QUANG ÂM CHI NGOẠI

Năm vị bọn họ hóa thành năm dải cầu vồng thật dài, giống như sét đánh,

chớp mắt đã tiến vào tổng bộ Hồng Nguyệt, một đường không hề dừng lại, đến

gần xác phàm của Xích Mẫu đang không ngừng rung lên, truyền ra âm thanh

thình thịch.

Bọn họ không có thời gian đi trấn áp những tu sĩ Hồng Nguyệt xung quanh

kia, khí tức Thần linh đến từ bên trong xác phàm của Xích Mẫu khiến bọn

người Thế tử rất rõ ràng, lão tứ… Đang đứng ở thời khắc mấu chốt thành Thần.

Bây giờ thời gian cấp bách, nhất định phải đi ngăn cản, nếu không, một khi

lão tứ hoàn thành nghi thức thành Thần, như vậy nếu muốn trấn áp hắn, độ khó

sẽ tăng lên rất rất nhiều.

Khoảnh khắc tới gần, hai tay công chúa Minh Mai bấm niệm pháp quyết,

vung lên ra bên ngoài, sông dài thời gian lập tức xuất hiện, cuồn cuộn sóng lớn,

bao phủ bọn họ vào trong, đánh vào trên xác phàm của Xích Mẫu.

Phương pháp bình thường rất khó tiến vào xác phàm của Xích Mẫu, duy có

cách lợi dụng loại đạo thời gian này, bước vào từ quá khứ!

Trong chớp mắt, bóng dáng đám người Thế tử đã từ sông dài thời gian, cùng

nhau cắm vào bên trong xác phàm của Xích Mẫu, biến mất không thấy gì nữa.

Mà nhịp rung lên của xác phàm Xích Mẫu bỗng dừng lại, ngay sau đó trong

đó truyền ra âm thanh chói tai thê lương, càng có tiếng vang ầm ầm, như có

trăm vạn thiên lôi liên tục nổ tung.

Hết thảy đều quá nhanh, tu sĩ Hồng Nguyệt ào ào biến sắc. Nhiệm vụ bọn họ

nhận được là ngăn cản hết thảy kẻ ngoại lai bước vào xác phàm của Xích Mẫu,

cho đến khi Thần tử đi ra từ bên trong.

Bây giờ mắt thấy không cách nào ngăn cản được, những tu sĩ Hồng Nguyệt

này lập tức đứng dậy, mà Điện hoàng thì nhíu mày, vừa muốn hiệu lệnh tu sĩ

Hồng Nguyệt triển khai Thần thuật tương trợ Thần tử.

Giờ phút này Nghịch Nguyệt Điện trôi nổi bên ngoài hòn đảo lập tức gia

tốc, bay nhanh về phía hòn đảo này, xuất hiện trên bầu trời hòn đảo, bao phủ

trên cả xác phàm của Xích Mẫu.

Dao động của mặt kính, hình thành lực trấn áp, phong tỏa xác phàm của

Xích Mẫu, đồng thời từng bức tượng đều tự đi ra từ trong miếu thờ, giống như

Thần ma bước ra từ trong gương, mang theo sát ý, mang theo quyết tâm, phóng

về hướng tu sĩ Hồng Nguyệt.

Từ xa nhìn lại, mấy vạn bức tượng lần lượt xông ra, khiến cho không gian

bốn phía vỡ vụn, các loại pháp tắc quy tắc không ngừng va chạm lẫn nhau, gió

nổi mây phun, đại chiến kinh thiên, giết chóc nhất thời.

Tuy nhiên, so với tu sĩ Hồng Nguyệt, số lượng của tu sĩ Nghịch ít hơn quá

nhiều. Nơi này là tổng bộ Hồng Nguyệt, chẳng những tu sĩ Hồng Nguyệt người

đông thế mạnh, cũng có không ít thế lực phụ thuộc.

Như Âm Dương Hoa Gian tông, ở ngay trong đó.

Giờ phút này giao chiến, một phương tu sĩ Hồng Nguyệt, cường giả bỗng

nhảy lên, từng ảo ảnh Quy Hư, đi thẳng đến Nghịch Nguyệt.

Tam điện chủ, Tứ điện chủ và người dưới trướng bọn họ, cấp tốc giáng lâm,

Quy Hư đối kháng với Quy Hư.

Bọn họ giao dấu, nhấc lên dao động rung chuyển trời đất, giống như tận thế

giáng lâm.

