QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Nam Hoàng Châu sao, khó trách hắn có cuốn dược điển kia." Lão giả thì

thào, lão không biết Hứa Thanh, nhưng lão quen biết cuốn dược điển kia.

Nhiều năm trước khi lão đi qua Nam Hoàng Châu, trong lúc du lịch truyền

thụ thảo mộc ở đó, lão đã từng gặp một thiếu niên ở trong Tử Thổ.

Thiếu niên kia là người rất hiếu học, thiên tư cũng cao, khiến cho lão lộ ra

một tia ý niệm thu đồ đệ, mà khi lão hỏi đối phương có nguyện ý thuận theo lão

rời đi hay không, đối phương liền nhã nhặn từ chối, báo cho lão biết rằng muốn

ở lại Nam Hoàng Châu, ở lại Tử Thổ.

Lão cũng không có miễn cưỡng, nhưng lúc gần đi, lão đã cho thiếu niên kia

một dược điển thảo mộc để động viên.

Bây giờ đã thoáng trôi qua 60 năm, vài ngày trước khi lão nhìn thấy cuốn

dược điển thảo mộc xuất hiện ở trong tay Hứa Thanh, lão đã cảm thấy có chút

quen mắt, giờ phút này cũng đã hoàn toàn nhớ lại đoạn chuyện xưa kia.

Lão giả có chút cảm khái, nhưng cũng không có ý định hỏi Hứa Thanh, dẫu

sao đều là chuyện xưa, giờ phút này cũng chỉ lắc đầu một cái, bước một bước

tiến về phía trước, đi thẳng đến Chấp Kiếm Đình.

Về phần Hứa Thanh, sau khi về tới nơi đóng quân, hắn liền sửa sang lại sở

học đan đạo mà mình học được trong khoảng thời gian này một phen, một mực

ghi nhớ vào trong đầu, sau đó lại gia cố thêm để nhớ lâu hơn, lúc này mới

khoanh chân nhắm mắt, bắt đầu đả tọa.

Một khắc khi hừng đông tới, Hứa Thanh mở mắt ra, nhìn về phía Thái Sơ Ly

U Trụ.

"Cũng đã đến lúc leo lên rồi."

Hắn đã tới đây hơn một tháng, đã có hiểu biết rất rõ về việc tiếp nhận tư

cách thí luyện cùng với thí luyện chân chính, trong đó giai đoạn thứ nhất là

nhận được tư cách thí luyện, có thêm rất nhiều phân hạng.

Ví dụ như cảm ngộ ra chín miếng linh ấn, cùng với độ cao leo lên Thái Sơ

Ly U Trụ.

Số lượng linh ấn cảm ngộ càng nhiều, leo lên càng cao, tương ứng với thêm

càng nhiều điểm.

Mặt khác nữa là Thượng Chương Canh Kim Khí, mặc dù trong phường thị

còn bán một chút nhưng giá cả rất cao, Hứa Thanh có chút không nỡ bỏ tiền ra

mua sắm, cho nên bất kể như thế nào, hắn cảm thấy mình cũng nên thử leo Thái

Sơ Ly U Trụ một chút.

Dẫu sao bây giờ trong đệ tử Liên Minh Bát Tông, trừ hắn và đội trưởng ra,

hầu hết đệ tử đều đã leo tới độ cao nhất định.

"Đội trưởng mất tích rồi?"

Hứa Thanh đi ra khỏi chỗ ở của mình, trên đường đi đến Thái Sơ Ly U Trụ,

hắn quan sát khắp nơi, trong khoảng thời gian này, hắn đã tìm kiếm rất lâu

nhưng vẫn không tìm được tung tích của đội trưởng.

Mắt thấy đội trưởng thủy chung không hiện ra, Hứa Thanh chỉ có thể thu hồi

ý niệm tìm kiếm đối phương trong đầu, dần dần đi tới Thái Sơ Ly U Trụ.

Mà sự xuất hiện của hắn, cũng lập tức đưa tới sự chú ý của mọi người ở nơi

này.

"Là Hứa Thanh!"

"Rốt cuộc hắn cũng đã tới nơi này!"

"Không biết Hứa Thanh này có thể leo lên đến độ cao bao nhiêu!"

Trong khi tất cả mọi người ở đây nghị luận, nhao nhao tránh đường cho Hứa

Thanh, Hứa Thanh rất bình tĩnh tiêu sái đi qua, cho đến khi đi tới phía dưới

Thái Sơ Ly U Trụ.

So sánh với cây cột này, chúng tu trên mặt đất tựa như con sâu cái kiến vậy,

vô cùng nhỏ bé.

Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn lên cây cột lớn kinh thiên động địa trước mặt,

trong đầu hiện ra quy tắc leo lên Thái Sơ Ly U Trụ mà hắn tìm hiểu được trong

khoảng thời gian này.

Có hai thứ ảnh hưởng tới việc tu sĩ leo lên Thái Sơ Ly U Trụ.

Một là oán niệm trùng kích.

Bản thân Thái Sơ Ly U Trụ chính là một kiện hung binh, Quỷ Đế đã dùng

cây hung binh này để giết vô số sinh linh trong đời, khiến cho trên Thái Sơ Ly

U Trụ tràn ngập vô số oán khí của vạn tộc trước khi tử vong.

Những đạo oán khí này vô cùng mãnh liệt, chỉ là đã bị chiến ý trấn áp, cho

nên chúng mới không hề lộ vẻ khủng bố ra bên ngoài mà thôi, nhưng nếu như

thân thể đụng vào, sẽ phải thừa nhận một chút oán niệm trùng kích của chúng

nó.

Mà càng leo lên cao, oán niệm trùng kích này sẽ lại càng mãnh liệt.

Cho đến khi mãnh liệt đến cực hạn, bên trong thức hải của tu sĩ sẽ hình

thành một đạo hồn oán niệm của tu sĩ cổ xưa đã từng tử vong trong tay Quỷ Đế.

Đây cũng là chỗ khó thứ hai.

Tu sĩ chỉ có thể đuổi nó ra khỏi thức hải, mới có thể tiếp tục leo lên.

Nếu như tu sĩ xua đuổi đạo hồn oán niệm kia thất bại, bản thân sẽ không bị

đoạt xá nhưng sẽ bị chấn ra khỏi Thái Sơ Ly U Trụ, đây cũng được tính là kết

thúc xông cửa.

Mà càng leo lên cao, hồn oán niệm do tu sĩ cổ đại hình thành lại càng chân

thật và càng khó đuổi ra, với cả bản thân chúng nó là phụ thuộc vào Thái Sơ Ly

U Trụ mà sinh, tựa như nhất thể, cho nên cũng có một loại trạng thái bất diệt.

Vì vậy một khi hao phí thời gian quá lâu, tu sĩ sẽ thua không thể nghi ngờ.

Những tin tức này lần nữa hiện ra trong đầu Hứa Thanh, hắn nhìn qua Thái

Sơ Ly U Trụ trước mặt, thở sâu một hơi.

Uy áp mênh mông đến từ Thái Sơ Ly U Trụ cũng khiến cho Hứa Thanh chỉ

đứng ở một chỗ, nhưng lại có thể cảm thụ cực kỳ rõ ràng, mà vào thời khắc này,

Quỷ Đế Sơn trong thức hải của hắn lại càng tràn ra rất nhiều tia sáng.

Sau một lúc lâu trong mắt Hứa Thanh lóe lên tinh mang, dưới sự chăm chú

của vạn chúng quanh bốn phía, thân thể của hắn khẽ nhoáng một cái, bay lên

không trung, bước lên Thái Sơ Ly U Trụ.

Một bước đạp tới liền bay đến khoảng cách mười trượng, trong mắt Hứa

Thanh lộ ra kỳ mang, hắn cảm nhận được oán niệm trùng kích nhưng rất yếu ớt,

không đủ gây sợ.

Vì vậy bước chân của hắn không hề dừng lại, nhanh chóng cất bước bay lên

cao hơn, tiếp tục nhảy về phía trước.

40 trượng, 80 trượng, 130 trượng...

Chỉ mất thời gian ba đến năm cái hô hấp, thân ảnh Hứa Thanh trực tiếp xuất

hiện ở độ cao 200 trượng, khi tới nơi này thân thể của hắn lần đầu tiên dừng lại

một chút.

Giờ phút này, trong đầu của hắn bỗng có vô số oán niệm đến từ Thái Sơ Ly

U Trụ đang nhanh chóng hội tụ lại, hiện ra một đạo thân ảnh mơ hồ.

Đạo thân ảnh này tràn ra một loại khí tức cổ xưa mang theo vẻ điên cuồng

và tham lam, thậm chí còn có từng tiếng gào thét kinh khủng vang vọng ở trong

thức hải của Hứa Thanh.

Mắt thấy thân ảnh ấy này sẽ lập tức hoàn toàn hình thành.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo... Theo Quỷ Đế Sơn trong thức hải Hứa

Thanh chấn động, thân ảnh ấy đột nhiên run rẩy, trực tiếp tan vỡ, trong lúc mơ

hồ còn phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng, giống như oan

hồn này đã bị cải biến khỏi trạng thái bất diện, bị tiêu diệt hoàn toàn.

"Quỷ Đế!!"

Bình luận

Truyện đang đọc