QUANG ÂM CHI NGOẠI

Bên tai Hứa Thanh vang vọng lời nói của Thất gia.

Hắn vừa nghe, vừa nhìn Nam Nhạc Quỷ Đế giống như ngọn núi ở xa xa.

Bên trong tâm thần của hắn giống như có từng trận sóng lớn lên xuống

không thể ngăn cản, càng lúc càng lớn và không ngừng trở nên mãnh liệt hơn.

Cho dù ngọn núi kia khiến cho đôi mắt của hắn dần dần trở nên đau đớn

hơn, nhưng Hứa Thanh vẫn rất cẩn thận và nghiêm túc nhìn.

Hắn không cách nào tưởng tượng, vị thần trong miệng Thất gia đến cùng có

dạng tu vi gì, mới có thể khiến người đó sau khi chết đi lại có thể hóa thành một

ngọn núi, mà thi thể lại có uy áp mênh mông như vậy.

Có thể nói, đây chính là tồn tại mạnh nhất trong tất cả tồn tại mà Hứa Thanh

từng nhận thức.

Dù là Câu Anh lúc trước cũng hoàn toàn không cách nào so sánh được, coi

như là lão tổ Hải Tích mà hắn thấy ở trên biển cấm cũng không thể so sánh với

Nam Nhạc Quỷ Đế, tất cả đều có chênh lệch cực lớn.

Thứ duy nhất có thể so sánh, là tôn Thần Linh Di Ách của nhân ngư tộc mà

Hứa Thanh nhìn thấy trong bích họa trên hòn đảo của nhân ngư tộc.

Cũng chính là chỗ mà Hứa Thanh lấy được ngọn mệnh đăng đầu tiên.

Trong trí nhớ của Hứa Thanh, trên người Di Ách cũng vác hai tòa đại thế

giới.

Hắn không biết cái này có phải do cảnh giới đặc thù nào đó biến hóa hay

không, nhưng điều đó cũng không hề ảnh hưởng tới việc tâm thần của hắn đang

cuộn trào.

Nhất là khi…Thất gia tiếp tục mở miệng.

"Lão Tứ, hôm nay vi sư sẽ mở cánh cửa tu hành của đại lục Vọng Cổ cho

ngươi, cho ngươi thấy rõ tất cả."

"Đời tu sĩ chúng ta, sau cảnh giới Kim Đan mở Thiên Cung thì chính là

Nguyên Anh, trong cảnh giới Nguyên Anh cũng chia ra một số tiểu cảnh, về sau

ngươi sẽ biết, trọng điểm mà vi sư muốn nói, là cảnh giới sau Nguyên Anh!"

"Cảnh giới sau Nguyên Anh cũng chia từng cấp độ cảnh giới nhỏ, cấp độ

nhỏ khác biệt liền chênh lệch rất lớn, trên cơ bản chính là khác biệt như thiên

với địa, rất khó vượt qua, mà càng tu hành tới những cảnh giới sau, lại càng là

như vậy."

"Thậm chí, ngươi có thể coi những tiểu cảnh giới đó chính là cảnh giới bất

đồng!"

"Sau Nguyên Anh, chính là Linh Tàng!"

"Linh Tàng chia làm năm Bí, sau năm Bí chính là đại cảnh giới Quy Hư!"

"Mà đại cảnh giới Quy Hư lại chia làm tứ giai, sau tứ giai…Chính là đại

cảnh giới Uẩn Thần!"

Tâm thần Hứa Thanh chấn động, Thất gia nói đến đây liền giơ tay lên, chỉ

một ngón tay vào ngọn núi mà Nam Nhạc Quỷ Đế biến thành.

"Trên hai vai vác hai tòa đại thế giới, đây chính là đại năng Uẩn Thần nhị

cảnh!"

"Lão tổ Huyết Luyện Tử chính là Quy Hư đệ nhất giai, Toái Không Thiên

Đạo, Minh chủ là Quy Hư đệ nhị giai, Vạn Hóa Hư Thực, phía sau bọn họ còn

có tam giai và tứ giai, ngươi có thể thử tính toán xem, giữa bọn họ và Nam

Nhạc Quỷ Đế có bao nhiêu chênh lệch."

"Mà từ nay về sau, nếu lão tổ có đại cơ duyên thì sẽ có một tia khả năng

bước vào Quy Hư đệ nhị giai, về phần Quy Hư đệ tam giai thì khó như lên trời,

hầu như không thể nào chạm tới, lại càng không cần phải nói tới Quy Hư đệ tứ

giai."

"Về phần Uẩn Thần, căn cứ vi sư phán đoán, toàn bộ Nghênh Hoàng Châu

không có nổi một vị Uẩn Thần nào còn sống, thậm chí phóng tầm mắt ra toàn

bộ Phong Hải Quận, cũng không có tu sĩ Uẩn Thần còn sống nào cả!"

