QUANG ÂM CHI NGOẠI

Lúc này sắc trời đã qua buổi trưa mà vẫn chưa tới hoàng hôn, bầu trời vốn dĩ

không mây nhưng theo nữ tử bạch y đi đến thì không trung phía trên Bộ Hung ti

bến cảng số 176 bỗng có một mảnh mây mù đông nghịt nổi lên, bên trong mơ

hồ còn có từng đạo thiểm điện lấp lóe.

Nhất là đám mây đen này giống như còn biến thành một khuôn mặt quỷ dữ

tợn, thậm chí còn lộ ra đôi mắt hung tàn, giống như chỉ cần người nữ tử bạch y

kia dùng một ý niệm trong đầu thì con lệ quỷ này sẽ xông tới Bộ Hung ti, đánh

về phía Hứa Thanh.

Mà ngày bình thường bên ngoài Bộ Hung ti vốn đã ít người, lúc này đã hoàn

toàn không có một ai.

Bởi vì sau khi nhận được tin tình báo, Hứa Thanh đã an bài đệ tử của Bộ

Hung ti tản hết ra. Cho nên bây giờ bên trong Bộ Hung ti chỉ có một người đó là

Hứa Thanh.

Hắn ngồi trong phòng tiếp khách, phía sau là bức tranh ác quỷ giành ăn,

ngay khi nghe được câu nói của nữ tử bên ngoài hắn liền ngẩng đầu, ánh mắt

bình tĩnh nhìn qua tòa đại viện tiếp khách, nhìn thẳng vào trên người nữ tử mặc

bạch y đứng ngoài cửa lớn.

Hứa Thanh không hề quan tâm tới đám mây mù hình ác quỷ trên đỉnh đầu

đối phương, cũng không hề chú ý tới đám hắc cầu mặt quỷ ở phía sau của nàng.

Ánh mắt của hắn như điện, ngồi từ bên trong nhìn ra nữ tử đứng ở ngoài

cửa, tựa như có thể nhìn thấu con người của nàng.

"Phân thân?"

Trong mắt Hứa Thanh hơi nổi lên một tia gợn sóng, vuốt vuốt khối ngọc

giản trong tay, đây là tình báo mà ngay khi đối phương bước vào Thất Huyết

Đồng liền được Tình Báo ti lập tức đưa tới cho hắn.

Bên trong giới thiệu kỹ càng lai lịch và bối cảnh của người nữ tử bên ngoài

này.

"Tu sĩ chính thống của Liệp Dị Môn lấy huyết mạch làm chủ, công pháp làm

phụ, tông môn này cung phụng bốn đại huyết mạch lớn, có thể để cho đệ tử cấy

ghép nhập thể, mỗi một chủng huyết mạch đều có chỗ kỳ dị riêng, cũng có hiệu

quả riêng đối với quỷ dị, về phần lai lịch...Có rất nhiều cách nói."

"Mà huyết mạch được họ Tư Mã cấy ghép tên là Phong U Huyết, trên

phương diện phong ấn quỷ dị có chỗ đặc sắc kinh người, nhưng mặc dù bốn đại

huyết mạch này rất mạnh, nhưng vẫn yếu hơn một tộc quần thần bí trong truyền

thuyết ở đại lục Vọng Cổ, đó là Bạn Quỷ Tộc.”

"Tư Mã Như thiên tư phi phàm, sau khi cấy ghép Phong U Huyết liền biểu

hiện trình độ phù hợp kinh người và lập tức trở nên nổi tiếng, trở thành điện hạ

trong tự liệt nhiều năm trước của Liệp Dị Môn, mặc dù không đứng vị trí thứ

nhất nhưng bài danh phía trên nàng cũng chỉ có mấy người tu vi Kim Đan, khi

nàng ở cảnh giới Trúc Cơ đã trấn áp đệ tử của cả bốn mạch khác nhiều năm, sau

đó thì đột phá mở Thiên Cung bước vào Kim Đan."

"Hiện giờ bản thể đang bế quan, cho nên đã cử một bộ phân thân lúc Trúc

Cơ đỉnh phong lấy xương của bản thân luyện ra tới đây, bên trong cỗ phân thân

này phong ấn rất nhiều loại quỷ dị, chiến lực siêu việt bốn đoàn mệnh hỏa

nhưng không tới năm đoàn mệnh hỏa, trình độ ứng với hơn bốn đoàn mệnh hỏa

rưỡi (4,5)."

Trong khi Hứa Thanh nhớ lại nội dung bên trong khối ngọc giản, Tư Mã

Như mặc bạch y đứng ngoài cửa nhìn Hứa Thanh trong phòng tiếp khách, rất là

lễ độ nhẹ nhàng mở miệng.

