QUANG ÂM CHI NGOẠI

Phòng tu hành của Kiếm Các là một không gian tự thành, phạm vi rất lớn.

Sau khi xác định nơi đây có thể miễn cưỡng dung nạp bóng dáng của Quỷ

Đế, trong mắt Hứa Thanh hiện ra vẻ chờ mong, lấy ra một phù văn khế ước với

đại não, chậm rãi dung nhập vào Quỷ Đế Sơn trong thức hải.

Theo phù văn tới gần, trên người nó lập tức tràn ra từng đạo ánh sáng rực rỡ.

Tia sáng càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành biển ảnh sáng, bao phủ Quỷ

Đế Sơn vào bên trong.

Cùng lúc đó ở phía ngoài thân thể Hứa Thanh, một đạo hình ảnh ngọn núi

mơ hồ thình lình xuất hiện ở trên người của hắn, dần dần thay thế thân ảnh của

hắn.

Mặc dù thật sự nhỏ hơn Quỷ Đế Sơn chân chính rất nhiều, nhưng vẫn kinh

người như trước, nếu mà cẩn thận nhìn tới, có thể nhìn thấy trên đỉnh núi có một

bóng người khoanh chân đả tọa!

Mặc dù tổng thể vẫn là hơi mờ, nhưng trong mơ hồ vẫn khó nén sự hung ác

ngập trời, lờ mờ có thể thấy được thân ảnh hình người này mặc áo giáp đen

nhánh, cầm một lưỡi dao khổng lồ trong tay, trên vai vác hai tòa thế giới.

Tựa như một vị Tà Thần khoanh chân ngồi đó.

Mỗi một tấc áo giáp trên người vị ấy đều ẩn chứa lực lượng hủy diệt bát

phương, lưỡi dao khổng lồ kia lại càng giống như có thể cắt đứt thế giới.

Trên người vị ấy tràn ra chấn động kinh người, mang theo sự tàn bạo, mang

theo nỗi điên cuồng, càng mang theo cơn phẫn nộ đối với thiên địa, thanh thế

động trời, khí thôn muôn đời.

Trong mơ hồ còn có một cây gậy, không ngừng biến ảo trên đầu gối của

bóng vị ấy này, tràn ra uy áp kinh khủng.

Vị ấy, chính là Quỷ Đế!

Về phần tướng mạo …lại có tám phần tương tự Hứa Thanh!

Chẳng qua hiện nay tất cả dung mạo của nó chỉ mới hiện một thành ra

ngoài, cũng không phải là thực chất, mà thời khắc này Kiếm Các đã khó có thể

thừa nhận, truyền ra từng tiếng nổ vang, dường như muốn vỡ vụn.

Cho đến trong nháy mắt tiếp theo, theo tiếng rặc rặc vang vọng, khối phù

văn khế ước trong thức hải Hứa Thanh trực tiếp tan vỡ, chia năm xẻ bảy.

Biển ánh sáng tiêu tán, hư ảnh Quỷ Đế ngoài thân thể Hứa Thanh cũng lập

tức tiêu tán, hết thảy không còn tồn tại.

Thân thể Hứa Thanh chấn động, mở mắt và phun ra một ngụm máu tươi lớn,

nhưng trong mắt lại lộ ra một tia phấn khởi mãnh liệt.

"Có thể!"

Hứa Thanh hô hấp dồn dập, hắn khát vọng có thể biến ảo Quỷ Đế Sơn đã

lâu, nhưng thủy chung không cách nào làm được, cho đến một cái chớp mắt vừa

rồi, rốt cuộc hắn đã cảm nhận được hy vọng thành công.

Mặc dù cuối cùng vẫn còn thất bại, nhưng đây là bởi vì do đạo phù văn khế

ước kia đã thừa nhận đến cực hạn.

"Mười đạo phù văn, có lẽ có thể hoàn thành một lần hóa thân đầy đủ!" Hứa

Thanh động tâm, thở sâu và đè xuống ý niệm tiếp tục thử nghiệm trong đầu.

Bây giờ phù văn khế ước của hắn chỉ còn lại ba mươi mốt đạo, nếu lãng phí

vì thử nghiệm, Hứa Thanh có chút đau lòng.

"Có thể dùng nó làm đòn sát thủ của ta, tính toán đại khái, ta có lẽ có thể sử

dụng ba lượt biến thân Quỷ Đế."

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra tinh mang, đồng thời đáy lòng cũng cân nhắc

tiếp tục tích lũy quân công, tranh thủ sau khi dùng xong ba lượt, lại có thể kiếm

đủ quân công để đi vào Thái Hư Giới một chuyến nữa.

Mà trong khi hắn đang tính toán việc này, ngọc giản truyền âm của hắn bỗng

chấn động, trong đó truyền ra giọng nói mờ mịt không còn lưu luyến gì của đội

trưởng.

"Tiểu sư đệ..."

Hứa Thanh sững sờ, xuất ra ngọc giản truyền âm.

"Lại xảy ra chuyện gì?"

"Tiểu sư đệ, ngươi nói xem tại sao, dựa vào cái gì chứ?"

Bên trong truyền tới giọng nói mang theo đắng chát của đội trưởng, còn có

mờ mịt thật sâu.

"Tên đần Ngô Kiếm Vu tự vấn lương tâm, tất cả đáp án đều là ta cho, lúc

đầu ta mua tài liệu giá cao bán cho gã, ta đã nhìn gã đọc thuộc lòng xong toàn

bộ, thậm chí lo lắng gã quên mất, ta còn khảo hạch gã nhiều lần, ta còn đích

thân đi xem gã tự vấn lương tâm, cuối cùng ta thấy gã nhận được...Ánh sáng tới

5000 trượng!"

"5000 trượng!!"

"Tài liệu tương tự, đáp án tương tự, vì sao ta chỉ có một trượng chứ, ta vốn

định để cho gã cũng một trượng giống ta, vậy thì ta sẽ có một người bạn....."

Hứa Thanh im lặng, sau một lúc lâu an ủi một câu.

"Một trượng cũng có chỗ tốt của một trượng, ít nhất …đây là duy nhất."

Bên trong ngọc giản truyền âm trầm mặc, sau một lúc lâu truyền đến giọng

nói thất hồn lạc phách của đội trưởng.

"Tiểu sư đệ, ngươi thật sự không biết an ủi người khác."

"Ngươi nói xem Ngô Kiếm Vu kia lúc tự vấn lương tâm có bắt chước Huyền

U Cổ Hoàng hay không, sau đó ngâm thơ trước mặt Đại Đế?"

"Không được, ta phải đi hỏi gã!"

Hứa Thanh cầm lấy ngọc giản, đáy lòng rất là đồng tình với những gì đội

trưởng trải qua, cân nhắc đến tình nghĩa sư huynh đệ, cho nên Hứa Thanh mặc

niệm mấy hơi...

Sau đó nhanh chóng thu hồi ngọc giản, đứng dậy bước ra ngoài, bắt đầu

nhận nhiệm vụ kiếm quân công.

Thời gian trôi qua, cuối cùng đội trưởng có hỏi ra đáp án hay không thì Hứa

Thanh cũng không biết rõ, mấy ngày này tinh lực của hắn đều được đặt vào trên

quân công.

Hắn nhận rất nhiều các loại nhiệm vụ như tuần tra, tìm kiếm, bắt giữ cùng

với giúp đỡ.

Mà Sơn Hà Tử cùng với Vương Thần còn có Dạ Linh cũng đã giúp không

ít, bọn họ thuộc các ngành khác biệt, mỗi lần chỉ cần có nhiệm vụ, bất kể lớn

nhỏ đều hô hào tất cả mọi người cùng nhau làm.

Thỉnh thoảng Khổng Tường Long cũng sẽ chạy tới, mọi người cùng nhau đi

hoàn thành nhiệm vụ, kể từ đó quân công tuy bị chia ra, nhưng tốc độ hoàn

thành lại vô cùng kinh người.

Nhất là bên phía Tử Huyền, sau khi nghe thấy Hứa Thanh rất cần quân

công, liền trực tiếp lấy thân phận quản sự phân tông Liên Minh Bát Tông hạ

lệnh, vì vậy Chấp Kiếm Giả đi ra từ Liên Minh Bát Tông trong những năm qua

cũng đều có chỗ hỗ trợ cho Hứa Thanh.

Dẫu sao chức vị của Hứa Thanh là thư lệnh đi theo Cung chủ, thân phận này

cùng với ánh sáng vạn trượng, khiến cho rất nhiều người nguyện ý kết giao.

Lại càng không nói tới mọi người đều chính là từ trong cùng một cái liên

minh đi ra.

Lúc trước là do Hứa Thanh quá mức điệu thấp, rất ít tiếp xúc cùng mọi

người cho nên mọi người cũng không có cơ hội này.

Bây giờ Tử Huyền hạ lệnh, đáy lòng của mọi người cũng đều nguyện ý, tiện

tay mà thôi, rất ít người bài xích việc kết thiện duyên này.

Vì vậy đến cuối cùng, hầu như mỗi lúc trời tối, Hứa Thanh cũng có thể hoàn

thành 6 - 7 nhiệm vụ.

Quân công tự nhiên cũng theo đó bắt đầu tăng trưởng, dù là không cao

nhưng có thể nhìn ra con số quân công không ngừng gia tăng, một loại cảm giác

thỏa mãn dưới đáy lòng cũng theo đó mà dâng lên.

Điên cuồng nhận nhiệm vụ, cũng khiến cho danh khí của Hứa Thanh trong

Quận Đô cũng càng ngày càng khuếch tán ra.

Mà bên Hình Ngục Ti, Hứa Thanh ban ngày vẫn sẽ đi qua, hết thảy vẫn như

thường, tiểu nam hài cũng không xảy ra vấn đề gì nữa.

Cho đến nửa tháng sau, vào ngày hôm nay khi Hứa Thanh vừa mới đi ra nhà

tù 132 khu Đinh, đang định tiếp tục đi nhận nhiệm vụ, nhưng không đợi hắn rời

khỏi Hình Ngục Ti, Kiếm Lệnh của Chấp Kiếm Giả bỗng truyền đến lệnh của

Chấp Kiếm Cung.

"Hứa Thanh, lập tức đến Chấp Kiếm Cung!"

Giọng nói bên trong Kiếm Lệnh rất uy nghiêm, hiện ra một cỗ cảm giác lạnh

lùng, càng mang theo một sự nghiêm túc.

Bình luận

Truyện đang đọc