Sự thật cũng quả là như vậy.
Giờ phút này phái chủ Dung Thần đứng giữa không trung, cảm giác sinh vật
thần tính trên thân hắn vô cùng rõ ràng, như ý niệm Thần linh giáng lâm nhân
gian.
“Đạo luận mai sau, là hiện ra ý nghĩ của trường phái mình, mà trường phái
Dung Thần, tuy không phải là hoàn mỹ không một tì vết, nhưng lại là phương
pháp tiếp cận Thần linh nhất.”
Phái chủ Dung Thần khàn khàn mở miệng, nâng tay trái lên, nhấn một cái
về phía bầu trời trên đầu.
Trong chớp mắt, làn da trong tay trái của hắn trực tiếp đốt lên ngọn lửa màu
đen, làn da hắn hóa thành tro bụi phiêu tán trong khoảnh khắc, lộ ra tay phải
chân chính của hắn.
Tay này có màu đen, như tinh thạch, toàn cánh tay hắc tinh hóa thành thủy
tinh, từng hồi dao động thần tính nồng đậm ẩn chứa bên trong, càng có Thần
nguyên chảy xuôi.
Người nhìn thấy, không ai không kinh tâm.
Thế lực khắp nơi đều như có điều suy nghĩ.
Nhân Hoàng ở phía chân trời, không nhìn ra vui hay giận, cũng không nhìn
thấy gợn sóng. Mắt hắn đen nhánh, như có vực sâu, mười ba Thiên Vương dưới
trướng, ai cũng im lặng.
Chỉ có giọng nói của phái chủ Dung Thần vang vọng.
“Đây là tay trái thần linh của ta, lấy từ tinh hạch của một nghìn bảy trăm
chín mươi tám loại sinh vật thần tính dung hợp thành.”
“Phương pháp dung hợp của nó, học sinh trường phái Dung Thần ta đều đã
nếm thử. Hết thảy tổng kết ra ba nghìn một trăm bảy mươi lăm loại trình tự sắp
xếp khác biệt, cuối cùng bị ta nếm thử từng loại, định ra danh sách chính xác.
Tu hành theo phương pháp này, trong thời gian trăm năm, tu sĩ cấp thấp có thể
hình thành bàn tay đồng nguyên với ta.”
“Nếu là cao giai, trong chớp mắt là có thể thành.”
Phái chủ Dung Thần nhẹ giọng mở miệng, nói xong thì hắn cũng nâng tay
phải lên giống vậy. Làn da trên đó chớp mắt đã tiêu tán, một bàn tay phải thần
linh hoàn toàn khác biệt với tay trái xuất hiện trong mắt mọi người.
Cánh tay này toàn thân đỏ tía, bất cứ lúc nào cũng đang ngọ nguậy, mà cẩn
thận nhìn lại, có thể nhìn thấy vật tạo thành tay phải này, rõ ràng là từng con sâu
màu tím.
Mỗi một con sâu đều tràn ra dao động thần tính, lít nha lít nhít dung hợp
cùng nhau. Dao động này mãnh liệt đến mức rung chuyển cả Thái Học, dị chất
càng tăng vọt, mơ hồ có cảm giác che lấp hết thảy.
Bầu trời bỗng nhiên ảm đạm. Theo từng tia sét xẹt qua, âm thanh sấm sét
như Thần linh gầm lên, gào thét thế giới.
Một cảnh này, cho dù là học sinh Thái Học, hay thế lực khắp nơi bên ngoài,
sau khi cảm giác được, đều chấn động ở mức độ khác nhau.
Ánh mắt Hứa Thanh càng trở nên sắc bén. Thông qua cánh tay này, hắn đã
nhìn ra thí nghiệm của Chúc Chiếu trên Thần linh, đã vượt xa thí thể của cha
con Thánh Vân Tử lúc trước, đến một cấp độ càng sâu hơn.
“Đây là tay phải Thần linh của ta, lấy từ hài cốt Thần linh không rõ bị hoàng
của dị tộc Phi Linh đồng quy vu tận thời viễn cổ.”
