QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cùng lúc đó, tâm thần của thiên hồn và địa hồn cùng với bảy phách nơi xa

cũng đã khôi phục lại, người lùn thiên hồn cầm đầu lộ ra thần sắc âm lãnh, đưa

mắt nhìn Đại Trưởng Lão, cuối cùng nhìn Hứa Thanh.

"Bên ta đã hoàn thành giao dịch, tiếp theo, chờ ngươi."

Hứa Thanh thần sắc nghiêm nghị, ngưng trọng gật đầu.

Thiên hồn quay người nhoáng một cái, dung nhập hư vô đi xa, địa hồn cũng

là như vậy, bảy phách hóa thành sương mù đồng dạng hòa hợp với không khí,

bọn họ từ đầu đến cuối đều không chú ý tới U Tinh.

Dẫu sao người cũng đang ở trong tay Chấp Kiếm Đình, nếu như trở lại,

Chấp Kiếm Đình liền lo lắng, đã như vậy không bằng tiếp tục làm vật thế chấp,

như vậy tất cả mọi người đều thoải mái.

U Tinh có chút mất mác, nhưng ả cũng đành chịu, ả hiểu quá rõ những

người đồng bạn này của mình, đối với tình cảnh đồng nguyên, bọn họ càng

quan tâm tới sự tự do của bản thân mình hơn.

Theo thiên hồn và địa hồn cùng với bảy phách rời khỏi, sau khi an bài xong

công việc, Đại Trưởng Lão triệu tập Hứa Thanh cùng với một đám lão tổ Quy

Hư ở Nghênh Hoàng Châu, triển khai hội nghị.

Bên trong tu sĩ Quy Hư tham dự hội nghị, Tổng Minh của Liên Minh Bát

Tông cũng ở trong đó, ánh mắt khi gã nhìn Hứa Thanh có chút không giống như

trước kia, bên trong đã có nhiều hơn một chút ngưng trọng.

"Hứa Thanh, nói ý nghĩ của ngươi ra đi." Đại Trưởng Lão vuốt vuốt mi tâm,

khàn khàn mở miệng.

Lời lão vừa ra, ánh mắt của hơn mười tu sĩ Quy Hư nơi đây cũng đều rơi

vào trên người Hứa Thanh, bị nhiều tu sĩ Quy Hư như vậy nhìn, đổi thành tu sĩ

khác, sợ là tâm thần liền lập tức run rẩy mãnh liệt.

Nhưng Hứa Thanh đã trải qua quá nhiều việc, cũng đã thấy nhiều Thần

Linh, đối với ánh mắt Quy Hư không phóng xuất uy áp mà nói, hắn vẫn có thể

thừa nhận.

"Bây giờ chiến trường phía Tây và phía Bắc đang báo nguy, lực lượng pháp

bảo Cấm Kỵ không ngừng bị suy yếu, tiền tuyến trong tình trạng nguy cấp."

Hứa Thanh nhẹ giọng mở miệng.

"Cung chủ truyền pháp chỉ xuống, kêu ta nắm quyền Cung chủ, thu thập vật

tư cùng với chiêu mộ binh lực bên trong Phong Hải Quận, về phần vật tư ta đã

hoàn thành, tính toán thời gian, có lẽ đã đưa đến chiến trường."

"Về phần binh lực, ta nghĩ tới Khuất Triệu Châu cùng với Nghênh Hoàng

Châu." Hứa Thanh nói đến đây, liền đưa mắt nhìn qua Đại Trưởng Lão.

Đại Trưởng Lão gật đầu, ánh mắt đảo qua mọi người bên cạnh, bình tĩnh

nói.

"Ý các ngươi như thế nào?"

Huyết Luyện Tử là người thứ nhất đưa ra câu trả lời.

"Chiến là được!"

Thần sắc Thất gia như thường, đứng sau lưng Huyết Luyện Tử, ôn hòa nhẹ

gật đầu.

Tử Huyền nhìn qua Hứa Thanh, nhẹ giọng mở miệng.

"Huyền U tông có thể xuất chiến."

Những lão tổ khác của Liên Minh Bát Tông cũng đều trầm ngâm, sau đó

riêng phần mình đồng ý, vì vậy Tổng Minh mỉm cười nhìn qua Hứa Thanh,

trong mắt lộ ra cổ vũ.

"Liên Minh Bát Tông ta tự nhiên sẽ hỗ trợ Đạo Tử bên ta, càng ủng hộ nhân

tộc."

"Như vậy Thái Ti Tiên Môn cùng với Ly Đồ Giáo, còn có những thế lực

nhân tộc khác bên trong Nghênh Hoàng Châu thì sao?" Đại Trưởng Lão quay

đầu, nhìn tới những tu sĩ Quy Hư khác.

Thái Ti Tiên Môn có hơn 10 vị Quy Hư, sau khi nhìn nhau một cái, bọn họ

biết không có lý do cự tuyệt, vì vậy chỉ có thể gật đầu.

Về phần Ly Đồ Giáo, sau khi trầm ngâm cũng đều cam chịu việc này.

"Như vậy, mời Hứa thư lệnh, thay Cung chủ hạ lệnh!" Đại Trưởng Lão đảo

mắt nhìn qua mọi người, cuối cùng nhìn Hứa Thanh, thần sắc nghiêm nghị.

Hứa Thanh biểu cảm ngưng trọng, lấy ra lệnh bài Cung chủ, giơ lên cao, sau

đó trong khi lệnh bài lập lòe tia sáng, giọng nói của Hứa Thanh cũng mang theo

một tia uy nghiêm từ lệnh bài ban cho, vang vọng bát phương.

"Chiêu mộ binh lính của các tộc và những thế lực ở Nghênh Hoàng Châu,

do Chấp Kiếm Đình dẫn đầu, lập tức đi đến Khuất Triệu Châu trợ giúp hóa giải

họa Y Cấm, cuối cùng tập hợp lực lượng hai Châu, trợ giúp tiền tuyến phía

Tây!"

"Tuân pháp chỉ Cung chủ!" Đại Trưởng Lão nghiêm túc cúi đầu.

Toàn bộ Chấp Kiếm Giả sau lưng trở nên trang nghiêm, đồng loạt cúi đầu

lĩnh chỉ, đồng thời cũng tràn ra một cỗ cảm giác nghiêm túc.

Những Quy Hư các tộc và tông khác vào thời khắc này cũng đều cúi đầu về

phía lệnh bài.

Một lúc lâu sau, liên quân do Đại Trưởng Lão của Chấp Kiếm Đình ở

Nghênh Hoàng Châu tổ chức hoàn tất hội tụ.

Về phần những tộc hỗ trợ trấn áp Thi Cấm tới từ biển cấm, bọn họ không

muốn tham dự loại chiến tranh này, cho nên liền cáo từ rời đi, Chấp Kiếm Đình

cũng không làm khó bọn họ, mà khách khí tống biệt.

Về phần bên trong Nghênh Hoàng Châu, cũng không phải là toàn bộ mọi

người đều tham dự, ngoại trừ các tông và tộc đều có bộ phận lưu thủ bên ngoài,

còn có một phần là được an bài tới trên Thi Cấm, tiến hành kết thúc việc phong

ấn.

Trong đó, dưới Đại Trưởng Lão bổ nhiệm, Thất gia cùng với Tử Huyền

được yêu cầu ở lại lưu thủ, tọa trấn Thi Cấm, không cần đi tới chiến trường.

Sau khi Hứa Thanh nghe thấy đạo bổ nhiệm này, liền liếc mắt nhìn Đại

Trưởng Lão, đáy lòng của hắn hiểu rõ, việc này có lẽ có liên quan với mình, dẫu

sao trên chiến trường cũng rất hung hiểm.

Hứa Thanh cũng ngầm chấp nhận việc này.

Còn lại đều gia nhập liên quân, mà đội ngũ Thất Huyết Đồng nơi đây, do

Huyết Luyện Tử dẫn dắt.

Đồng thời dưới Đại Trưởng Lão thúc đẩy, quyền hạn pháp bảo Cấm Kỵ các

tông Nghênh Hoàng Châu cũng bị dung nhập vào bên trong pháp bảo Cấm Kỵ

của Quận Đô, khiến cho bầu trời Nghênh Hoàng Châu cũng xuất hiện lưới lớn

màu vàng, sau khi bao trùm toàn bộ phạm vi, lực lượng pháp bảo Cấm Kỵ của

Quận Đô cũng trở nên mạnh hơn một chút, lưới lớn ở hai địa phương chiến

trường phía Tây và phía Bắc cũng bởi vậy mà càng cứng cỏi hơn.

Cứ như vậy, liên quân Nghênh Hoàng Châu bắt đầu xuất phát về phía Khuất

Triệu Châu.

Thả mắt nhìn tới, từng chiếc từng kiện pháp khí phi hành cực lớn gào thét ở

trên bầu trời, trọn vẹn hơn mấy vạn, phía sau còn có rất nhiều pháp khí loại nhỏ,

chở đầy đại quân Nghênh Hoàng Châu, trùng trùng điệp điệp phi hành giữa

thiên địa.

Những nơi đi qua, tràn ra vô tận uy áp, che khuất bầu trời, khí thế như cầu

vồng

Bình luận

Truyện đang đọc