QUANG ÂM CHI NGOẠI

Nhưng lần này Hứa Thanh không hề thổi quỷ địch, hắn cũng đã kiểm tra

bốn phía chung quanh không hề có người triệu hoán, cho nên lúc này Hứa

Thanh không chút do dự, nháy mắt liền dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía xa.

Mà ở phía sau hắn, trong không trung của tòa quỷ thành vừa phủ xuống, cái

đầu tăng nhân bị vô số cánh tay biến thành xiềng xích buộc lại cũng chậm rãi

chuyển động, nó nhìn về phía Hứa Thanh đang bỏ chạy xa xa, thanh âm tựa như

thiên lôi lại lần nữa vang vọng.

"Kim Ô luyện tộc của ta, Kim Ô đều phải chết!"

Trong lúc lời này nói ra, cái đầu này lập tức nhảy ra phía ngoài trực tiếp bay

lên cao, mà những sợi xích bằng cánh kia cũng đều bị nó kéo ra thật dài, nhưng

hình như những sợi xích đó cũng không cách nào ngăn lại cái đầu này.

Sau khi cái đầu tăng nhân nhảy lên, nó liền dùng khí lực cực lớn hạ xuống,

trực tiếp đập xuống mặt đất trong rừng rậm ngoài quỷ thành, mảng lớn cây cối

lập tức sụp đổ, cái đầu này cũng chợt xông thẳng về phía trước, cuộn tròn đuổi

theo phía Hứa Thanh đang chạy!

Tốc độ lăn của nó rất nhanh, những nơi đi qua thì rất nhiều cây cối đều sụp

đổ, mà những sợi khóa sắt bằng cánh tay sau lưng cũng bị nó kéo dài vặn vẹo,

thậm chí cả tòa quỷ thành phía sau cũng đều vang lên tiếng nổ tựa như cũng bị

nó rung chuyển.

Tất cả những điều này khiến cho đôi mắt Hứa Thanh co rụt lại, nguy hiểm

lập tức bay lên trong lòng, toàn bộ mệnh đăng và mệnh hỏa trong cơ thể đều

được hắn triển khai, Kim Ô phía sau cũng hiện ra gia trì trên thân để đổi lấy tốc

độ cực hạn, khiến cho hắn lập tức giống như một tia chớp bỏ chạy thật xa.

Nhưng cái đầu người cực lớn phía sau vẫn cuộn tròn truy kích theo hắn như

cũ.

Cùng lúc đó bên trong quỷ thành cũng có những âm thanh bén nhọn truyền

đến, vô số quỷ thủ duỗi ra từ bên trong đuổi theo về phía cái đầu đang truy kích

Hứa Thanh.

Từ xa nhìn lại, Hứa Thanh chạy ở phía trước, cái đầu tăng nhân đuổi theo

phía sau, mà đám xiềng xích buộc trên cái đầu cũng khiến nó bị hạn chế tốc độ,

đồng thời phía sau cái đầu tăng nhân còn có những bàn tay vươn ra từ quỷ thành

đang đuổi theo.

"Kim Ô.." Trong lúc truy đuổi, cái đầu kia còn thi thoảng có chút thần trí

mơ hồ, phát ra tiếng gào thét cuồng bạo.

"Phải..."

"Chết!!!"

Hai chữ cuối cùng vừa ra, nó lần nữa nhảy lên không trung hò hét đập về

phía Hứa Thanh đang chạy xa xa, nhưng lúc này xiềng xích trên người nó

dường như đã đạt đến mức cuối cùng, khiến cho cái đầu ở giữa không trung

chợt dừng lại.

Mắt thấy những quỷ thủ sau lưng sắp đến, cái đầu tăng nhân này liền cười

quái dị một cái, một tiếng phanh vang lên, nó tiến hành tự bạo hóa thành vô số

cái đầu nhỏ hơn rơi xuống đất, trong lúc rơi xuống những cái đầu nhỏ này liền

nảy bật lên, tiếp tục truy đuổi theo Hứa Thanh.

Những cái đầu nhỏ này không hề bị xiềng xích hạn chế, cho nên tốc độ càng

kinh người hơn, nháy mắt đã có mười cái lăn tới gần Hứa Thanh, bọn chúng

vừa tới liền mở ra cái miệng rộng muốn cắn tới Hứa Thanh.

Trong mắt Hứa Thanh lập tức lóe lên sát cơ, lập tức quay lại, Kim Ô biến ảo

ra từ sau lưng cũng chợt hút một hơi về phía những cái đầu này, bên cạnh còn

có que sắt màu đen bay ra đâm thẳng đến những cái đầu nhỏ này.

Trong thời gian ngắn, tiếng Kim Ô kêu lên hung hăng hút tới, que sắt màu

đen cũng cấp tốc đâm đến, âm thanh nổ tung vang vọng, mấy cái đầu người nhỏ

hơn này lập tức tan vỡ hóa thành tro bụi.

Nhưng không có chút vật chất nào bị hút ra từ đám tro bụi này.

Giống như nhưng cái đầu này vốn chỉ là hư ảo, không hề tồn tại.

Mà đám tro bụi kia lại lần nữa hội tụ vào một chỗ, mấy cái đầu lần nữa

thành hình, lông tóc không tổn hao gì xuất hiện lại, nhất là một cái đầu lâu rõ

ràng bất ngờ xuất hiện ở bắp chân Hứa Thanh, vừa hiện ra liền hung ác cắn một

cái về bắp chân của hắn.