“Căn cứ phương pháp của trường phái Dung Thần ta, trực tiếp hấp thu hài
cốt Thần linh, thì bản thân không thể thừa nhận được, cho nên thân thể cần cân
bằng, bước thứ nhất là tay trái, sau khi hoàn thành mới có thể nếm thử tay
phải.”
“Phương pháp cụ thể, cũng được ghi lại trong đại điển của Dung Thần.”
Phái chủ Dung Thần nói rất kỹ càng, phảng phất giờ phút này trong sự nhận
thức của hắn, thân thể của hắn cũng không phải thuộc về mình, mà chỉ một thứ
hàng hóa thôi.
Mà hắn giống như một chưởng quỹ cửa hàng, đang giới thiệu với người
mua.
“Còn có thân thể...”
Phái chủ Dung Thần cất bước, đi lên đỉnh bầu trời, hai tay đặt trên áo bào,
bỗng nhiên rút lại. Trong âm thanh xoẹt xoẹt vọng lại, trường bào của hắn trực
tiếp bị hắn xé mở, lộ ra một thân thể dữ tợn.
Thân thể này là từ một lượng lớn tài liệu có thần tính, tổ hợp lại mà thành.
Có chỗ mọc ra xương cốt, có chỗ mang lông tóc, có chỗ tràn ngập vảy, có
chỗ như tinh thạch, có chỗ tồn tại con giun, con sâu, cùng các loại sâu với hình
dạng khác nhau.
Mỗi một phần đều tràn ra dao động thần tính nồng đậm.
Từ xa nhìn lại, như có người đổ ập bảng pha màu lên giấy vẽ, lại bị bạo lực
quấy lên, hình thành rất nhiều màu sắc hỗn loạn. Có một phần khu vực rõ ràng
là như khâu lại, một phần khu vực thì đã sớm liền thành một khối.
Hết lần này tới lần khác loại hỗn loạn này, nếu nhìn lâu, thì hết thảy sẽ trái
lại, cho người ta một loại cảm giác vô cùng trật tự, ẩn chứa mỹ cảm khác loại,
thậm chí mức độ đương nhiên cũng có thể xưng là hoàn mỹ.
Cứ như thể, bản vẽ này chính là một tác phẩm hoàn mỹ của Đấng Tạo Hóa.
Còn khí tức, cũng vào thời khắc này, trong lúc mọi người nhìn thấy mà giật
mình, ầm ầm bùng nổ, thiên địa hoàn toàn biến sắc. Giữa gió nổi mây phun, bát
phương mơ hồ, dị chất điên cuồng sinh sôi.
Thái Học, lại có điềm báo chuyển biến trở thành cấm khu.
Một cảnh này, rung chuyển thiên hạ.
Nhân Hoàng hơi nghiêng người về phía trước, nhìn cẩn thận hơn.
Từng Thiên Vương dưới trướng hắn cũng đều lộ ra tia sáng kỳ dị trong mắt.
Hứa Thanh cũng càng nghiêm nghị, bởi vì hắn cảm nhận được cái bóng, lại
truyền ra dao động tâm tình ẩn chứa khát vọng.
“Thơm... Ăn... Không dám.”
Mà điểm duy nhất không cân đối của thân thể này là vị trí trái tim trên ngực
nó... Nơi đó, lõm xuống dưới, không có trái tim.
“Thân này, từ chín nghìn bảy trăm tám mươi lăm loại tài liệu thần tính ghép
ra. Trình tự dung hợp những tài liệu này không thể sai lầm, nếu không thân thể
sẽ đổ sụp, trải qua ta thử nhiều năm, mới tìm ra được danh sách chính xác, cũng
có vật thay thế ở cấp độ thấp, đều ghi lại ở trong đại điển.”
“Còn bộ phận trái tim, các ngươi có thể nhìn thấy, nơi này... Là thiếu
khuyết.”
Phái chủ Dung Thần nâng lên tay, sờ sờ lỗ thủng lõm xuống trên ngực mình.
“Bởi vì đây là một bước cuối cùng trong phương pháp của trường phái
Dung Thần ta, cũng là trọng điểm quyết định mạnh yếu, nó cần một trái tim của
chí cường giả, một khi dung hợp...”
Phái chủ Dung Thần đảo mắt qua tứ phương, bình tĩnh mở miệng.
“Sẽ có nền tảng Thần linh.”