QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Cũng được, lão Tứ tuổi còn nhỏ, để hắn đụng phải chút trở ngại cũng tốt."

"Thần vận của Quỷ Đế, làm sao có thể dễ dàng vẽ ra như vậy, lão Tứ

ngươi...Tâm quá lớn." Thất gia đánh giá Hứa Thanh vài lần, sau đó chắp tay ra

sau lưng rồi quay người liền ly khai.

Mà lúc này Hứa Thanh đã quên hết tất cả mọi thứ bên ngoài, quên mất cả

thời gian trôi qua, bây giờ trong óc của hắn chỉ có một việc, đó chính là cố gắng

đưa nguyên vẹn vị Quỷ Đế này vào trong thức hải của mình.

Bởi vì vi sư tôn đã nói, chỉ có như vậy hắn mới có thể tu luyện Quỷ U Đoạt

Đạo Công.

Mà Hứa Thanh cảm giác môn công pháp này vô cùng thích hợp với mình,

hắn muốn một khắc khi mình bước vào Kim Đan, liền tu hành môn công pháp

này, cho nên hắn cảm thấy mình nhất định muốn tận lực cảm ngộ.

Mà khi tạo được hình thái từ những đường nét, Hứa Thanh lo lắng như vậy

vẫn chưa đủ, vì vậy hắn càng ngày càng xâm nhập, càng ngày càng đắm chìm,

cố gắng cảm ngộ mỗi một chi tiết trên người Nam Nhạc Quỷ Đế.

Hứa Thanh không biết cái gì gọi là vận, hắn nghĩ rất đơn giản, đó chính là

phải tận lực phác họa vị Thần này, dùng hết khả năng để cho nó trông rất sống

động, phải đạt trình độ tương tự nhất với Quỷ Đế.

Giống như lúc bắt đầu vẽ một bức tranh vậy, phải vẽ nguyên vẹn bức tranh

đó ở trong lòng mình trước.

Cho nên sau khi hình thái xuất hiện, hắn bắt đầu làm cho sắc thái trong đó

phong phú chi tiết hơn, chỉ là khó khăn trong quá trình này vượt xa lúc trước

quá nhiều.

Giống như một người không có bản lĩnh hội họa gì cả, ngươi kêu hắn đi

miêu tả một cái đường nét thì hắn có thể làm được, nhưng nếu kêu hắn đi bổ

sung chi tiết mỹ thuật, vậy thì thường thường sẽ phạm phải rất nhiều sai lầm.

Như trước mắt, hình vẽ chi tiết của Hứa Thanh đã xuất hiện một sai lầm, sai

lầm này phát sinh ở việc bổ sung thân hình, rõ ràng hắn đã vẽ ra trình độ giống

nhất rồi, nhưng thân hình mà hắn vẽ ra lại tràn đầy cảm giác quái dị.

Vì vậy sau một khắc, Hứa Thanh theo bản năng xóa nó đi rồi vẽ lại.

Một màn này đang phát sinh ở trong thức hải của Hứa Thanh, ở trong cảm

ngộ của hắn thì người ngoài rất khó phát hiện, nhưng tu vi của Thất gia cao, cho

nên lão có thể nhìn thấy được một chút manh mối.

Cũng chính cái manh mối này, khiến cho Thất gia đang muốn rời đi lại đột

nhiên dừng bước chân lại, chợt quay đầu lần nữa trực tiếp nhìn Hứa Thanh.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Tại sao trong một cái chớp mắt vừa rồi, ta lại cảm giác có một tia vận ý

trong người lão Tứ!!" Thất gia cẩn thận xem xét, sau đó thần sắc hiện lên vẻ

nghi ngờ.

"Không còn nữa? Không những vậy, tại sao hình thái vừa mới được lão Tứ

vẽ ra ở trong tâm cũng không còn nữa rồi?"

"Lão Tứ đang làm cái gì vậy?"

Thất gia hiếu kỳ quan sát một lát, phát hiện Hứa Thanh vẫn đang bình tĩnh

ngồi đó, lúc này lão mới nghi ngờ đi ra ngoài, nhưng hôm nay khi đi dạo, dù có

Đinh Tuyết ở bên cạnh khiến cho lão cũng có chút niềm vui gia đình, nhưng đáy

lòng vẫn luôn hiếu kỳ về trạng thái của Hứa Thanh, thế nên sau khi trở về lão

liền vội vàng đi tới nhìn Hứa Thanh.

Vừa nhìn qua, Thất gia lại có chút ngơ ngác.

"Hình thái lại xuất hiện! Nhanh như vậy sao?"

"Còn có một tia vận ý kia, cũng...hả? Lại không còn!”

Thất gia trừng mắt nhìn Hứa Thanh, trong lòng rất muốn hỏi hắn xem

chuyện gì xảy ra, nhưng lại không thể không nhịn xuống.