Hứa Thanh bỗng nhiên khuếch tán mệnh hỏa trong cơ thể, những cái đầu

bốn phía lập tức bị cuốn ngược lại, nhưng bọn chúng vẫn lông tóc không hề hao

tổn gì như trước, đồng thời trong khi nhấm nuốt, còn mơ hồ truyền ra âm thanh.

"Ăn ngon, ăn ngon, ăn ngon "

"Yếu yếu yếu yếu yếu yếu!"

Sắc mặt Hứa Thanh trở nên âm trầm, hắn biết không phải Kim Ô yếu,

nhưng muốn thể hiện ra lực lượng cực hạn của Kim Ô thì tu vi bây giờ của hắn

chưa thể làm được.

Hắn cúi đầu mắt nhìn bắp chân của mình, nơi đó bị đối phương sinh sôi cắn

xuống một miếng thịt.

Trước kia đều là hắn hút người khác, hôm nay lần đầu tiên hắn gặp phải việc

bị người khác cắn.

Lúc này cái đầu người nhỏ kia nhoáng một cái, liếm liếm đầu lưỡi lộ ra nụ

cười quỷ dị, vừa muốn vọt tới nhưng lại bị một cái quỷ thủ bay đến bắt lấy, trực

tiếp kéo về quỷ thành.

Mà những cái đầu lâu có thể tránh được quỷ thủ, lần nữa cắn tới phía Hứa

Thanh.

Sắc mặt Hứa Thanh khó coi, hắn phát hiện lực lượng mệnh hỏa của mình

không có hiệu quả, mắt thấy lại có một cái đầu đang dữ tợn bay tới, trong mắt

Hứa Thanh lộ ra hàn quang.

Cái bóng cảm nhận được ý nghĩ của Hứa Thanh, lập tức nhào tới, hung hăng

hấp thu dị chất của cái đầu kia, lão tổ Kim Cương Tông cũng không cam chịu

yếu thế, lần nữa nhanh chóng xuyên thấu qua đối phương.

Mà cái đầu kia rõ ràng cũng rất hung tàn, vậy mà không hề né tránh chút

nào, hung ác cắn về phía cái bóng và lão tổ Kim Cương Tông.

Trong lúc cắn xé, cái đầu người này liền nổ tung, trong con mắt có vô số con

sâu nhỏ bay ra.

Những thứ này đều là tiểu hắc trùng của Hứa Thanh, trước khi bỏ chạy hắn

đã thả bọn chúng ra, lúc này cả đám cùng nhau ra tay với cái bóng.

Nhưng vẫn không có hiệu quả như trước.

Diệt đi một cái nó lại có thể hình thành lại, mà bốn phía lại có thêm những

cái đầu khác nữa, bọn chúng giống như vô hạn vô biên đánh tới từ bát phương.

Sắc mặt Hứa Thanh trở nên khó coi, hắn biết dây dưa ở đây với chúng cũng

vô dụng, cho nên lập tức quay người, tu vi bộc phát để tăng tốc chạy xa.

Cứ như vậy, một đêm trôi qua.

Trong một đêm này Hứa Thanh đều trong trạng thái chạy như điên, nếu bị

đuổi kịp liền tốc chiến tốc thắng, sau đó lại tiếp tục chạy trốn không cho những

cái đầu kia có cơ hội quấn quanh bản thân, mà những chiếc quỷ thủ từ trong quỷ

phương cũng không ngừng đuổi theo bắt từng cái đầu trở lại.

Cho đến khi chân trời xuất hiện tia sáng, Hứa Thanh toàn lực bộc phát, sau

khi diệt thêm một cái đầu thì những cái đầu người truy kích kia rốt cuộc cũng

tan biến.

Toàn bộ đều bị quỷ thủ bắt lấy, theo ánh mặt trời tung bay tất cả đều không

còn bóng dáng.

Chỉ có Hứa Thanh ngồi ở chỗ kia trong ánh mắt lộ ra vẻ hung tàn, nhìn

chằm chằm phương hướng tòa quỷ thành xuất hiện đêm qua.

Quần áo của hắn rách rưới, tuy máu thịt trên người đang lần nữa mọc ra,

nhưng dấu răng bên trên vẫn chậm chạp chưa tiêu tán.

"Đây là thứ gì, đánh nát cũng không có một chút tác dụng, lại còn có thể lần

nữa xuất hiện, chỉ có những cái quỷ thủ thò ra từ bên trong quỷ thành mới có

thể tạo thành kiềm chế chúng nó."

"Trong cảm giác của ta, những cái quỷ thủ kia giống như là lính canh ngục,

mà cái đầu tăng nhân kia giống như là hung phạm, nhưng bởi vì ta mà nó cưỡng

ép vượt ngục lao ra ngoài...."

"Nhất là..." Hứa Thanh quét mắt nhìn dấu răng trên người, vẻ hung ác

trong mắt càng tăng cao.

"Phải nghĩ biện pháp, tranh thủ giết chết nó!" Vẻ lạnh lẽo trong mắt Hứa

Thanh càng ngày càng dày, mà lão tổ Kim Cương Tông ở bên cạnh chú ý tới

một màn này cũng hừ lạnh một tiếng trong lòng.

"Cắn ta thì không sao, dám cắn Hứa ma đầu, cái đầu kia sắp xong đời rồi!"

Bình luận

Truyện đang đọc