QUANG ÂM CHI NGOẠI

Khổng Tường Long lặng lẽ tiếp nhận túi trữ vật, sau đó rời khỏi Kiếm Các.

Lúc này bầu trời bên ngoài đã là tờ mờ sáng, sau khi đưa mắt nhìn Khổng

Tường Long đi xa, Hứa Thanh đứng ở nơi đó nhìn thiên địa xa xa, trong đầu

hiện ra hết thảy ký ức về hộp nguyện vọng trong nhiệm vụ ban đầu kia.

"Mùi thơm hoa quế." Hứa Thanh thì thào.

Lúc ấy hắn đã kiểm tra cái hộp nguyện vọng đó, hắn nhớ kỹ bên trong có

một mùi hoa quế nhàn nhạt.

Giờ phút này trên bầu trời có tiếng sấm rền vang vọng, mùa này Quận Đô

thường xuyên có mưa, rất nhanh trong sáng sớm, nước mưa tí tách lần nữa tung

bay khắp đại địa.

Tia nắng ban mai cũng bởi vì màn mưa che đậy, trở nên lờ mờ hơn một chút,

khiến cho mọi người cảm thấy khoảng thời gian của sáng sớm trở nên ngắn tới

hoảng hốt, dường như buổi trưa còn chưa qua, đã lại sắp tới hoàng hôn rồi.

Hứa Thanh trở về bên trong Kiếm Các, khoanh chân ngồi xuống, làm cho

mình chậm rãi bình tĩnh trở lại, tiếp tục đả tọa.

Bây giờ tu vi của hắn đã sắp đến Kim Đan mở Thiên Cung đỉnh phong, chỉ

kém một tòa Thiên Cung là có thể viên mãn.

Mà tòa Thiên Cung cuối cùng này, sau khi trải qua chiến trường, cũng đã

sắp hình thành, không cần quá lâu, sẽ thực hóa đến trình độ 9 phần 10.

"Vật trấn áp trong tòa Thiên Cung này..."

Hứa Thanh trầm ngâm, cảm thụ Đế Kiếm của mình một chút.

"Nếu như cuối cùng không có những lựa chọn khác, liền lấy Đế Kiếm ra

làm vật trấn vậy."

Hứa Thanh thở sâu, bắt đầu thổ nạp.

Thời gian cứ như vậy trôi đi, rất nhanh đã qua nửa tháng.

Trong nửa tháng này, dường như Hứa Thanh bị quên lãng.

Hắn không rời khỏi Kiếm Các, cũng không có nhiều người đến tìm hắn,

theo Thất hoàng tử đi vào chủ Quận Đô, hết thảy đều có chỗ cải biến.

Bên trên đầu đường, chiến tu đến từ Hoàng Đô rõ ràng đã trở nên nhiều hơn,

theo đó còn có chế độ quản chế quân sự dần dần biến hóa, cùng với các tộc

Phong Hải Quận tới bái.

Mà tam đại Cung cũng đã khôi phục, sau khi Thất hoàng tử an bài ba vị

Thống Soái nhậm chức Cung chủ, đã trở thành phụ thuộc của đại quân.

Đồng thời cũng có rất nhiều Chấp Kiếm Giả đến từ tổng bộ Chấp Kiếm đi

theo quân Hoàng Đô vào Chấp Kiếm Cung ở Phong Hải Quận, tiếp quản từng

ngành, hai Cung khác cũng tương tự như thế.

Đối với quân kỷ lại càng là như vậy.

Từ trên xuống dưới vô cùng nghiêm khắc, trong vòng nửa tháng, người vị

phạm hay xúc phạm quân kỷ bị chém giết không ít.

Bên trong không chỉ có người Phong Hải Quận, còn có tướng sĩ Hoàng Đô!

Khổng Tường Long cũng đã nghiên cứu thảo luận qua việc này cùng với

Hứa Thanh, ngữ khí có chút phức tạp.

Mặt khác, thông cáo đến từ Thất hoàng tử đối với toàn bộ tông môn Phong

Hải Quận, cũng được truyền đạt ở trong nửa tháng này.

Từ ngữ bên trong thông cáo mang theo nghiêm khắc, mang theo nghiêm túc,

yêu cầu toàn bộ tông môn đều phải phục vụ nghĩa vụ quân sự, đồng thời quyền

hạn từng món pháp bảo Cấm Kỵ của các tông cũng không được trả lại.

Mặc dù việc này cũng đưa tới một chút gợn sóng, nhưng ở tình hình chung

phía dưới, không ai có thể ngăn cản.