"Đệ đệ của ta bất hảo, gây cho ngươi nhiều phiền phức rồi."

"Nó làm sai chuyện, ta thay nó nhận lỗi với ngươi."

Giọng nói của Tư Mã Như lành lạnh, trong lúc nói nàng ta nói, nơi những

sợi tóc xõa xuống đất thì mặt đất lập tức hoạt hoá thành rất nhiều hắc cầu với

mặt quỷ, bọn chúng ngay tức khắc chạy nhảy hoạt bát, cũng học theo giọng nói

mà Tư Mã Như vừa nói ra, thanh âm ầm ĩ nhốn nháo vang lên.

"Nhận lỗi, nhận lỗi."

"Phiền phức rồi, phiền phức rồi."

Âm thanh nhốn nháo tựa như vô số tiểu hài tử thi nhau mở miệng, lộ ra

khung cảnh quỷ dị, đồng thời trên chiếc ô mà Tư Mã Như cầm, những gương

mặt đông đảo bên trên đồng dạng cũng lộ ra thanh âm vừa khóc vừa cười.

Một màn này khiến cho những thiên kiêu Liên Minh Bảy Tông đứng từ xa

chú ý tới nơi đây đều phải hít sâu, đối với bọn họ thì Liệp Dị môn cũng cực kỳ

thần bí, bởi vì ngày bình thường những tông khác đều không thích giao tiếp

cùng cái tông môn này.

Hứa Thanh từ xa xa nhìn tới Tư Mã Như.

Lần đầu tiên hắn tiếp xúc với đối phương cho nên cũng không biết được

phong cách của người này, nhưng từ khi đến thì Tư Mã Như vẫn rất lễ phép, lại

không hề tỏ ra thái độ mạnh mẽ xâm nhập, cũng không hề có dấu hiệu không

giảng đạo lý mà trực tiếp đánh tới, vừa đi tới cửa liền thay đệ đệ nhận sai.

Xa xa không vênh váo hung hăng giống như Tư Mã Lăng.

Gặp loại thái độ này Hứa Thanh cũng rất khó hiện ra quá nhiều địch ý,

nhưng cảm giác đề phòng của hắn chắc chắn sẽ không bởi vì thái độ của đối

phương mà giảm bớt, vì vậy lúc này hắn rất bình tĩnh truyền ra lời nói.

"Hứa mỗ cần báo cáo việc này với tông môn, ngươi có thể tạm chờ trong

mấy ngày."

Nữ tử mặc bạch y nghe vậy liền nhẹ nhàng gật đầu, thần sắc của nàng vô

cùng thanh nhã, nhìn nhìn Hứa Thanh và giọng nói lành lạnh lại nhẹ giọng

truyền ra.

"Đợi vài ngày cũng được, nhưng đệ đệ của ta không phải, ta đã thay nó bồi

lễ với ngươi."

"Như vậy thì việc ngươi đánh nó, nên nhận lỗi như thế nào đây?"

"Đệ đệ của ta thích thu thập con mắt của người khác, vậy thì lấy một con

mắt của ngươi để làm đồ nhận lỗi đi."

Nét mặt của nữ tử mặc bạch y này từ đầu đến cuối đều mang theo vẻ lễ độ

và khách khí, cho dù lúc nói ra ba câu cuối thì nét mặt của nàng cũng vẫn cứ

như vậy, không hề có bất kỳ cảm xúc bực tức nào, thật giống như trong lòng của

nàng tất cả mọi việc vốn nên là như thế này vậy.

Hứa Thanh nghe thấy ba câu cuối liền trầm mặc không nói, thu ánh mắt trở

về và bỏ qua ý niệm phóng thích Tư Mã Lăng trong đầu.

Cùng lúc đó theo lời nói truyền ra, thân thể Tư Mã Như lập tức chậm rãi trôi

nổi về phía trước, bay qua cửa lớn Bộ Hung ti tiến vào đến trong sân, mà theo

nàng đến thì đám mây mù trên đỉnh đầu nàng lập tức truyền ra tiếng nổ vang,

trực tiếp cuồn cuộn bay về phía trước bao phủ toàn bộ Bộ Hung ti vào bên

trong.

Đồng thời những hắc cầu hình mặt quỷ cũng đều nhao nhao đi theo phía

sau, nhảy qua cửa lớn đi vào, vừa nhảy còn vừa lặp lại lời Tư Mã Như nói.

"Nhận lỗi đi, nhận lỗi đi.

Bình luận

Truyện đang đọc