QUANG ÂM CHI NGOẠI

Trong Hoàng Cấm, một nơi có ba gốc cây tạo thành một hình tam giác, ba

ngọn nến bên trên đã sớm cháy hết, chỉ còn lại một đám sáp dầu đã khô thành

một tầng dầy đặc ở trên thân cây.

Hứa Thanh đứng ở bên trong ba gốc cây này, ngẩng đầu nhìn về địa phương

tòa quỷ thành vừa tan biến.

Đồng thời dung nhập pháp lực vào trong túi trữ vật để kiểm tra, phát hiện

những vật mà hắn vừa mua sắm vẫn còn.

"Vật trong quỷ phường không thể lấy ra vào ban ngày, cần phải chờ đến ban

đêm giờ Tý mới có thể lấy ra sử dụng."

Hứa Thanh thì thào trong lòng, đây cũng là thông tin có được khi hắn tìm

kiếm trong tài liệu ghi chép trước khi vào Hoàng Cấm, giờ khắc này hắn nhớ lại

một màn vừa xong ở trong quỷ phường, đáy lòng cũng hiện lên rất nhiều suy

đoán.

"Cái đầu tăng nhân kia nói Kim Ô?"

"Chẳng lẽ nó là dị tộc đã từng bị Kim Ô luyện hóa?" Hứa Thanh suy tư, rời

khỏi vị trí giữa ba cái cây, sau khi nhìn chung quanh một chút liền lao thẳng về

phía xa xa, về phần việc vừa xảy ra trong quỷ phường, hắn cảm thấy tám chín

phần mười giống như mình đoán, về phần tình huống cụ thể chờ khi hắn có

năng lực thì tự nhiên có thể tìm hiểu.

Cho nên Hứa Thanh không hề suy tư chuyện này nữa, giờ phút này thân thể

của hắn bỗng nhoáng lên một cái, chợt tăng thêm tốc độ ở trong khu rừng này.

Lần này đến Hoàng Cấm, ngoại trừ nhiệm vụ đi tới quỷ phường, Hứa Thanh

còn cần đi tới một vài chỗ có thú vật trú ẩn và dược thảo có độc để hái một

phen.

"Nếu như hết thảy thuận lợi, lần này ta nhất định có thể khiến cho tiểu hắc

trùng đột phá gông cùm xiềng xích, bắt đầu sinh trưởng lại, như vậy sẽ không

ảnh hưởng tới kế hoạch luyện lại khỏa đan độc cấm kỵ kia."

Tốc độ Hứa Thanh càng lúc càng nhanh, lúc đi trên đường còn thỉnh thoảng

kiểm tra phương hướng, tìm kiếm độc thảo cần thiết.

Cứ như vậy, một ngày trôi qua.

Mức độ nguy hiểm của Hoàng Cấm vào ban ngày thấp hơn ban đêm rất

nhiều.

Mà Hứa Thanh cũng khống chế phạm vi ở khu vực ngoại vi, hơn nữa với tu

vi chiến lực của hắn bây giờ, dù gặp phải một số hung thú hắn đều có thể thuận

lợi giải quyết.

Hắn cũng đã tìm được một bộ phận dược thảo, nhưng cũng không phải là

hoàn toàn không có nguy hiểm, khi hoàng hôn Hứa Thanh thấy được một bãi cỏ

màu đỏ rất xa, chỗ đó cho hắn một cảm giác tràn đầy nguy cơ.

Hắn chỉ nhìn thoáng qua, bãi cỏ màu đỏ kia liền nhúc nhích quỷ dị, phía trên

lập tức mọc ra từng con mắt, sau khi mọc bọn chúng liền nhao nhao mở ra nhìn

qua phía Hứa Thanh.

Một luồng cảm giác ác ý lập tức tràn ra từ trong những ánh mắt kia.

Thân thể Hứa Thanh chấn động, hắn cảm giác làn da toàn thân rất ngứa, lập

tức nhanh chóng quay ngược lại đồng thời thiêu đốt mệnh hỏa trong cơ thể,

thậm chí còn mở ra cả mệnh đăng, lúc này mới ngăn cản được luồng ác ý này.

Sau khi rời xa nơi đó, Hứa Thanh liền cúi đầu kiểm tra toàn thân, khi nhìn

tới trên cánh tay, chỗ đó chẳng biết từ lúc nào đã mọc ra một nửa con mắt.

Sở dĩ nói là một nửa, bởi vì con mắt còn không có hoàn toàn đầy đủ, cũng

không đến trình độ mở ra.

Nhưng mí mắt và lông mi của nó đều rất rõ ràng, thoạt nhìn giống y như

những con mắt vừa mọc ra ở trong đám cỏ màu đỏ vừa này.

Mà con mắt này cực kỳ quỷ dị, bất kể Hứa Thanh dùng sát hỏa thiêu đốt hay

là móc ra đều không thể loại trừ, kể cả cái bóng cũng chỉ có thể làm cho nó tạm

thời trôi nổi xuất hiện ở bên ngoài cơ thể, nhưng khi cái bóng rời khỏi thì nó lại

hiện ra ở bên trên cánh tay của hắn.

