QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Đại sư huynh, không phải là U Tinh muốn đi tới linh trì của Âm Dương

Hoa Gian tông để tẩy lễ một tháng sao, nếu như vào lúc đó, chúng ta có biện

pháp nào vây khốn ả, khiến ả không cách nào đi thành hôn..."

"Tiếp đó đại sư huynh ngươi cải trang thành bộ dạng U Tinh."

Hứa Thanh vừa nói đến đây, đôi mắt đội trưởng trợn to, Ngô Kiếm Vu cùng

Ninh Viêm cũng chạy trở về, sau khi nghe đến mấy câu này, trong mắt mỗi

người đều lộ ra kỳ mang, nhất là Ninh Viêm, càng là nhịn không được vui vẻ

nhếch miệng, nhưng lại lo lắng bị đánh, cưỡng ép kiềm chế lại.

Hứa Thanh tiếp tục mở miệng.

"Đại sư huynh, ngươi hiểu rõ thân thể kiếp trước của ngươi nhất, ngươi

cũng biết sơ lược về U Tinh, dẫu sao ngươi đã đi qua nhà của ả, nhất là ngươi

lại am hiểu ngụy trang thành người khác phái, còn đã có kinh nghiệm, còn nhớ

công chúa Hải Thi tộc lúc trước không, lúc đó ngươi cải trang giống như đúc,

vô cùng chân thật."

Hứa Thanh ngóng nhìn đội trưởng, lấy ra một quả táo đưa tới, thấp giọng

mở miệng.

"Cho nên ta nghĩ rằng, ngươi cải trang thành U Tinh, đi cử hành đại hôn

cùng thân thể kiếp trước của ngươi, như vậy thì ngươi có thể tiếp xúc cùng thân

thể kiếp trước của ngươi."

"Đương nhiên điều kiện tiên quyết là, chúng ta có biện pháp vây khốn U

Tinh, mà ngươi cũng có thể giấu giếm được thân thể kiếp trước của ngươi."

Đội trưởng theo bản năng tiếp nhận quả táo, biểu cảm do dự.

Y cảm thấy kế hoạch Hứa Thanh nói có thể thực hiện, nhưng nghĩ đến cái

loại cảm giác hoang đường chính mình đi cử hành đại hôn cùng thân thể kiếp

trước này, khiến cho nội tâm của y có chút mờ mịt.

"Đại sư huynh, biện pháp có thể nghĩ đến trước mắt, cũng chỉ có cái này, chỉ

có điều là quá điên cuồng, ngươi có khả năng không cách nào tiếp nhận." Hứa

Thanh thở dài, vỗ vỗ bờ vai đội trưởng.

Đội trưởng nghiến răng, biểu cảm dữ tợn, hô hấp dồn dập, cuối cùng trong

mắt lộ ra điên cuồng.

"Ta có thể!"

"Nhưng mà kế hoạch này, phải hảo hảo chuẩn bị mới tốt, tiểu Thanh, ta

muốn mượn mảnh vỡ thế giới của ngươi một chút, dùng nó làm căn bản để vây

khốn."

"Muốn vây khốn U Tinh, biện pháp tầm thường không có tác dụng, ta còn

cần bố trí một cái đại trận tuyệt thế bên trong mảnh vỡ thế giới của ngươi, thậm

chí còn cần đích thân đi đến, cởi bỏ bộ phận phong ấn, lại phối hợp với lực

lượng bảo da của ta, cộng thêm uy thế của mặt trời, đúng rồi, Nguyên Anh Quỷ

Đế Sơn của ngươi cũng phải ở bên trong."

"Như thế, mới có thể dùng mảnh vỡ thế giới khép kín vây khốn ả ở trong

đó!"

"Về phần giấu giếm thân thể kiếp trước của ta, để ta nghĩ biện pháp!"

Ánh mắt đội trưởng đỏ thẫm, vì lấy lại thân thể của mình, y quyết định dụng

tậm sức thật lớn, vì vậy lại nghiên cứu chi tiết một chút cùng Hứa Thanh, ví dụ

như bố trí như thế nào, lại làm như thế nào để không làm cho Âm Dương Hoa

Gian tông chú ý.

Lúc này Hứa Thanh cũng đưa ra nghi vấn của mình, đó là chuyện này có

hay không tồn tại khả năng, là đối phương cố ý làm như thế để câu cá.

Dẫu sao có một số việc, không thể nhìn từ mặt ngoài.

Đội trưởng nghe vậy gật đầu, trong mắt nhìn về phía Hứa Thanh có một tia

kỳ dị chợt hiện, sau đó lập tức trôi qua, nhưng rất nhanh y lại hiện ra bộ dạng

tràn đầy tự tin, vỗ ngực nói y có biện pháp hóa giải.

Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng, từ sau khi đội trưởng tiến vào Vị Ương

sơn mạch, lời nói và việc làm hình có chút không giống cùng với trong trí nhớ

của mình, nhưng mà loại lời nói tràn đầy tự tin này, từ đầu đến cuối đích xác là

nói vô cùng nhiều.

cảm vì dịch giả phải chèn giữa đoạn thế này!