Về phần những cái ngoại tộc kia thì lại càng là như vậy, từng tộc run rẩy,

nhưng vẫn khó tránh khỏi việc bị sờ đến, phải giao nộp lên một nửa vật tư của

toàn tộc, vả lại phải gia nhập trong liên minh, xuất chiến vì nhân tộc.

Mà dưới sự chỉ đạo của Khổng Tường Long, Hình Ngục Ti cũng đã bắt đầu

công việc xây dựng lại.

Nhưng mà vị trí không còn là địa điểm lúc trước, mà bị yêu cầu đổi tới trong

Chấp Kiếm Cung.

Nhóm phạm nhân đầu tiên, đích xác là phụ nữ và trẻ em của Diêu gia, mặc

dù bên ngoài tiếng hô chém giết cực cao, nhưng Khổng Tường Long không có

động thủ, y lựa chọn tiếp thu đề nghị của Hứa Thanh.

Trong đó Trương Ti Vận, tuy có Tư Nam (Ti Nam) chấp sự đảm bảo, thế

nhưng tránh khỏi điều tra, cuối cùng gã lựa chọn điểm chỉ vào chứng nhận tố

giác vạch trần tộc của mẫu thân.

Hành động đó được cho rằng là tâm hướng nhân tộc, cho nên tránh được

kiếp nạn này, không bị truy cứu trách nhiệm cùng Diêu gia.

Dẫu sao gã cũng không phải họ Diêu.

Cuối cùng thân phận Chấp Kiếm Giả cũng được bảo vệ giữ lại.

Đến lúc này, toàn bộ Phong Hải Quận chỉ có một tiếng nói duy nhất của

Thất hoàng tử.

Người dưới trướng của gã chẳng những vào trú trong Quận Đô, càng khuếch

tán ra từng Chấp Kiếm Đình trong các Châu ở Phong Hải Quận, đồng thời bởi

vì sự tình giải cứu Phong Hải Quận, cho nên vô số nhân tộc cũng đều hoan hô

chào đón.

Cùng lúc đó, có một cái tìn đồn truyền ra ở bên trong khu vực Quận Đô, dần

dần từng Châu cũng đều biết được.

Tiên Cấm, sắp mở ra.

Phong Hải Quận, bởi vì là trạm thứ nhất Huyền U Cổ Hoàng từ biển khơi đi

đến, cho nên nơi đây tồn tại một cái khu vực đặc thù, tên là Tiên Cấm.

Trước kia tên của nó không phải như vậy, mà gọi là Tiên Cảnh.

Là một trong ba mươi sáu hành cung của Huyền U Cổ Hoàng.

Từng cái Tiên Cảnh đều là một cái thế giới, trước kia bên trong chẳng

những có kỳ trân dị bảo, càng ẩn chứa nồng đậm tiên khí, đó là loại khí cao cấp

hơn so với linh khí.

Cho nên, ba mươi sáu hành cung được gọi là Tiên Cảnh này, trong thời đại

Huyền U Cổ Hoàng, chính là giới vực của Hoàng gia, đồng thời cũng nuôi nhốt

rất nhiều dị thú, tư cách là vật săn bắn.

Nhưng sau khi nửa khuôn mặt Thần Linh đến, hết thảy đều đã cải biến.

Theo Huyền U Cổ Hoàng cùng một đám Hoàng và Chúa Tể các tộc nhao

nhao rời đi, ba mươi sáu hành cung biến thành hoang vu, rất nhiều nơi đầu bị

xao lãng, còn có một chút thì theo khu vực nhân tộc mất đi, đã trở thành địa

phương của ngoại tộc.

Có mấy cái khác lại có thần linh tiến vào, nghỉ lại ở bên trong, khiến cho

bên trong tràn ngập dị chất, nồng đậm đến mức tột cùng.

Hành cung Tiên Cảnh trong Phong Hải Quận, chính là như thế.

Ở trong đó có một Thần Linh ngủ say.

Khí tức của Thần Linh ô nhiễm toàn bộ Tiên Cảnh, khiến cho chỗ đó tràn

đầy tử vong, trở thành cấm khu của sinh mệnh, vì vậy được gọi là Tiên Cấm.

Trong những năm tháng từ trước đến nay, nhân tộc chỉ mở ra Tiên Cấm một

lần.

Lần mở ra đó đến từ cường giả Hoàng Đô Đại Vực, bọn họ định thu hoạch

Thần Nguyên ở bên trong, nhưng thất bại, mặc dù không dẫn động Thần Linh

thức tỉnh, nhưng Thần Linh trong lúc ngủ say tràn ra lực lượng, hóa thành một

cỗ phân thân.

Bình luận

Truyện đang đọc