QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Hứa Thanh, ngươi đã suy nghĩ kỹ càng chưa?" Trên bầu trời truyền tới một

giọng nói bình tĩnh, chính là vị Phong chủ đệ tam phong nhìn như thư sinh của

Thất Huyết Đồng.

Thân ảnh của Phong chủ đệ tam phong hiện ra bên trên bầu trời, cúi đầu,

biểu cảm ngưng trọng nhìn Hứa Thanh.

"Đệ tử đã suy nghĩ kỹ càng." Hứa Thanh cúi đầu, trầm giọng nói.

Phong chủ đệ tam phong trầm mặc, nhìn qua Hứa Thanh và sau một lúc lâu

liền than nhẹ một tiếng, y nhìn ra bi thương đã được che giấu trên người Hứa

Thanh, cũng biết rõ quan hệ giữa Hứa Thanh và Lục gia, nhưng cuối cùng vẫn

lắc đầu.

"Ta không thể lập tức đồng ý với ngươi, ta cần phải hỏi sư tôn của ngươi

một chút." Nói xong Phong chủ đệ tam phong lấy ra một khối ngọc giản màu

tím, truyền tất cả tình huống nơi đây vào trong, báo cho Thất gia trong liên

minh biết.

Rất nhanh, giọng nói khàn khàn của Thất gia truyền ra từ bên trong khối

ngọc giản màu tím.

"Hứa Thanh, ngươi xác định?"

"Đệ tử xác định!" Hứa Thanh nói như chém đinh chặt sắt.

"Lão Tam, giúp tên đệ tử này của ta một tay." Ngọc giản màu tím trầm mặc,

hồi lâu sau liền truyền đến tiếng than nhẹ của Thất gia.

"Tôn theo pháp chỉ của tông chủ." Phong chủ đệ tam phong cung kính mở

miệng, sau đó thu hồi ngọc giản rồi liếc mắt nhìn Hứa Thanh thật sâu.

"Ngươi cần ta làm như thế nào?"

"Mời Phong chủ che đậy bốn phía, hội tụ lực lượng chuyển hóa của Hải Thi

tộc vào thân của ta." Thần sắc Hứa Thanh bình tĩnh, trầm thấp mở miệng.

Phong chủ đệ tam phong gật đầu, rất nhanh tám hộ pháp trên tế đàn đều tự

mình thối lui, bốn phía trở thành một mảnh trống trải, một luồng ánh sáng trận

pháp hiện ra bao phủ bốn phía, phong tỏa nơi đây, Hứa Thanh khoanh chân ngồi

trên tế đàn, lấy ra một khối mộc màu đen đặt ở trước mặt, sau đó nhắm nghiền

hai mắt.

Trong nháy mắt Tiếp theo, theo Phong chủ đệ tam phong phất tay, lập tức có

bảy thân ảnh phủ xuống từ trên bầu trời, bảy thân ảnh này vừa ra thì có thể thấy

rõ trên thân đều tràn ra từng đám dị chất nồng đậm, bọn họ chính là tu sĩ Hải

Thi tộc.

Mà trình độ tu vi của từng người đều ở cảnh giới Nguyên Anh, nhưng sau

khi hiện thân thậm chí còn cúi đầu với Phong chủ đệ tam phong.

"Chuyển hóa lực lượng của một tòa Tượng Thần Tổ Thi phủ xuống tế đàn,

trợ giúp người bên trong chuyển đổi thành Hải Thi tộc." Phong chủ đệ tam

phong nhàn nhạt mở miệng, muốn chuyển đổi thành Hải Thi tộc thì cần có lực

lượng đặc thù của Hải Thi tộc, đây là thiên phú nên ngoại tộc không làm được.

Bảy tu sĩ Hải Thi tộc vừa nghe xong liền sững sờ, sau đó nhao nhao cúi đầu

nhìn tế đàn bên dưới, nhưng cũng không dám hỏi nhiều mà lập tức bấm niệm

pháp quyết, dưới ánh mắt chăm chú của Phong chủ đệ tam phong, trong thời

gian ngắn, một pho tượng trong mười bốn pho Tượng Thần Tổ Thi truyền ra âm

thanh vù vù.

Đó là pho Tượng Thần Tổ Thi thứ bảy, cũng là một trong mấy pho tượng

lớn nhất, giờ phút này trong khi pho tượng chấn động, bên trong pho tượng

bỗng có một tia sáng màu lam dần dần khuếch tán ra.

Đầu tiên là từ hai chân pho tượng, tiếp theo là thân hình và sau dó là hai tay,

cuối cùng là phần đầu cho đến khi toàn thân đều hóa thành màu lam, một tia

sáng giống như màu của biển cả từ bên trong pho tượng lan tràn ra ngoài, tràn

ngập chiếu về phía Hứa Thanh ở dưới tế đàn.

Vầng sáng lượn lờ, một khắc hạ xuống liền bao phủ Hứa Thanh và cả tế đàn

vào bên trong, thời gian dần qua bắt đầu xâm nhập chui vào thân thể của hắn.

