QUANG ÂM CHI NGOẠI

Lịch Huyền Chiến, năm 2932, tháng mười hai.

Gió mùa đông kẹp theo bông tuyết, thổi ngang qua khu vực Quận Đô, thổi

ngang qua cây khô, thổi ngang qua hoang dã, như bụi phấn phấp phới bay về

phía trước.

Giống như muốn cố hết sức nhồi vào từng đạo vết rách do Viễn Cổ phủ

xuống hình thành.

Cho đến khi nó tới Đô thành, sau khi bay lượn trong thiên địa, dung nhập tới

đường phố, tới trên nóc nhà, cùng với trong đám người hối hả, hóa thành sương

trắng, lấy một loại hình thái khác mà cùng tồn tại với thế gian.

Kinh biến từ Quận Thừa, đã trôi qua nửa tháng.

Trong nửa tháng này, gió tuyết như muốn hồi phục lấp kín lại cái khe lớn

vậy, tu sĩ ba Cung trong Quận Đô, liên hợp Chấp Kiếm Đình của 10 Châu cùng

với từng đại tông, đều cố gắng xây dựng lại Phong Hải Quận.

Rất nhiều Chấp Kiếm Giả bách chiến cũng đều đi ra ngoài các Châu, gia

nhập vào việc cứu viện, trấn áp hết thảy các tộc làm loạn vào lúc này.

Thời gian dần trôi qua, ảnh hưởng ác liệt do kinh biến từ Quận Thừa cũng

đã tiêu tán hơn phân nửa, hết thảy đều đã bắt đầu khôi phục.

Nhất là Diêu Hầu và Thất gia, giữa bọn họ có chung sợi dây là Hứa Thanh,

cho nên dù cũng không phải quen thuộc lẫn nhau, nhưng sau khi tiếp xúc, đều

có riêng phần tán thưởng về đối phương.

Hình như tính cách cũng có chút tương tự, cho nên phối hợp vô cùng tốt.

Mà sau những cơn gió tuyết, ánh rạng đông, rốt cuộc cũng chiếu tới khắp

Phong Hải Quận.

Phó Cung chủ ba Cung lần lượt lên chấp chính, Chấp Kiếm Cung là Lý Vân

Sơn, Tôn chấp sự với tư cách là chấp sự lão luyện nhất, thay chức vị phó Cung

chủ.

Tư Nam Đạo Nhân, lão có sứ mạng khác.

Về phần Hứa Thanh, cuộc sống của hắn không có quá nhiều khác biệt với

trước kia, ban thưởng bên trong pháp chỉ của Nhân Hoàng vẫn còn chưa có đưa

tới, bất quá hắn cũng đã từ chỗ sư tôn cùng với Diêu Hầu, hiểu rõ được hàm

nghĩa đối với những vật khen thưởng,.

Kim bài, là vật miễn tử, chỉ cần không phạm phải tội nghịch mưu, có thể

miễn chết một lần.

Hoàng bào, là ban thưởng đặc biệt của Hoàng tộc, đó là thân phận gia trì.

Tư cách Thái Học, có cơ hội đi tới Thái Học Cung của nhân tộc học tập

thêm, từ xưa đến nay, chỗ đó có tất cả truyền thừa của nhân tộc, có trợ giúp cực

lớn đối với Linh Tàng đột phá Quy Hư.

Ngoại trừ những cái này ra, mỗi một nhóm học sinh Thái Học Cung nếu

thông qua khảo hạch đạt đệ nhất, sẽ có một cơ hội tham gia khảo thí từ Thánh

Địa, một khi thông qua khảo thí, liền có thể được tiếp dẫn đến Thánh Địa.

Thánh Địa, nằm ở bên ngoài đại lục Vọng Cổ, cao cao tại thượng.

Mà lịch Huyền Chiến gần ba nghìn năm, vẫn không có bất kỳ một người

học sinh nào đã thành công thông qua khảo thí.

Về phần chiến công nhất đẳng của nhân tộc, đó là vinh dự cực lớn, trong

nhiều năm qua, số người đạt được và đang còn sống thì chưa tới trăm vị.

Nhưng đối với Hứa Thanh mà nói, những thứ khen thưởng này đều không

phải thứ nhất định phải có, cuộc sống của hắn vẫn như thường, chỉ là địa điểm

cư trú đã thay đổi, không còn là Kiếm Các đã từng trên mặt đất nữa.

Bây giờ Hứa Thanh ở trong Chấp Kiếm Cung, trong điện của Thư Lệnh tùy

hành lúc trước.

Thư Lệnh ti, dưới sự đề nghị của Diêu Hầu và Thất gia, được Hứa Thanh

gây dựng lại, trở thành một ngành cực kỳ đặc thù trong Phong Hải Quận, không

còn chỉ phụ trách sự tình một Cung nữa, mà là cả Phong Hải Quận.

