QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh và đội trưởng bất động thanh sắc, mà giờ khắc này vị thanh niên

Thánh Lan tộc kia, nhìn thấy quê hương của mình, thần sắc mang theo vẻ cảm

khái, càng có sự thân thiết, vừa đi về phía trước vừa tiếp tục cung kính truyền ra

lời nói.

"Hai vị đại nhân, chính bởi vì giá trị đạo quả của quê nhà chúng ta cực lớn,

cho nên mỗi khi tới thời điểm này, sẽ có không ít hạng người ngoại tộc ti tiện

dùng đủ loại phương pháp để xâm nhập vào nơi đây."

"Trong đó thì nhân tộc là nhiều nhất, bọn họ trước kia hoặc là lén lút lẻn

vào, hoặc là cải trang thành dị tộc tới đây giao dịch, có đôi khi còn có thể hóa

thân thành Thánh Lan tộc chúng ta."

"Ba mươi sáu vương quốc chúng ta đều đã có tổng kết lại, trong đó, đám

người cải trang thành Thánh Lan tộc chúng ta đã xuất hiện hơn 900 lần, lén lút

lẻn vào hơn 700 lần, những tên ngoại tộc kia vì thu hoạch trái cây, đã vận dụng

đủ các loại phương pháp."

"Đúng rồi, hai vị đại nhân, các ngươi có biết không, từ xưa đến nay, kẻ cải

trang thành Hắc Thiên tộc tới ba mươi sáu vương quốc Chân Tiên Thập Tràng

chúng ta cũng đã không sai biệt lắm xuất hiện hơn 30 lần."

Thanh niên Thánh Lan tộc tươi cười mở miệng, bóp nát một khối ngọc giản,

thân thể lập tức tan biến, lúc xuất hiện đã ở nơi xa, đứng ở trước mặt vị Quốc

Chủ cảnh giới Linh Tàng kia.

Nụ cười của gã vẫn như trước, duy chỉ có vẻ mặt cuồng nhiệt bị trào phúng

nồng đậm thay thế, đứng ở nơi đó ung dung cười về phía Hứa Thanh cùng đội

trưởng, sau đó mở miệng.

"Hai vị đại nhân thượng tộc, hoan nghênh đi đến Thiên Đính Quốc chúng ta,

vậy... Các ngươi là nhân tộc cải trang, hay là tộc khác cải trang đây?"

"Lần đầu tiên ta nhìn thấy các ngươi, ta liền phát hiện các ngươi có vấn đề,

chuyện này quá xảo hợp, vừa trùng hợp với việc ta biết rõ có Hắc Thiên tộc

hoạt động bên trong nhân tộc, lại vừa trùng hợp gặp phải các ngươi đang bị đuổi

giết."

"Các ngươi muốn gạt ta, muốn để ta đưa bọn ngươi tới Thánh Lan tộc, ta

thân là hạ tộc, tự nhiên sẽ đồng ý, một đường tuy có khó khăn trắc trở, nhưng

cuối cùng thuận lợi lừa gạt đưa các ngươi đến đây."

"Như vậy cũng không có uổng công vương tử của tiểu bang như ta đi ra

ngoài một chuyến, phụ vương, việc này phải chăng có thể coi là ta đã lập

công?"

Tên thanh niên Thánh Lan tộc này lộ ra nụ cười chân thành, trong lúc nói

chuyện, không ít tu sĩ Thánh Lan tộc của Thiên Đính Quốc bên cạnh cũng nở nụ

cười, vẻ mỉa mai nhìn Hứa Thanh và đội trưởng.

Vị Quốc Chủ tu vi Linh Tàng kia càng cười ha ha, tán thưởng nhìn nhi tử

của mình.

Một màn bất thình lình khiến cho Thanh Thu cực kỳ ngoài ý muốn, ánh mắt

của nàng co rút lại, kinh ngạc nhìn kỹ hai tên Hắc Thiên tộc trước mặt.

Nàng vốn tưởng rằng hai tên này thật sự là Hắc Thiên tộc, nhưng hôm nay

hết thảy nghịch chuyển, để cho rất nàng bất ngờ.

Nhưng rất nhanh nàng liền phát hiện thần sắc của hai tên Hắc Thiên tộc này

cũng không biến hóa quá lớn, vì vậy tâm thần khẽ động.

Thanh Thu nhìn không sai, giờ phút này thần sắc Hứa Thanh rất bình tĩnh,

không có bất kỳ biến hóa nào.

Mặc dù sắc mặt của đội trưởng hơi âm trầm, nhưng cũng chưa từng có phản

ứng lớn, chỉ là lạnh lùng nhìn Thiên Đính Quốc phía trước, nhàn nhạt mở

miệng.

"Lá gan của Thánh Lan tộc không nhỏ, gọi quốc sư tế tự của các ngươi tới."