Mấy ngày sau, bọn họ nhiều lần hiệp thương, rốt cuộc đã định ra kế hoạch,

xuất phát về Nam tông của Âm Dương Hoa Gian tông, nằm ở phía nam Vị

Ương sơn mạch.

Trong Tế Nguyệt đại vực, Âm Dương Hoa Gian tông là một đại tông, bởi vì

phụ thuộc Thần Điện đảm nhiệm tế vũ, cho nên tồn tại đặc quyền nhất định, cho

nên Đông Tây Nam Bắc cũng tồn tại nhiều phân tông.

Đệ tử tốt xấu lẫn lộn, thân phận hư giả cũng rất dễ lấy được.

Đó cũng là một trong những nguyên nhân lúc đội trưởng tới nơi đây, lựa

chọn thân phận đệ tử của Âm Dương Hoa Gian tông.

Về phần phân tông ở trong Vị Ương sơn mạch, chỉ là một trong số phân

tông bên trong đại vực phía nam, lão tổ tu vi Quy Hư, quanh năm túc trực trong

tổng bộ Hồng Nguyệt Thần Điện ở bình nguyên Sám Hối.

Về phần tông chủ phân tông này, là con nối dõi huyết mạch, có tu vi Linh

Tàng, tọa trấn tông này.

Nhưng mà bởi vì Âm Dương Hoa Gian tông có quá nhiều phân tông, cho

nên thật ra lẫn nhau cũng không phải là vui vẻ hòa hợp, cho dù có tới lui qua lại,

nhưng cũng không phải thân mật như vậy, hình như riêng phần mình đều bài

xích, bộ dáng có chút đề phòng đối phương.

Cho dù đội trưởng và Hứa Thanh có thân phận đệ tử Âm Dương Hoa Gian

tông, nhưng sau khi trình ra lệnh bài thân phận tông môn vẫn bị ngăn lại như cũ.

Sơn môn Âm Dương Hoa Gian tông, nằm ở trên Song Tử Phong của Vị

Ương sơn mạch, bên trong điêu lan ngọc thế, rất là xa hoa, nhất là linh hồ phía

sau núi, bởi vì là một chỗ linh hà hội tụ trên Vị Ương sơn mạch, cho nên càng

thêm nổi danh.

Giờ phút này, dưới Song Tử Phong, một đạo màn sáng xuất hiện ở phía

trước Hứa Thanh cùng đội trưởng, ngăn cản bước chân bọn hắn, đồng thời ba

người đệ tử thủ hộ sơn môn cũng từ bên trong huyễn hóa ra ngoài.

"Nếu lệnh bài ngươi không thuộc về Vị Ương nam tông ta, dựa theo môn

quy không thể tuỳ tiện cho các ngươi đi vào, cho nên các ngươi từ đâu tới đây,

thì về lại nơi đó đi."

Người trung niên ở giữa ba người chắp tay sau lưng, nhàn nhạt mở miệng.

Đối với việc này, bọn người Hứa Thanh ở trên đường tới đã có phương pháp

đối ứng, vì vậy đội trưởng trên mặt nở nụ cười, tiến lên vài bước, tay phải giơ

lên, túi trữ vật đặt ở trên, đang muốn lấy ra vật phẩm.

Nhưng vào lúc này, bầu trời truyền đến chấn động, một tiếng kêu nhẹ vang

vọng ở chân trời, theo sau mà đến chính là một cỗ chấn dộng Linh Tàng đảo

qua bốn phương.

Thần sắc Hứa Thanh ngưng tụ, đội trưởng cũng dừng động tác lại.

Ngô Kiếm Vu và Ninh Viêm ở phía sau thầm nghĩ không ổn trong lòng, một

thân ảnh từ trên bầu trời bay đến, trong chốc lát liền phủ xuống giữa không

trung.

Đây là một nữ tử trung niên mặc đạo bào, tướng mạo có chút tư sắc, một

khắc xuất hiện, sắc mặt ba người đệ tử thủ hộ sơn môn kia liền biến hóa, lập tức

quỳ bái xuống.

"Bái kiến tông chủ."

Hứa Thanh và đội trưởng cũng vội vàng chắp tay, thần sắc cung kính, nhưng

mà Hứa Thanh nơi đây bái kiến, đồng thời đáy lòng cũng nổi lên nghi ngờ, hình

như đối phương tới khá là đúng dịp.

Mà ánh mắt của nữ tử trung niên kia căn bản là không để ý Hứa Thanh cùng

với đội trưởng, một cái chớp mắt nàng xuất hiện, trên mặt liền nở nụ cười, nhìn

về phía Ngô Kiếm Vu, nhẹ giọng mở miệng.

"Vị công tử này, đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt, ký ức về câu thơ lần

thứ nhất lúc trước ngươi đọc vẫn còn rất mới mẻ."

Bình luận

Truyện đang đọc