Cứ như vậy thời gian ngày từng ngày trôi qua, tháng thứ hai trôi qua.

Mà tháng thứ hai này, tâm tính của Thất gia cũng bị biến hóa của Hứa

Thanh làm cho có chút bất đắc dĩ, hầu như mỗi ngày lão đều có thể cảm nhận

được Hứa Thanh thành công vẽ ra hình thái của Quỷ Đế, sau đó lại tiêu tán.

Đến cuối cùng, tất nhiên lão cũng đã nhìn ra manh mối.

"Ta chỉ kêu ngươi vẽ ra một cái hình thái mà thôi, lão Tứ ngươi không cần

thiết phải cố gắng như vậy chứ."

"Ngươi đang làm gì thế, thể hiện ngộ tính của mình sao!" Thất gia cười khổ,

nhưng mà tán thưởng trong mắt của lão lại càng ngày càng đậm, cũng có nhận

thức toàn diện hơn với ngộ tính của người đệ tử thứ tư của mình.

"Thật ra tiểu tử này thích hợp nhất là tu đạo pháp của Thái Ti Tiên Môn, mà

truyền thừa của Thái Ti Tiên Môn cũng đến từ vị Quỷ Đế này, cho nên từ trình

độ nào đó mà nói, tiểu tử này vô cùng thích hợp tu hành đạo của Nam Nhạc

Quỷ Đế."

"Có lẽ, đây cũng là lý do tại sao mà hắn có thể cảm ngộ kinh người như

thế."

Trong khi Thất gia như có điều suy nghĩ, Hứa Thanh cũng đã cảm ngộ đến

thời khắc mấu chốt, hắn lấy thức hải làm bàn vẽ, lấy ngộ tính mình làm bút vẽ,

lần lượt vẽ ra Quỷ Đế, lại lần lượt xóa đi và lặp lại.

Cứ như vậy, dần dần thân hình Quỷ Đế trong thức hải của hắn cũng càng

dần càng trở nên sống động hơn, theo Hứa Thanh lần lượt điều chỉnh và vẽ lại,

một chút chi tiết cũng đã trở nên rõ ràng hơn, duy chỉ có một điều...Đó là vị

Quỷ Đế này không hề có gương mặt.

Về gương mặt của vị này, mỗi một lần Hứa Thanh vẽ ra đều bất mãn, trên

thực tế, dù là thân hình bây giờ của Quỷ Đế thì hắn cũng không phải rất hài

lòng.

Nếu như có người bên ngoài biết được một màn này, nhất định sẽ rất chấn

động, bởi vì lấy tu vi Trúc Cơ mà làm được điểm này, nhất định bản thân phải

có chút bổn sự.

Bởi vì cái này có yêu cầu cực cao đối với ngộ tính.

Nhưng Hứa Thanh cảm thấy, hắn một thành cũng xa xa chưa làm được, mặc

dù nhìn Quỷ Đế trong thức hải có vẻ cũng sống động, nhưng chính hắn rất rõ

ràng, đó chỉ là một cái xác không.

Nhiều nhất chỉ coi như là một cái xác rất đẹp đẽ mà thôi.

So sánh với chân chính hoàn mỹ chuyển hình vào mà nói, Hứa Thanh đoán

có lẽ hắn chỉ hoàn thành một trong 100 vạn mà thôi.

Hắn muốn càng cố gắng vẽ hơn, nhưng tâm thần đã không cách nào chống

đỡ được nữa, sau khi tôn Quỷ Đế xuất hiện thì thức hải của hắn cũng đã triệt để

căng ra, khó có thể tiếp tục tồn tại thêm Thần nữa.

Vì vậy sau khi tới ngày thứ 67, Hứa Thanh mở mắt ra, trong mắt tràn ngập

thần vận thâm sâu, cũng ẩn chứa mũi nhọn vượt xa trước kia.

Nhưng Hứa Thanh lại than nhẹ một tiếng.

Sau đó hắn bỗng có chỗ phát hiện, quay đầu lại nhìn thấy Thất gia ngồi ở

sau lưng, vẻ mặt phong khinh vân đạm.

"Sư phó, ta không cách nào tiếp tục cảm ngộ."

"Không cần nản lòng, mặc dù ngươi không làm được như sư tôn năm đó, ba

ngày liền hoàn thành việc vẽ chuyển vào, nhưng vi sư biết rõ ngươi đã tận lực."

Thất gia nhàn nhạt mở miệng, vẻ mặt giống như nói ngươi vẫn rất khá,

nhưng giờ phút này đáy lòng của lão lại dấy lên gợn sóng không nhỏ, lão cảm

nhận được một tia thần vận chân chính của Quỷ Đế trên người Hứa Thanh.

Tuy chỉ là một tia, nhưng nếu như truyền việc này ra sẽ đủ để cho Thái Ti

Tiên Môn phát cuồng.

Bình luận

Truyện đang đọc