Lời đội trưởng vừa ra, mọi người Thiên Đính Quốc vẫn cười lạnh như trước,

ánh mắt của vị Quốc Chủ kia nheo lại, Vương tử lừa gạt hai người Hứa Thanh

tới nghe xong cũng nở nụ cười.

"Hai vị đại nhân, các ngươi có chút quên nhanh, vừa nãy không phải đã nói

với các ngươi rồi sao, từ xưa đến nay, ba mươi sáu vương quốc chúng ta đã ghi

chép lại hơn 30 lần có người cải trang thành Hắc Thiên tộc, các ngươi cho là

chúng ta phát hiện như thế nào, nếu như bây giờ còn mạnh miệng, vậy ta liền

cho các ngươi lộ ra nguyên hình là được rồi."

"Ta vốn định nhìn trên tình cảm chúng ta đi cùng một đoạn đường, muốn để

cho các ngươi lưu lại một chút thể diện, bây giờ thì thôi vậy."

Thanh niên này thể hiện bộ dạng rất thích chơi đùa, nói xong liền vung tay

lên, thành trì màu trắng phía sau lập tức ầm ầm chấn động, một bức tượng thần

màu đen cực lớn từ bên trong thành trì lăng không dựng lên.

Thân ảnh này cao hơn ba mươi trượng, tạo hình chính là bộ dạng Hắc Thiên

tộc.

Trên người mặc áo giáp, hai tay ôm ngực, mi tâm điêu khắc đồ đằng hình

mặt trăng, tản mát ra khí tức kinh người.

Giờ phút này, sau khi bay lên từ trong thành trì, lập tức bay tới bên ngoài

thành trì, đứng sừng sững ở trên bầu trời, tản ra từng trận uy áp bao phủ bát

phương.

"Kính thỉnh tượng thần Hắc Thiên kiểm tra thực hư thân phận của người

này!"

Vương tử Thiên Đính Quốc Thánh của Lan tộc cười to, thần sắc lộ ra vẻ dữ

tợn, chỉ một ngón tay về phía đội trưởng.

Theo ngón tay hạ xuống, toàn thân pho tượng thần Hắc Thiên tộc tràn ra hắc

mang chói mắt, chậm rãi quay đầu, lấy thái độ lạnh lùng bao quát nhìn về phía

đội trưởng.

Sau khi liếc mắt, trong khi thân thể đội trưởng chấn động, trong miệng pho

tượng truyền ra giọng nói giống như thiên lôi oanh oanh nổ tung.

"Tín ngưỡng pha tạp, hỗn tạp, chủng tộc hỗn loạn, không phải Hắc Thiên

nhất tộc."

Giọng của pho tượng vừa ra, toàn bộ tu sĩ Thánh Lan tộc của Thiên Đính

Quốc ầm ầm bộc phát sát cơ, tiếng cười của Vương tử Thánh Lan tộc càng đắc

ý hơn, trong mắt lộ ra vẻ khinh miệt.

"Ngươi còn dám cứng rắn cãi nữa không hả?"

"Còn ngươi nữa!"

"Kính thỉnh tượng thần Hắc Thiên, kiểm tra thực hư người này!" Tên Vương

tử của Thánh Lan tộc miệt thị, giơ tay phải lên, chỉ một ngón tay về phía Hứa

Thanh.

Trong nháy mắt tiếp theo, tượng thần Hắc Thiên cao cao tại thượng mang

theo vô thượng uy nghiêm, bao hàm vô tận lạnh lùng, đứng trên không trung,

bao quát về phía Hứa Thanh, nhưng sau khi liếc mắt..... Trong khi tất cả mọi

người kinh ngạc, nó rõ ràng run rẩy lên.

Nó run rẩy cực kỳ kịch liệt, thậm chí còn ảnh hưởng tới cả hắc quang tràn ra

ngoài thân thể của nó, khiến cho tia sáng vào thời khắc này lại càng chấn động

mãnh liệt hơn nữa.

Chỉ trong chốc lát, mảnh hắc quang này đột nhiên tăng vọt, lập tức bộc phát

về bát phương, giống như tạo thành một biển ánh sáng màu đen điên cuồng bao

phủ khắp nơi.

Những nơi đi qua, thiên địa đều trở nên vặn vẹo.

Ngay sau đó, pho tượng tôn quý đứng sừng sững trên bầu trời lại lập tức hạ

xuống đại địa.

Trong khi những người Thánh Lan tộc bốn phía trợn mắt há hốc mồm và

không thể nào tin, pho tượng kia kích động vô cùng, cất bước đi nhanh, mau lẹ

đi đến trước mặt Hứa Thanh, sau khi tới liền trực tiếp oanh một tiếng …quỳ

xuống.

Trong mắt nó lộ ra vẻ cuồng nhiệt trước đó chưa từng có, phát ra tiếng hò

hét giống như động trời.

"Tham kiến chủ thượng!!"

Bình luận

Truyện đang đọc