QUANG ÂM CHI NGOẠI

Vẻ mặt Hứa Thanh hiện lên tia cay đắng.

Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn vào ngươi, ai nấy trầm mặc.

Hồi lâu sau, đội thở dài, tằng hắng một cái.

"Tiểu A Thanh ngươi học xấu... Mà thôi mà thôi, nói chính sự, thu hoạch

của chúng ta không chỉ có mỗi chừng này đâu, còn có một cái."

Đội trưởng nói, theo bản năng quan sát chung quanh, thấp giọng mở miệng.

"Những thứ này, là thu hoạch đến từ Xích Mẫu, còn có một phần đến từ Lý

Tự Hóa, nàng hứa hẹn tương lai lúc trở về sẽ cho chúng ta một thần giới!"

Hứa Thanh nghe đến đó, hai mắt lập tức sững lại.

"Thần giới?"

"Thần giới!"

Đội trưởng nghiêm túc gật đầu.

Hứa Thanh vốn đã tin tưởng, khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc ấy của đội

trưởng thì đáy lòng của hắn cũng có chút không nắm chắc được, nhưng lại

không có đi tính toán, bàn bạc kĩ càng với đội trưởng một phen.

Máu thịt phân thân Xích Mẫu Trương Tư Vận cuối cùng, Hứa Thanh không

muốn, hắn muốn đoạn bụi gai màu tím còn sót lại sau khi đốt mũ bụi gai của

Trương Tư Vận.

Đối với cách phân chia này, đội trưởng rất hài lòng.

Lần chia của này kết thúc, tinh thần đội trưởng phấn chấn, lông mày nhướng

lên chớp mắt với Hứa Thanh.

"Tiểu A Thanh, chuyện ở Tế Nguyệt đại vực cũng đã gần xong xuôi rồi,

ngươi chờ ta vài ngày, tuy vợ trước của ta không trả lời tin nhắc của ta, nhưng ta

biết nàng còn chưa có rời đi, ta đi tìm nàng ôn chuyện một chút."

"Chờ ta trở lại rồi chúng ta trở về Phong Hải!"

Đội trưởng liếm môi một cái, dáng vẻ như đáy lòng có chút nồng nhiệt, phất

tay với Hứa Thanh rồi nhanh chóng rời đi.

Nhìn thân hình của đội trưởng, Hứa Thanh khoanh chân ngồi xuống.

Khu vực này có phong ấn của hai người bọn họ, còn có huyết dịch của đội

trưởng, rất thích hợp cho Hứa Thanh bế quan, mà bây giờ dưới sự thủ hộ của

đám người Thế tử, Tế Nguyệt đại vực rất chi là an toàn.

Cho nên Hứa Thanh cũng không có tìm chỗ khác, lúc này hắn cúi đầu nhìn

đoạn bụi gai màu tím trong lòng bàn tay, tử quang trên đó cùng với ánh sáng

của thủy tinh màu tím của hắn gần như là giống nhau như đúc.

Quan trọng nhất là, hắn cầm bụi gai, thủy tinh màu tím trong cơ thể rõ ràng

truyền ra dao ba động.

"Chắc là vật có cùng nguồn gốc."

Đáy lòng Hứa Thanh thì thào, ánh mắt lộ vẻ quyết đoán, toàn lực thúc giục

thủy tinh màu tím.

Trong lúc nhất thời, toàn thân Hứa Thanh bạo phát tử quang, bao phủ bống

phương đồng thời nhấn chìm cơ thể hắn, bụi gai màu tím trong tay hắn cũng lấp

lóe ánh sáng tương tự, dung hợp cùng với nó.

Tiếp theo đó, tử quang tán đi, Hứa Thanh cúi đầu nhìn tay phải trống không,

trong mắt lộ ra ánh sáng kì dị, sau đó cảm giác thủy tinh màu tím của mình.

Thủy tinh màu tím so với trước kia thì không có khác biệt gì quá lớn, duy

chỉ có... ở bên trong thủy tinh không còn tồn tại luồng sương mù như bông

giống trước, mà là xuất hiện một cái vòng xoáy.

Vòng xoáy này chuyển động một cách im ắng, không biết đi thông nơi nào.

