QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Không sai biệt lắm." Hứa Thanh thì thào trong lòng, con mắt trên mi tâm

trực tiếp khuếch tán, biến thành một cái quan tài màu đen, theo cái nắp mở ra,

thân thể Hứa Thanh bước ra bên ngoài.

Đương nhiên bên trong quá trình này, hắn không hề quên hô lên chú ngữ,

giống như thủ tục giải khai bí pháp để kết thúc trạng thái dung hợp với Ảnh Tử.

Nháy mắt khi xuất hiện, Hứa Thanh triển khai Quỷ U Đoạt Đạo Công, tay

phải lập tức hơi mờ, thân thể nhoáng một cái, hung hăng đâm vào ngực một tên

Hắc Y Vệ sáu Cung của Thánh Lan tộc.

Mặc kệ đối phương vùng vẫy phản kháng, tất cả đều vô ích, lập tức bị hắn

xâm nhập vào trong Thiên Cung, bắt lấy Kim Đan, hung hăng kéo ra.

Tươi sống lấy đan, từng sợi tơ máu tương liên bị kéo đứt.

Trong âm thanh kêu gào thê thảm vang vọng, Kim Ô biến ảo hiện ra phía

sau Hứa Thanh, bốn mươi hai cái đuôi thật dài tràn ngập lửa, khiến cho bình

minh đen nhánh cũng phải sáng lên.

Hai mắt Kim Ô tràn ra ánh sáng mãnh liệt, một khắc khi Hứa Thanh lấy ra

Kim Đan, nó liền trực tiếp lao về phía độc thủ do công pháp Hoàng cấp của Hắc

Y Vệ biến thành, trực tiếp thôn phệ.

Ảnh Tử cũng không cam chịu yếu thế, nhanh chóng lan tràn ra.

Ba phương đồng thời hấp thụ.

Trong nháy mắt tiếp theo, công pháp Hoàng cấp của tên Hắc Y Vệ Thánh

Lan tộc này tan vỡ, bản thân khô quắt, Thiên Cung toái diệt.

Hết thảy mọi thứ, khiến cho bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng đều hoảng sợ vô

cùng, bởi vì Hứa Thanh ra tay …quả thực vô cùng hung ác.

Nhưng mà ba người Sơn Hà Tử cũng không kém là bao nhiêu, Dạ Linh hóa

thành cự nhân độc nhãn, toàn thân mọc đầy lông xanh, đó là Độc Mục Thiên

Yêu, đặc thù của Thái Hư Hóa Yêu tông, trong mắt tràn ra ánh sáng ẩn hồn hỏa.

Nửa người trên càng thêm yêu dị, mọc ra bốn đoàn máu thịt tạo thành bốn

cái ngón tay cực lớn, đầu ngón tay còn xuất hiện gương mặt dữ tợn, thôn phệ

cắn xé về phía quân địch, cho dù là tan vỡ nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại có

thể dài ra.

Sơn Hà Tử thì toàn thân tràn ngập huyết vụ, thương thế rất nặng, gã chủ yếu

là người chống đỡ tổn thương cho đồng bọn, nhưng công pháp và huyết mạch

của gã rõ ràng rất đặc thù, thương thế càng nặng lại càng cường hãn.

Bây giờ gã không thèm để ý thương thế, cả người giống như đã hoàn toàn

điên cuồng, vô cùng cuồng bạo, trong ánh mắt chỉ có chém giết chứ không còn

cái gì khác.

Người lùn Vương Thần cũng đang liều mạng, toàn thân tràn ngập sấm sét,

đỉnh đầu là mệnh đăng lôi hình thành cái ô, tốc độ cực nhanh, vô cùng kinh

người, thậm chí thân hình cũng đang nhanh chóng cải biến dần dần không còn

là người lùn, mà lớn lên hóa thành bộ dáng một thanh niên.

Nhưng toàn thân đều là đồ đằng màu đen, dường như giờ phút này từng đạo

phong ấn lần lượt được cởi bỏ, khiến cho khí tức và chấn động càng thêm kinh

khủng.

Mỗi khi mở ra một cái đồ đằng phong ấn, bên cạnh gã liền có thêm một đạo

thân ảnh ngoại tộc.