"Chỉ có một vị Quỷ Đế trong trạng thái gần chết này là Uẩn Thần đệ nhị

cảnh "

"Nhưng Quỷ Đế cũng không phải là tu sĩ của Nghênh Hoàng Châu, mà là

người đi qua rồi sau đó vẫn lạc ở nơi này, độ cao cảnh giới đã là đạt đến trình độ

nghe mà rợn người, bất kỳ một tồn tại nào giống như thế này, đều có thể xưng là

Thần Linh."

Hứa Thanh nghe xong thì tâm thần liền nổi lên từng gợn sóng kịch liệt, mà

từ trong lời nói của Thất gia, hắn cũng đã hoàn toàn rõ ràng cảnh giới tu hành

của đại lục Vọng Cổ..

"Mà trước khi vị Quỷ Đế này vẫn chưa vẫn lạc, Nghênh Hoàng Châu chỉ là

một mảnh đất cằn cỗi, tuy vẫn nhiều tông môn nhưng lại vô cùng hỗn loạn và

sinh ra rất ít cường giả. Cho đến khi vị Quỷ Đế này tử vong ở đây, sinh mệnh

lực của vị này đã hóa thành chất dinh dưỡng, bồi dưỡng chúng sinh ở nơi này."

"Thậm chí có thể nói, hơn phân nửa thế lực lớn trong toàn bộ Nghênh

Hoàng Châu, đều có cùng một nhịp thở với vị Quỷ Đế này!"

"Như Thái Ti Tiên Môn, bất kể bên ngoài đồn đại như thế nào, nhưng bọn

họ có thể lớn mạnh như bây giờ, trên thực tế chính là bởi vì đã lấy được một bộ

phận truyền thừa của vị Quỷ Đế này."

"Tam Linh của Tam Linh Trấn Đạo Sơn cũng chính là tam hồn của vị Quỷ

Đế này biến thành, U Tinh là nhân hồn, Quyết Dương là địa hồn, Thai Quang là

thiên hồn!"

"Mà Thất Sát tồn tại ở trong hai đại thế giới trên vai Quỷ Đế, lại chính là

bảy phách của vị Quỷ Đế này hình thành!"

"Còn có Thái Sơ Ly U Trụ trong cực bắc, nơi mà Chấp Kiếm Giả nắm

quyền kia, trên thực tế thì cây trụ đó chính là vũ khí trước khi Quỷ Đế tử vong,

đã rơi xuống cắm vào đại địa!"

Lời của Thất gia, chữ chữ như sấm, câu câu như chớp, không ngừng nổ

vang trong tâm thần Hứa Thanh, nhất là những thứ đằng sau những lời này,

càng làm cho Hứa Thanh có thể rõ ràng nhận thức được chỗ kinh khủng động

trời của cảnh giới Uẩn Thần.

Sau khi một vị đại năng Uẩn Thần nhị cảnh chết, thế mà có thể biến thành

tạo hóa cho một nửa Châu, khiến cho nơi đây sau vô số năm đã sinh ra rất nhiều

thế lực.

Như thế này, đích xác được xưng là Thần Linh.

Giờ phút này Hứa Thanh cũng đã hiểu được, Thần Linh Di Ách đã vẫn lạc

của nhân ngư tộc cũng chính là một đại năng ở cảnh giới này.

"Phía trên Uẩn Thần là?" Hứa Thanh thở sâu, do dự hỏi một câu.

Thất gia ngẩng đầu nhìn bầu trời xa xa, nhưng không phải là nửa gương mặt

tàn phế của Thần Linh, mà là tinh không.

"Trong thánh địa mà Cổ Hoàng Chúa Tể tạo ra cùng với trong lịch sử của

các đại tộc, có lẽ sẽ có ghi chép về cái này." Thất gia nhẹ giọng mở miệng, sau

đó liền hất tay áo lên để Pháp Thuyền tiêu tán, lão mang theo Hứa Thanh cùng

với Đinh Tuyết có chút mờ mịt đứng dự thính bên cạnh, tất cả hạ xuống mặt đất.

Tất cả những thứ vừa xong thì Đinh Tuyết đều đã nghe được, nhưng lại

không giữ được trong đầu.

Có một số việc do cấp độ tu vi chưa đủ, biết trước ngược lại là hại.

Giờ phút này ngay cả khi đã hạ xuống mảnh ác thổ, trong lòng Hứa Thanh

vẫn đang có từng trận sóng lên xuống như cũ.

Thất gia liếc mắt nhìn Hứa Thanh, biết hắn đang tiêu hóa những tin tức vừa

xong, vì vậy liền mang theo bọn hắn đi về một cái tiểu trấn phía trước, nơi

đây…Là địa phương mà Thất gia đã lựa chọn từ trước.

Bình luận

Truyện đang đọc