Càng có những tu sĩ cổ xưa được giải phong ấn của Nghịch Nguyệt Điện,

cũng đều lần lượt xông ra, chém giết cùng cường giả Hồng Nguyệt.

Mỗi một lần đụng chạm, đều có bão lốc quét ngang.

Không chỉ có Quy Hư giao chiến, nơi đây càng nhiều Linh Tàng, giữa lúc

va chạm, quy tắc giao thoa với nhau, nhìn riêng thì khí thế không tầm thường,

nhưng đặt trên toàn bộ chiến trường, thì không hề nổi bật như vậy.

Về phần tu sĩ Nguyên Anh có số lượng lớn nhất, giao chiến giữa bọn họ bởi

vì nguyên nhân cấp độ, cho nên thương vong trong nháy mắt không ngừng xuất

hiện.

Máu tươi rơi xuống mặt đất như mưa, từng cỗ thi hài vỡ vụn lẫn lộn trong

đó. Trong lúc điên cuồng, tiếng hò hét không cam tâm vang vọng cả thiên địa

này.

Mà số lượng tu sĩ Hồng Nguyệt nơi đây lại quá nhiều, Nghịch Nguyệt dù

dựa vào một lần nữa sống lại, nhưng cũng rõ ràng không phải là đối thủ.

Nhưng lần này việc tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện muốn làm là kéo dài thời

gian, ngăn cản tu sĩ Hồng Nguyệt tương trợ Thần tử, cho nên co lại phạm vi, lấy

Nghịch Nguyệt Điện làm trung tâm, cũng có thể miễn cưỡng chiến một trận.

Dù sao điều chân chính quyết định hết thảy ở bên trong xác phàm của Xích

Mẫu.

Nhưng rất nhanh, nhân số chênh lệch thật lớn, vẫn khiến bên phía Nghịch

Nguyệt, nguy cơ trùng trùng.

Nhưng Hứa Thanh và Đội trưởng có thể khởi xướng trận chiến tranh này,

đương nhiên cũng có chuẩn bị, giờ phút này mắt thấy nguy hiểm, Hứa Thanh

không chút do dự mở ra một loại thần thông khác của Nghịch Nguyệt Điện.

Kính Nghịch Nguyệt lập tức lóe lên, sau một khắc, chúng sinh đang trong

trạng thái chết lặng chờ chết tồn tại ở các vị trí trong toàn bộ Tế Nguyệt đại vực

bên, đầu óc vang ầm ầm, hiện ra hình ảnh giao chiến ở tổng bộ Hồng Nguyệt.

Sự thảm thiết bên trong hình ảnh này khiến chúng sinh kinh tâm động

phách.

“Đây là quyết chiến cùng Hồng Nguyệt Thần điện!”

“Trước mắt sinh tử tồn vong, chúng sinh Tế Nguyệt đại vực, các ngươi có

thể không xuất hiện trong chiến trường này, nhưng trận chiến này… Cần lực

lượng của các ngươi!”

“Nâng tay phải của các ngươi lên, mặt hướng về bình nguyên Sám Hối, đưa

ra tín niệm của các ngươi, gia trì vì Nghịch Nguyệt!”

Âm thanh trong hình ảnh Trảm Thần đài lúc trước giờ phút này lại vang

vọng trong đầu chúng sinh. Đối mặt hết thảy chuyện này, rất ít người sẽ keo kiệt

đưa tay, nhất là sự thảm thiết trong hình ảnh, tiếng gào thét đến từ tu sĩ Nghịch

Nguyệt, còn có tử vong không ngừng tiếp diễn kia.

Từng cảnh tượng ấy xúc động tâm thần, thế là chúng sinh im lặng trong đại

vực này, giờ phút này lặng lẽ giơ tay lên.

Từng sợi ánh sáng màu trắng tràn ra từ trong tay của bọn họ, hình thành

điểm sáng. Giống như sự kiện Trảm Thần đài lúc trước, những điểm sáng màu

trắng này bay lên không, hội tụ hướng về Nghịch Nguyệt Điện.

Đây là lực chúng sinh!

Càng là hi vọng cuối cùng của chúng sinh, nhiệt huyết sau cùng trong lòng

bọn họ.

Cũng là Thần thông của Nghịch Nguyệt Điện.

Nó làm một vực bảo, gánh chịu ý thức trước khi tử vong của Chủ tể Lý Tự

Hóa, nó có thể hội tụ nguyện lực chúng sinh.

Bình luận

Truyện đang đọc