Quang Tộc, Thạch Ma tộc, Bố Pháp tộc …trọn vẹn hơn mười đạo.

Còn có phân thân khói lửa mịt mù hiệp trợ, phối hợp bọn họ chiến đấu sinh

tử cùng kia hai tên Hắc Y Vệ tám Cung của Thánh Lan tộc.

Bọn họ còn lấy ra mảnh vỡ pháp bảo của mình, mặc dù vẫn không phải đối

thủ của kia hai tên Hắc Y Vệ tám Cung, nhưng ba người bọn họ không tiếc đại

giới, liều mạng bị thương nặng, cuối cùng vẫn có thể ngăn chặn lại hai tên tám

Cung của Thánh Lan tộc này.

Khổng Tường Long thì lại càng thêm tập trung, Kim Long gào thét sau

lưng, cả người giống như thiên thần hạ phàm, bên người còn có bộ quần áo dính

máu hiện ra, bao phủ bốn phương, đang ra tay cùng ba tên nửa bước Nguyên

Anh kia, kinh thiên động địa.

Rõ ràng chỉ là Kim Đan, nhưng dưới ba tên nửa bước Nguyên Anh vây

công, y chẳng những không có yếu thế, ngược lại càng làm cho người ta có một

cảm giác vô cùng cường thế.

"Đây chính là tiểu đội yêu nghiệt thế hệ này của Chấp Kiếm Cung!"

Trong Hắc Y Vệ có người kinh hô, cơn sợ hãi nổi lên, bắt đầu phân tán

muốn chạy khỏi nơi này.

Nhưng không đợi bọn chúng chạy xa, từng tên liền phun ra máu tươi màu

đen, thân thể nhanh chóng hư thối hóa thành máu loãng.

Hứa Thanh vẫn đang tiếp tục ra tay, Kim Ô truyền ra tiếng kêu vui sướng và

không ngừng thôn phệ, Quỷ Thủ của Hứa Thanh cũng liên tục lấy ta từng cái

Thiên Cung.

Nhưng đáng tiếc, tốc độ ra tay của hắn không sánh bằng độc của bản thân

hắn.

Khi hắn chém giết mười chín tên Hắc Y Vệ, Hắc Y Vệ nơi đây chỉ còn lại

có bảy tên.

Ba tên đang chiến cùng Khổng Tường Long, hai tên đang chiến cùng bọn

Sơn Hà Tử.

Còn có hai tên thân thể đã mục nát hơn phân nửa, đang từng bước một đi

đến bên người Hứa Thanh, phù phù một tiếng quỳ xuống, trong mắt mang theo

tuyệt vọng cùng hoảng sợ, trong miệng lại truyền ra âm thanh cuồng nhiệt.

"Chủ nhân Chấp Kiếm Giả vĩ đại, mời thu nhận lễ vật Hắc Y Vệ chúng ta

dâng cho ngài!"

Nói xong, bọn họ tự đâm xuyên qua Khai Thiên cung, lấy ra Kim Đan, hai

tay dâng lên.

Hứa Thanh vung Quỷ U Thủ lên, hấp thu một cái, trong khi hai tên Hắc Y

Vệ tại hoảng sợ vô hạn, từng tên giơ tay lên, cực kỳ chỉnh tề cầm đầu của bản

thân, dùng sức vặn.

Âm thanh rặc rặc vang vọng, đầu của hai tên đó toàn bộ chuyển hướng, trực

tiếp bị vặn xuống dưới, khí tuyệt bỏ mình.

Cho đến chết, khóe miệng hai tên đó vẫn lưu lại nụ cười quỷ dị như trước.

Giết người không đáng sợ, bất kỳ một người nào ở đây đều là người giết

chóc vô số, nhưng vô luận là hư thối tuyệt vọng mà chết, hay là hoảng sợ tự sát,

đều kinh khủng cùng quỷ dị hơn xa so với giết chóc đơn thuần rất nhiều.

Cho nên một màn này, lập tức khiến cho tâm thần của toàn bộ cả phe địch

lẫn phe ta còn sống đều chấn động, nhìn Hứa Thanh.

Bình luận

Truyện đang đọc