Thân thể Hứa Thanh chấn động, vào thời khắc này làn da trên khắp toàn

thân lập tức truyền đến đau đớn giống như kim châm, nhưng so với những

thương thế mà hắn đã từng trải qua, chút đau nhức này không là cái gì cả.

Vô luận là lần lấy được mệnh đăng bên trong nhân ngư tộc, hay là khi liều

mạng để lấy được cơ duyên ở trong long liễn của người khổng lồ, đau đớn mà

hắn trải qua đều vượt xa hiện tại.

Cho nên dù cái này có đau nhức như châm kim xát muối, nhưng thần sắc

của Hứa Thanh vẫn bình thường như trước, dần dần làn da toàn thân của hắn đã

hóa thành màu lam, màu lam này cũng đang nhanh chóng xâm nhập toàn thân

của hắn, xâm nhập vào huyết nhục của hắn, xương cốt của hắn, kinh mạch của

hắn, pháp khiếu của hắn, tất cả mọi thứ đều đang nhanh chóng bị chuyển hóa.

Vào thời khắc này mệnh đăng cũng không có tác dụng, chỉ có khối thủy tinh

màu tím là đang rung động lắc lư muốn bộc phát lực lượng để nghịch chuyển

hết thảy, nhưng lại bị Hứa Thanh gắt gao áp chế.

Lão tổ Kim Cương Tông run rẩy, Ảnh Tử cũng hoảng sợ.

Khí tức của Hứa Thanh đang nhanh chóng tiêu tán, dấu hiệu tính mạng của

hắn đang hạ thấp trên phạm vi lớn, nhưng này trình độ hạ thấp này sau một

khoảng thời gian lại trở nên chậm lại.

Thân thể của Hứa Thanh theo bản năng không cam lòng tử vong, nhất là

thủy tinh màu tím, dù Hứa Thanh cố gắng áp chế nhưng nó vẫn tràn ra lực

lượng khôi phục như cũ, lấy thân thể của hắn là chiến trường để chiến đấu

chống chọi, muốn xua tán những dấu hiệu chuyển hóa.

“Tam gia, lại thêm một pho tượng nữa!" Hứa Thanh chợt mở mắt, từ trong

mắt lóe lên ánh sáng màu lam, giọng nói mang theo gió lạnh truyền ra.

Một màn này khiến cho thần sắc của những tu sĩ Hải Thi tộc trên bầu trời

đều biến hóa, đôi mắt ngưng trọng nhìn về phía Hứa Thanh, bọn họ rất ít khi

gặp phải loại tình huống thế này, chỉ có Hoàng lúc trước của bọn họ là cũng có

một màn như vậy.

Phong chủ đệ tam phong trầm mặc, mấy hơi thở sau liền gật đầu.

"Lại tăng thêm một pho tượng!"

Bảy tu sĩ Hải Thi tộc kia lập tức chấp hành, pho tượng tổ thi thứ hai lập tức

vù vù rung động, ánh sáng màu lam khuếch tán ra toàn thân, sau đó bỗng nhiên

tràn ra bao phủ về phía Hứa Thanh.

Thời gian trôi qua, một lần chuyển hóa này càng lúc càng dài, đã ba ngày

trôi qua.

Bốn phía đều là những pho tượng lập lòe ánh sáng màu lam, từ hai pho

tượng lúc đầu, bây giờ đã biến thành năm pho tượng!

Nhưng dấu hiệu sinh mệnh trong cơ thể Hứa Thanh vẫn không có đạt đến

cực hạn như trước, mặc dù vẫn đang giảm xuống nhưng tốc độ thật sự rất chậm.

Nhưng thoạt nhìn qua thì toàn thân Hứa Thanh đang khoanh chân ngồi ở

bên trong đã tràn ngập tử khí, trình độ cực kỳ nồng đậm, toàn thân cao thấp hầu

như không có gì khác với Hải Thi tộc.

Duy chỉ có màu sắc của ngọn lửa sinh mệnh trong trái tim là vẫn không phải

màu lam.

Một màn này khiến cho bảy vị tu sĩ Hải Thi tộc kia lần nữa biến đổi sắc mặt,

bởi vì bọn họ cũng chưa bao giờ gặp phải lần chuyển hóa nào có thời gian kéo

dài như thế này, coi như là Hoàng trong quá khứ của bọn họ cũng không cần lâu

như vậy, cũng không cần tới những năm pho Tượng Thần Tổ Thi.

Mà chuyển hóa lâu như vậy, vận dụng nhiều pho tượng như thế, một khi đối

phương chuyển hóa thành Hải Thi tộc thì trong vô số năm tới, nhất định sẽ là

hạng người kinh diễm tuyệt luân tột cùng của Hải Thi tộc!

"Một thiên kiêu kinh diễm như thế này, Thất Huyết Đồng đang muốn làm

cái gì!"

"Muốn tạo ra một Hoàng cho Hải Thi tộc chúng ta sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc