QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Đội trưởng, treo thưởng một ức, vậy một cái chân và một cái tay, có lẽ

cũng có thể tính là 3000 vạn linh thạch đúng không?"

Hứa Thanh không nhìn cái bóng nữa mà nhìn quả táo cách đó không xa, tò

mò hỏi một câu.

Trên quả táo đang trôi nổi giữa không trung xuất hiện một dấu răng, hình

như giờ phút này người cắn xuống quả táo đang dừng động tác lại.

"Hứa phó ti, cái gì mà một chân một tay, ta nghe không hiểu, nghe không

hiểu, nhưng hai vạn linh thạch ngươi thiếu nợ ta không thể thiếu được, dẫu sao

lần này vì yểm hộ ngươi, ta gần như đã phải liều mạng!"

Hứa Thanh ồ một tiếng, lấy ra một khối ngọc giản từ trên người ném tới.

Bên trong là những tấm ảnh lưu niệm mà lão tổ Kim Cương Tông lưu lại khi

đội trưởng hóa thân thành Tam công chúa, khi ấy ‘nàng ta’ tỏ ra yêu kiều và

đáng yêu...

Ngọc giản lập tức bị đội trưởng tiếp được, sau thời gian mấy cái hô hấp liền

có tiếng cười ha ha truyền đến.

"Tiểu sư đệ thân ái nhất của ta, vừa nãy sư huynh chỉ đang nói giỡn cùng

ngươi thôi, ồ, Trương Tam, tại sao ngươi cũng ở đây thế, chỗ này đang muốn

xây cái gì sao? Tại sao bên cạnh còn có một cái mũi."

Trương Tam thần sắc cổ quái, vật phẩm lớn nhất ở nơi đây chính là cái mũi

kia nha, đội trưởng ơi là đội trưởng, phương thức nói lái sang chuyện khác của

ngươi cũng quá tùy ý rồi.

Vì vậy gã nhìn qua chỗ quả táo đang bị gặm từng miếng từng ngụm ăn tươi,

lắc đầu.

"Đội trưởng, không phải ngươi cũng lấy được một khối mũi của tượng thần

Hải Thi Tộc sao, lấy ra cùng để ở chỗ này đi, chúng ta hợp lại để làm đồ triển

lãm."

Trương Tam vừa nói xong, chỗ trống trải ở một bên bỗng vang lên một tiếng

ầm, một khối đá lớn màu xám to đến bảy tám trượng rơi xuống, chính là một

mảnh vỡ của cái mũi mà đội trưởng cầm đi.

Chỉ là có thể thấy một chút cạnh góc ở bên trên có rất nhiều dấu răng, giống

như đã từng bị người nào đó cắn rất nhiều lần vậy.

"Cái đồ chơi này vô dụng, trên đường trở về ta đã thử cắn vài cái, hoàn toàn

không hiệu quả gì cả." Đội trưởng lười biếng nói.

Trương Tam không để trong lòng, tiến lên ôm lấy cái mũi rồi đặt vào cùng

một khối của Hứa Thanh, trong thần sắc lộ ra tia phấn khởi, hai mắt lập lòe ánh

sáng.

"Được rồi, ta vừa trở về còn có công vụ cần phải xử lý, dạo gần đây ta đang

chuẩn bị một đại kế hoạch, bây giờ đã có tâm thi đẳng cấp cao, chỉ thiếu một

chút tình báo nữa là được, chờ ta chuẩn bị xong thì ba người chúng ta đi làm

một chuyến lớn!" Giọng nói của đội trưởng mang theo vẻ kích động vang vọng.

"Còn làm một chuyến nữa?" Trương Tam hít vào một hơi, thất thần nhìn về

phía quả táo.

Ánh mắt Hứa Thanh cũng ngưng tụ lại hỏi.

"Có thể mở ra pháp khiếu chứ?"

"Đâu chỉ là mở pháp khiếu, Hứa phó ti, chí khí của ngươi quá nhỏ, một

chuyến này nếu chúng ta thành công, đó chính là một bước lên trời, phải biết

máu thịt Câu Anh lần trước và thi tâm đẳng cấp cao lần này, tất cả những thứ

này cũng chỉ vì chuẩn bị cho kế hoạch lớn đó mà thôi."

Đội trưởng càng nói càng hưng phấn, nhưng miệng vết thương lại nứt ra

khiến y đau đến nhe răng trợn mắt.

"Lần sau ta quay lại sẽ nói rõ chi tiết cho các ngươi, ta đi trước nhé, hazz…

quá lao lực rồi, một đống công vụ đang chờ ta xử lý." Cố nén đau nhức kịch liệt,

đội trưởng phong khinh vân đạm mở miệng, sau đó lập tức nhảy rời đi.

Trương Tam không nhìn thấy, nhưng Hứa Thanh cúi đầu nhìn cái bóng, giờ

phút này cái bóng cũng hiện ra hình ảnh một người nhảy lên nhảy xuống, lúc ẩn

lúc hiện trên mặt đất.

"Có hai mảnh vỡ cái mũi của tượng thần ở đây, viện bảo tàng của chúng ta

sẽ trở nên vô cùng lợi hại!"

Trương Tam không quan tâm tới đội trưởng, lúc này tất cả bộ phận tinh lực

của gã đều đặt ở trên viện bảo tàng này, sau khi đi vòng quanh cái mũi một vòng

lớn, gã lại lần nữa hưng phấn kêu lên.