Địa vị cao cả.

Thân phận của Hứa Thanh ở Phong Hải Quận, vẫn là Thư Lệnh như cũ.

Chức trách là cung cấp và chỉnh lý lại toàn bộ tin tức trong Quận, trợ giúp

cho Quận Trưởng tạm là Diêu Hầu cùng với tân Quận Thừa là Thất gia, cùng

hiệp trợ quản lý Phong Hải Quận.

Thành viên Thư Lệnh ti cũng nhiều hơn không ít so với trước kia, ngoại trừ

Chấp Kiếm Cung ra, hai Cung khác cũng đều thành lập Thư Lệnh ti, thậm chí

theo Khổng Tường Long đề nghị, các Châu trong Phong Hải Quận cũng thành

lập phân ti của Thư Lệnh ti, phối hợp Chấp Kiếm Đình các Châu, trấn thủ một

Châu.

Việc này, do Khổng Tường Long chịu trách nhiệm.

Y cũng gia nhập vào Thư Lệnh ti, cùng nhau gia nhập còn có Sơn Hà Tử đã

khôi phục thương thế.

Mắt thấy người ngoài như Khổng Tường Long lại có được quyền hành lớn

như thế, đội trường có chút ê ẩm trong lòng, vì vậy liền giật dây Hứa Thanh,

phát triểm Ám ti ở bên trong tông môn các Châu.

Người chịu trách nhiệm Ám ti, đội trưởng tự tiến cử mình đích thân đảm

nhiệm, vả lại cực kỳ mưu cầu danh lợi, mang theo sứ mạng rời khỏi Đô thành

Quận Đô.

Trước khi đi, y còn vỗ vỗ bờ vai Hứa Thanh, trong thần sắc tràn đầy ngạo

nghễ.

"Tiểu sư đệ, lão đầu tử đã thành Quận Thừa, thủ hộ phần gia nghiệp này cho

chúng ta, đại sư huynh ta cũng không thể chơi bời lêu lổng, bộ phận Ám ti này,

để ta xử lý!"

Hứa Thanh nhìn vẻ phấn khởi khó nén trên mặt đội trưởng, nghĩ tới một

phần điều lệnh Lý Thi Đào về Phụng Hành Cung lúc trước, vì vậy nhìn khắp

nơi một chút.

"Ngươi nhìn cái gì?" Đội trưởng sững sờ, y lý tưởng đoan chính hào hùng,

nhưng Hứa Thanh lại quan sát kắp nơi, khiến cho y có chút lo lắng.

"Ta đang tìm Lý Thi Đào." Hứa Thanh thẳng thắn thành khẩn nói.

"Tìm tẩu tẩu của ngươi à, nàng không muốn theo cùng ta, nội tâm của ta rất

buồn, nhưng cũng không có biện pháp."

Đội trưởng ho khan một tiếng, không tiếp tục cái đề tài này nữa, mà ôm cổ

Hứa Thanh, kề sát miệng vào tai, sau đó thấp giọng mở miệng.

"Tiểu Thanh à, ta nói cho ngươi biết, lần này ta ra ngoài cũng không phải là

đi nói chuyện yêu đương, ta có hai việc, một cái là Ám ti, cái khác... Dạo gần

đây ta vẫn luôn cân nhắc một cái đại sự!"

"Đợi làm thành cái đại sự này, hai huynh đệ chúng ta có thể trở nên lợi hại

hơn, cho nên ta dự định ra ngoài sưu tập một chút tình báo về Tế Nguyệt đại

vực, rất nhanh sẽ trở lại."

"Tế Nguyệt đại vực?" Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, bây giờ hắn rất mẫn

cảm đối với cái chữ nguyệt này.

Đội trưởng trừng mắt nhìn, giơ tay lên đưa về phía Hứa Thanh, thở dài một

chút, thấp giọng nói.

"Chờ ta trở lại, ta sẽ nói rõ chi tiết với ngươi, tóm lại là, tiểu sư đệ, ngươi

phải làm tốt chuẩn bị ra ngoài, lần này đại sư huynh sẽ dẫn ngươi đi làm một

việc động trời!"

Đội trưởng liếm liếm bờ môi, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng mà Hứa Thanh

quen thuộc, sau đó ngâm nga khúc hát, mang theo không ít người, trùng trùng

điệp điệp rời khỏi.

Hứa Thanh đứng trên bệ đá xanh của Chấp Kiếm Cung, đưa mắt nhìn đội

trưởng đi xa, sau đó nhàn nhạt mở miệng.

"Xuất hiện đi."

Bình luận

Truyện đang đọc