn đệ tử các

tông ở Thái Sơ Ly U Trụ đều biết được, nhao nhao mang theo tâm tính xem náo

nhiệt chú ý tới việc này.

Dẫu sao thì trước giờ Hứa Thanh đều không chấp nhận thách thức, người

không biết Hứa Thanh nhìn vào sẽ thấy rằng đây là hành vi nhu nhược tránh

chiến, mà cách làm của Lý Tử Lương lúc này rất tuyệt, bọn họ muốn nhìn xem

Hứa Thanh sẽ còn tiếp tục trốn tránh nữa hay không.

"Có chút phiền." Sau khi Hứa Thanh biết rõ việc này liền nhíu mày, tự nhiên

hắn không phiền về đệ tử của liên minh, mà là tên Lý Tử Lương của Thái Ti

Tiên Môn kia.

Hứa Thanh rất rõ ràng tâm tư của đối phương, đối phương đang muốn dùng

hắn để lập uy, khiến cho Chấp Kiếm Giả chú ý.

Có thể nói là tâm tư này cũng không sai, nhưng nếu vì đạt thành mục đích

mà giam giữ người khác, bức chiến thì có chút hơi quá đáng, mà một khi sự tình

có chút hơi quá …liền đại biểu có sự tình khác thường.

Nếu sự tình khác thường, thì Hứa Thanh sẽ suy nghĩ sâu xa hơn.

Ví dụ như đối phương nhiều lần thách thức, phải chăng còn có mục đích nào

khác.

Nhưng bất luận đối phương có mục đích gì, mà hình như đối phương còn

chưa chuẩn bị tốt cho lắm, cho nên chỉ ép mình tiếp nhận thách thức chứ không

phải là chiến sinh tử, điều này khiến cho Hứa Thanh cảm thấy, đại khái đối

phương đang muốn thăm dò thực lực của mình.

Mà vô luận là trong xóm nghèo hay là trong doanh địa thập hoang giả, hoặc

là phương pháp xử lý mà hắn học được ở trong tông môn, khi gặp phải tình

huống như vậy, phương pháp xử lý của Hứa Thanh chỉ có một.

Đó chính là không cho đối phương có cơ hội xuất thủ lần thứ hai, trong lần

đầu tiên là đánh giết đối phương.

Hắn không thích nhất việc sau khi đánh xong mà không thể giết, dẫu sao thì

từ phân tích xem ra, đại khái phần ác ý của đối phương sẽ vì thất bại mà mãi tồn

tại, tình huống như vậy nhất định sẽ kết xuống cừu hận lâu dài.

Đối phương vẫn còn có thể tiếp tục phát triển, Hứa Thanh sẽ cảm thấy đây

là một tai hoạ ngầm, hậu hoạn về sau.

Vì vậy Hứa Thanh lấy ra ngọc giản, truyền âm hỏi lão tổ.

"Lão tổ, trong phạm vi Thái Sơ Ly U Trụ không cho phép giết người, phạm

vi này là toàn cảnh, hay là chỉ trong tòa thành này?"

Sau một lúc lâu, lão tổ âm u đáp lại.

"Tòa thành này, tiểu tử ngươi..... Được rồi, ngươi cứ tự nhận định rồi làm

đi."

Hứa Thanh gật đầu, chắp tay về phía lão giả đang giảng giải về thảo mộc

trong đạo đàn, hắn biết rõ đối phương sẽ không chú ý, bởi vì trong khoảng thời

gian này lão giả chỉ giảng thuật, chưa từng hỏi hay chú ý tới bất kỳ người nào

phía dưới.

Nhưng Hứa Thanh là người rất xem trọng lễ tiết, cho nên giờ phút này hắn

vẫn cúi đầu một cái với đối phương, sau đó thân thể khẽ nhoáng một cái bay

thẳng đến bầu trời, tốc độ nhanh như bôn lôi, trực tiếp đã đến bên ngoài thành

trì, đứng trên không trung, nhàn nhạt truyền ra giọng nói.

"Lý Tử Lương, chiến sinh tử, ngươi tiếp hay không?"

Giọng hắn vừa ra, toàn bộ đệ tử các tông trong Thái Sơ thành lập tức trở nên

xôn xao.

Bình luận

Truyện đang đọc