Đối với biến hóa này của thủy tinh màu tím, Hứa Thanh không hiểu rõ cho

lắm, thần thức của hắn cố gắng dung nhập kiểm tra, thế nhưng vòng xoáy này

sâu vô hạn, mặc cho thần thức của Hứa Thanh kéo dài mãi trong đó cũng vẫn

không tìm được điểm cuối cùng.

Có điều trong quá trình tìm kiếm này, Hứa Thanh cảm nhận được nguy

hiểm.

Dường như có một ánh mắt, ở phần cuối của vòng xoáy này, đang nhìn về

phía mình.

Hứa Thanh trầm ngâm, cuối cùng chọn thu hồi thần thức, không có hành

động thiếu suy nghĩ.

Sau đó hắn thở sâu, lấy ra áo da mà đội trưởng đưa cho hắn, ánh mắt lợi hại,

vẻ mặt ngưng trọng.

"Máu thịt Xích Mẫu, đối với thần linh là thuốc bổ cực kỳ tốt, còn với ta nó

cũng là một phần tạo hóa lớn lao."

"Như vậy, đem các loại máu thịt bỏ vào bên trong bí tàng, để lò lửa Thiên

Đạo hấp thu, sự trợ giúp đối với tu vi của ta sẽ lớn lao cỡ nào đây?"

Trong lòng Hứa Thanh dâng lên sự chờ mong nồng đậm, sau khi trải qua

chuyện ở Tế Nguyệt đại vực, nhất là tận mắt nhìn thấy cùng với tham gia ở một

trình độ nhất định vào trận chiến thần linh...

Tất cả chuyện này, làm cho Hứa Thanh càng chấp nhất hơn đối với việc trở

nên mạnh mẽ.

Nhất là... câu nói mà con trai thứ tư của Chủ Tể đã nói với hắn trước khi tử

vong, nó một mực quanh quẩn trong lòng Hứa Thanh.

"Quá khứ của ta, sẽ không phải là tương lai của ngươi..."

Hứa Thanh trầm mặc, bí tàng phía sau ầm vang biến ảo, trong mắt lóe lên

ánh sáng lạnh.

Chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có tư cách đi tìm Tử Thanh Thái Tử, chém

giết hắn.

Chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có năng lực đi thăm dò bí ẩn của thế giới này,

rồi công bố chân tướng.

Chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có nắm chắc đi nghịch chuyển tất cả!

Hứa Thanh giơ tay lên, cầm áo da ném vào bí tàng!

Trong nháy mắt khi áo da rơi vào bí tàng, rồi mở ra, một khối thịt Xích Mẫu

bay ra từ trong đó, rơi vào bí tàng.

Tích tắc khi khối thịt Xích Mẫu trộn lẫn với lông chim máu, lộ ra ánh sáng

màu vàng cùng với màu máu rơi xuống, thần uy vô cùng vô tận tuôn ra từ trong

khối máu thịt này.

Thiên địa mơ hồ, vạn vật vặn vẹo.

Kinh thiên động địa, gió nổi mây phun.

Vào giờ phút này thái dương trên bầu trời bí tàng của Hứa Thanh trở về hình

dáng Kim Ô, phát ra một tiếng to rõ, quanh quẩn toàn bộ bí tàng, lộ ra vẻ khát

vọng trước nay chưa từng có.

Cùng lúc đó, tử nguyệt mơ hồ, kịch liệt rung động, bị khối máu thịt ấy hấp

dẫn, bởi vì giữa hai bên có cùng nguồn gốc ở một trình độ nhất định nào đó, nên

sinh ra sự cộng minh mãnh liệt.

Mà đại địa do Quỷ Đế sơn hình thành, lúc này theo khối thịt ấy rơi xuống

cũng sôi trào theo, Triêu Hà quang lóe lên trong trời đất, khiến cho cả thế giới

đều sặc sỡ loá mắt.

Lực lượng độc cấm, Đinh 132, bình Quang Âm cũng đều lần lượt dao động,

lan tràn khác thế giới bí tàng, hóa thành bão táp quét ngang bát phương.

Bí tàng của Hứa Thanh, ở một chớp mắt này triệt để ầm vang, mọi thứ bên

trong đều đang bùng nổ, xuất hiện sự thay đổi kịch liệt.

Tất cả mọi chuyện này, đều là bởi vì khối thịt kia.

Bình luận

Truyện đang đọc