Mà theo thời gian trôi qua, con mắt này rõ ràng còn có dấu hiệu sinh trưởng,

còn cho Hứa Thanh một loại cảm giác hình như nhiều nhất vài ngày nữa có thể

nó sẽ mở mắt ra.

Sau khi nó mở ra sẽ có kết quả gì thì Hứa Thanh không muốn biết rõ, vì vậy

hắn điều khiển cái bóng chia lìa con mắt này, một khắc khi con mắt bị di chuyển

khỏi cánh tay hắn liền triển khai Kim Ô Luyện Vạn Linh, cuối cùng mới luyện

hóa con mắt mới sinh trưởng được một nửa này.

"Hoàng Cấm này, rất là hung hiểm."

Hứa Thanh nhìn cánh tay của mình, sau đó lại cẩn thận kiểm tra một phen,

cuối cùng thanh trừ hơn ba mươi con mắt ở trên thân thể của mình.

Hơn ba mươi con mắt này đều xa xa không tới giai đoạn trưởng thành, mà

trình độ cũng chỉ giống như những khỏa hạt giống, nhưng điều khiến cho Hứa

Thanh lúc này nghĩ lại vẫn còn sợ hãi trong lòng chính là, chúng nó không phải

chỉ sinh trưởng ở trên tầng ngoài thân thể, mà sinh trưởng ở trong lục phủ ngũ

tạng trong cơ thể của hắn.

Nếu như hắn kiểm tra hơi chậm hoặc là sơ sẩy một chút, có thể tưởng tượng

một khi chúng nó có đủ thời gian để phát triển, sau khi mở ra thì hắn nhất định

sẽ vô cùng thê thảm.

Hứa Thanh hít sâu, theo hoàng hôn trôi qua, ban đêm phủ xuống hắn lại

càng thêm cẩn thận, chọn một cái hốc cây chui vào bên trong.

"Độc thảo đã thu thập không sai biệt lắm, tiếp theo chính là một chút độc

vật..."

Tối nay hắn không có ý định xuất hành, hắn chuẩn bị đợi tới hừng đông mới

tiếp tục di chuyển, bởi vì thời gian hoạt động của mục tiêu kế tiếp chủ yếu là

vào ban ngày.

Với cả tối nay hắn cũng chuẩn bị ở thử nghiệm dung nhập những loại độc

âm tà vừa thu thập được vào trong tiểu hắc trùng, cho nên hắn đang lặng lẽ chờ

đợi đến giờ Tý, trong lúc chờ đợi hắn bắt đầu bố trí trận pháp cùng với phấn độc

ở ngoài hốc cây.

Sau khi bảo đảm chính mình có thể an toàn, hắn liền nhắm mắt đả tọa.

Đêm tối phủ xuống, hốc cây hoàn toàn yên tĩnh, bên ngoài thì thoảng sẽ có

từng tiếng kêu kì quái truyền đến, Hứa Thanh vừa nghe liền cảm thấy mình tựa

như đã trở về thời điểm ở trong tòa thành trì phế tích năm đó.

"Không biết lúc nào thì ta có thể cường đại đến trình độ...Không quan tâm

tới cấm khu hay cấm địa." Hứa Thanh thì thào trong lòng.

Thời gian trôi qua, rất nhanh giờ Tý đã đến, theo bốn phía liên tục tràn ngập

những luồng khí lạnh thì trong miệng của Hứa Thanh cũng có khí trắng tràn ra,

việc này cũng khiến cho nỗi sợ đã thật lâu không cảm thụ qua của hắn …lần

nữa nổi lên.

Hứa Thanh sợ lạnh, nhưng từ khi hắn Trúc Cơ, theo tu vi cường đại và chiến

lực đề cao thì rất ít khi hắn có cảm giác lạnh.

Nhưng hôm nay...hắn lại lần nữa cảm nhận được.

"Có điểm là lạ." Trong mắt Hứa Thanh lóe lên tia sáng, đêm qua vào lúc

này, mặc dù hắn cũng cảm nhận được nhiệt độ của cấm khu giảm xuống, nhưng

xa xa không bằng hiện tại.

Tâm thần Hứa Thanh khẽ động, mệnh hỏa trong cơ thể nháy mắt được đốt

lên, cả người lập tức tiến vào Huyền Diệu Thái sau đó hắn liền lao ra khỏi hốc

cây xem xét bốn phía, chớp mắt lao ra sắc mặt của Hứa Thanh liền trầm xuống.

Hắn nhìn về khu rừng rậm phía xa, lúc này ở đó đột nhiên xuất hiện rất

nhiều sương mù, đám sương mù này vừa xuất hiện liền tràn ra bao phủ bốn

phương, trong lúc im hơi lặng tiếng, tòa quỷ thành hôm qua lại lần nữa phủ

xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc