QUANG ÂM CHI NGOẠI

Huyết nhục này vừa xuất hiện, dao động thần tính kinh khủng dâng lên.

Hứa Thanh ngưng thần, bắt đầu thử.

Thời gian trôi qua.

Sáng sớm ở bên ngoài, bông tuyết vẫn bay xuống Hoàng Đô như cũ, hết

thảy thoạt nhìn đều rất bình tĩnh, nhưng theo phân tông Tinh Đế thanh tra,

chuyện liên quan đến phân tông Tinh Đế mất trộm truyền ra trong phạm vi nhỏ

tại Hoàng Đô.

Đã định trước có một cơn bão chấn động Thái Học, sắp hình thành.

“Phân tông Tinh Đế mất trộm rồi!”

“Nghe nói mất thật nhiều đồ vật, một là một bản thạch thư cất đặt tại cấm

địa, quyển sách này ngày thường rất bình thường, duy chỉ có đêm dông tố sẽ có

ảo ảnh mơ hồ xuất hiện.”

“Từng bị Tinh Đế Cực Thượng tông nghiên cứu thật lâu, cuối cùng phá giải

ra là nó được khắc từ một khối lưu ảnh thạch đặc thù. Ảo ảnh mơ hồ bên trong

đó là một tu sĩ kết đan thời cổ, giá trị khảo cổ thì có, nhưng giá trị thực tế lại

không lớn.”

“Tảng đá kia mất thì cũng thôi đi, vật bị mất trộm khác có thể được xưng là

không hợp thói thường… Nghe nói có một mảnh khu vực, tất cả cây cối, gạch,

thậm chí kiến trúc bên trong đều bị dỡ đi ba phần mười, vài chỗ bị đào sâu ba

thước, như châu chấu đến…”

“Càng khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, là một vài quần áo lại bị

trộm đi!”

“Đây là tình huống gì vậy… Trộm những thứ đó làm gì?”

Phân tông Tinh Đế dù quy mô không lớn, nhưng dẫu sao ngọn nguồn của nó

cũng là một trong mười tông môn siêu cấp của Nhân tộc. Nhất cử nhất động của

nó đương nhiên sẽ làm người khác chú ý, nhất là chuyện mất trộm.

Lại thêm vật mất đi rất ly kỳ.

Cho nên sáng sớm này, chi tiết liên quan đến chuyện phân tông Tinh Đế mất

trộm không ngừng được truyền ra, càng ngày càng nhiều người nghe nói, đều

ngạc nhiên nghi ngờ vì đó.

Dần dà, có người thông qua một vài con đường, dò xét được một chút tin

tức bí ẩn, mà những tin tức này giống như nước lạnh rơi vào trong dầu nóng,

nháy mắt đã nổ tung.

“Thuật pháp mà một trong số những tên trộm triển khai đúng là trường phái

Dị Tiên đại thành!”

“Lại căn cứ phân tông Tinh Đế phán đoán, số lượng sợi hồn của người này

đạt tới con số mấy chục vạn trước nay chưa từng có, vượt qua hai vị lão tổ của

trường phái Dị Tiên!”

“Việc này sao có khả năng được, ta đã từng đi tìm hiểu trường phái Dị Tiên

rồi, tốc độ tu hành cực kỳ chậm chạp, muốn nắm giữ mấy chục vạn sợi hồn…

Trước không nói hồn của bản thân hắn có thể chống đỡ được loại tách rời này

hay chăng, vỏn vẹn là thời gian, đã cần gần vạn năm!!”

“Không thể tưởng tượng nổi!”

Tin tức nhanh chóng truyền ra. Chỉ trong thời gian một buổi sáng, cơn bão

này phi tốc hình thành, lan tràn toàn bộ Hoàng Đô, đồng thời cũng đương nhiên

mà truyền vào bên trong Thái Học.

Mà trường phái Dị Tiên làm ngọn nguồn của tất cả chuyện này, vào buổi

trưa, đã có số lớn học sinh hội tụ ở bên ngoài. Từng người cũng không thể

tưởng tượng nổi mà nhìn bạch tháp của trường phái Dị Tiên, nghị luận ầm ĩ với

nhau.

Bởi vì đại biểu Tinh Đế Cực Thượng tông đã xin đến, tiến vào bên trong

bạch tháp, trước mắt còn chưa đi ra.

Cho đến khi lại qua một nén hương, vị đại biểu của Tinh Đế Cực Thượng

tông đi ra từ trong bạch tháp của trường phái Dị Tiên với sắc mặt khó coi, tức

tốc rời đi.

Phía sau hắn, là phái chủ của trường phái Dị Tiên và ba vị đệ tử.

Mặt nạ Thái Học, dù ẩn giấu rất nhiều tâm tình của bọn họ vào thời khắc

này, nhưng nét rung động lộ ra trong mắt bốn người bọn họ vẫn thể hiện ra đáy

lòng không bình tĩnh của bọn họ.

Vào giờ khắc này, tâm trạng của bọn họ trộn lẫn khiếp sợ, ngơ ngác, hưng

phấn cùng cuồng nhiệt.

Đối với chuyện phát sinh ở phân tông Tinh Đế, ngay từ đầu bọn họ cũng

nghe nói đến, nhưng không chú ý, cho đến khi chuyện liên quan đến người

trường phái Dị Tiên đại thành thần bí xuất hiện, khiến bọn họ giật mình.

Rồi sau đó, đại biểu của Tinh Đế Cực Thượng tông tìm đến, nói rất nhiều

chi tiết, cùng điều tra tin tức của người tu hành trường phái Dị Tiên, bọn họ mới

chính thức biết được quá trình của chuyện này.

Nỗi lòng bọn họ đã sớm sôi trào đến cực hạn.

Mà cuộc điều tra của Tinh Đế Cực Thượng tông không có đáp án, dù những

năm gần đây chỉ có bốn đệ tử hạch tâm tu hành trường phái Dị Tiên, nhưng trên

thực tế, chi tiết liên quan đến công pháp của trường phái Dị Tiên, bên ngoài

cũng có.

Dù sao Thái Học thành lập chính là vì phá vỡ bè phái thiên kiến, khiến

người người có thể học được công pháp, cho nên dù trường phái Dị Tiên có quy

định phải là đệ tử hạch tâm mới có thể học tập, nhưng trên thực tế, nhiều khi

điều này cũng không quan trọng.

Thế là từ xưa đến nay, có quá nhiều người biết được thuật pháp của trường

phái Dị Tiên, muốn tra thì như mò kim đáy biển.

Mà dưới tư duy theo quán tính, mọi người sẽ bản năng cho rằng người đại

thành thần bí này, có xác suất nhất định là phái chủ, khả năng càng cao hơn…

Tu sĩ thần bí này là lão già đã ẩn nấp mấy ngàn năm!

Rốt cuộc là ai, nhiều cách nói xôn xao, bên ngoài không biết được, bốn vị

trường phái Dị Tiên này lại càng không biết được.

Giờ phút này đứng ở bên ngoài bạch tháp, phái chủ trường phái Dị Tiên đè

nén sự kích động trong lòng, cố gắng làm cho mình bình tĩnh, ánh mắt đảo qua

trên thân học sinh Thái Học xung quanh.

Đáy lòng của hắn cảm khái vô tận.

“Bao nhiêu năm rồi, trường phái Dị Tiên chưa từng bị chú ý như thế, chưa

từng bị nhiều học sinh vây xem như thế…”

Nội tâm sôi trào rồi, hắn tràn ngập cảm kích đối với vị trường phái Dị Tiên

đại thành thần bí kia, càng tự hào hơn nữa, thế là hắn thở sâu, phát ra âm thanh

hướng về bên ngoài.

“Lão phu không biết sao phân tông Tinh Đế lại chọc đến tiền bối ẩn nấp kia

của trường phái ta, dẫn đến tiền bối trường phái ta trừng phạt nho nhỏ một chút,

nhưng chuyện lần này, trường phái Dị Tiên ta có thể chịu trách nhiệm!”

Bình luận

Truyện đang đọc