Hứa Thanh lặng lẽ thu hồi ánh mắt, nhìn Trương Tam.

"Trương Tam sư huynh, Pháp Thuyền của ta đã luyện xong chưa?"

"Luyện xong rồi, hướng dẫn sử dụng ở bên trong, tự ngươi đi xem trước một

chút đi Hứa Thanh, bây giờ ta muốn sửa chữa lắp ráp hai mảnh của cái mũi này

dính lại, tranh thủ làm cho nó trông càng hoàn mỹ hơn một chút."

Trương Tam nói xong liền ném cho Hứa Thanh một cái bình nhỏ, tiếp đó

nhào cả người tới cái mũi, bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để sửa chữa khôi

phục nó lại.

Hứa Thanh tiếp nhận bình nhỏ rồi cáo từ rời đi, hắn không trở về Bộ Hung ti

mà đi đến bên cạnh bờ của bến cảng số 176, phóng xuất Pháp Thuyền ra.

Theo tiếng thuyền rơi xuống mặt biển, sóng biển dập dềnh qua hai bên, một

chiếc thuyền cực lớn hiện ra ở trước mặt của hắn.

Tạo hình của chiếc thuyền này giống lúc trước như đúc, không có chút nào

khác nhau nhưng rõ ràng chất liệu càng tốt hơn rất nhiều, hiển nhiên vì tài chính

khổng lồ mà bến cảng số 176 thu vào, nên tài liệu luyện chế Pháp Thuyền cho

Hứa Thanh cũng được Trương Tam tăng giá trị lên rất nhiều.

Thậm chí Hứa Thanh còn mơ hồ cảm nhận được một cỗ chấn động áp chế

cả mệnh hỏa ở trên chiếc Pháp Thuyền này, việc này khiến cho hắn nhớ tới

Pháp Thuyền một khi đến cấp tám sẽ có đủ uy lực trấn áp mệnh hỏa như lời

Trương Tam nói.

Hứa Thanh nhìn qua Pháp Thuyền, lấy ra ngọc giản hướng dẫn sử dụng

Trương Tam đưa cho để tìm hiểu một phen.

Mặc dù bên trong Pháp Thuyền lần này không có máu thịt của Câu Anh,

không cách nào tiếp tục triển khai lực lượng Thần Tính, nhưng chất liệu của

Pháp Thuyền lại rất tốt, khiến cho phẩm chất và tổng thể của nó không hề tệ.

Nhất là toàn bộ linh kiện trong đó đều chế tạo từ tài liệu đẳng cấp cao, một

chiếc Pháp Thuyền cấp tám nếu xét về mặt giá trị, vậy thì giá thành sẽ cực kỳ

kinh người.

"Hứa Thanh, Pháp Thuyền khác với Pháp Chu đó nhé, bởi vì Pháp Chu đơn

giản, cho nên mỗi khi tăng lên một giai cũng không thể đề thăng uy lực quá

nhiều, nhưng Pháp Thuyền thì khác."

"Bảy cấp trước của Pháp Thuyền tuy có chênh lệch nhưng cũng không phải

rất lớn, duy chỉ có đến cấp tám mới có thể nói là một lần tăng vượt bậc, lần này

Pháp Thuyền của ngươi được ta chủ yếu gia cố phòng hộ cấp tám, về phần hạch

tâm thì ta dùng trái tim của Bàn Thạch Thú, cũng là để gia tăng lớp phòng hộ

của thuyền, có thể đạt tới trình độ Trúc Cơ sơ kỳ mở ra Huyền Diệu Thái."

"Tuy không có Thần Tính, nhưng ta cũng đã lưu lại một vị trí trống, nếu như

ngươi có thể lấy được một trái tim của sinh vật có Thần Tính, vậy thì ngươi có

thể lập tức cho chiếc Pháp Thuyền này tấn chức trở thành Pháp Thuyền cấp

chín."

"Lúc đó bất kể là lớp phòng hộ hay là các phương diện khác, chiếc Pháp

Thuyền này coi như có thể so với Trúc Cơ trung kỳ!"

"Về sau nếu ngươi thu được trái tim Thần Tính có lai lịch càng lớn, vậy uy

lực Pháp Thuyền của ngươi sẽ càng tăng mạnh, một khi đến thập giai là có thể

so với Trúc Cơ hậu kỳ, mà Pháp Thuyền cấp bậc này ở trong toàn bộ tông môn,

cũng đều rất ít!"

"Mặt khác, ta cũng đã dùng thêm kỹ thuật ngụy trang tự nổ như lần trước ở

trên chiếc Pháp Thuyền này của ngươi, đồng thời ta cũng chuyên môn vì ngươi

mà mở ra một phương hướng mới. Đó là tăng thêm khả năng tự bạo, vậy thì lúc

cần thiết ngươi cũng dễ dùng hơn, mà ta cũng sẽ cảm giác được để tham dự vào,

chờ đến khi ngươi phát nổ Pháp Thuyền thì ngươi liền biết ta tham dự vào thế

nào..." Vừa nhìn truyền âm trong ngọc giản Trương Tam nhắn lại, Hứa Thanh

vừa nhìn chiếc Pháp Thuyền trước mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc