QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Cấm Kỵ?"

Hứa Thanh sững sờ, hắn chưa từng nghe qua từ này, cũng không biết Cấm

Kỵ là cái gì.

Nhưng rất nhanh dưới sự giao lưu của lão tổ Kim Cương Tông cùng với cái

bóng, sau đó lão tổ Kim Cương Tông lại báo lại cho hắn, rốt cuộc Hứa Thanh

cũng đã biết được Cấm Kỵ là đẳng cấp còn cao hơn pháp bảo.

Về phần tại sao cái bóng lại biết được những thứ này thì lão tổ Kim Cương

Tông cũng đã tỉ mỉ hỏi kỹ, nhưng cái bóng trả lời là chính nó cũng không biết

tại sao, giống như nó chỉ cần nhìn thấy liền biết vậy.

Đồng thời lúc này cái bóng cũng tràn ra cảm xúc chấn động mãnh liệt, bên

trong còn mang theo khát vọng vô cùng lớn, muốn tới để thôn phệ thứ này.

Việc này cũng khiến cho Hứa Thanh có điều suy nghĩ, hắn cũng không lập

tức đồng ý yêu cầu của cái bóng, trừ phi hắn có hoàn toàn nắm chắc, nếu không

bảo vật thế này hắn sẽ không dễ dàng để cho cái bóng hấp thu.

Nói không chừng đối phương trong quá trình hấp thu sẽ xuất hiện loại tình

huống quay đầu phản loạn, cho nên sau khi Hứa Thanh trầm ngâm một lúc,

dưới sự lưu luyến của cái bóng thì hắn vung tay thu hồi hộp gỗ lại.

Sau đó hắn liếc mắt nhìn cái bóng, bỗng nhiên mở miệng.

"Nếu như sau này ngươi biểu hiện tốt, tương lai ta sẽ xem xét cho ngươi hấp

thu nó."

Cái bóng lập tức truyền đến cảm xúc kích động, tâm trạng của lão tổ Kim

Cương Tông bên cạnh cũng chấn động, trong lòng càng tăng cao cảnh giác đối

với cái bóng hơn, lão cảm thấy mình nhất định phải nhiều hiện ra nhiều thủ

đoạn hơn nữa, bằng không mà nói rất dễ dàng bị Tiểu Ảnh tranh thủ chiếm mất

tình cảm của Hứa Thanh.

Không quan tâm tới việc giữa lão tổ Kim Cương Tông và cái bóng nữa, Hứa

Thanh tiếp tục kiểm tra những vật phẩm còn thừa lại ở bên trong nhẫn trữ vật

của Tư Mã Lăng, hắn kiểm tra thật lâu, phát hiện ra những vật còn lại đều là

những thứ lẫn lộn, bên trong không còn vật nào tốt nữa cả.

Vì vậy hắn bỏ qua tìm tòi, cuối cùng xuất ra năm khỏa đan dược, sau khi

ngửi ngửi thì trong mắt Hứa Thanh lộ ra sự quyết đoán, trực tiếp lấy ra một

khỏa ném vào trong miệng, trong nháy mắt tiếp theo, đan dược hòa tan trong

miệng và toàn thân Hứa Thanh lập tức chấn động mạnh một cái.

Hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng cuồng bạo đang điên cuồng hội tụ

trong cơ thể.

Đây không phải là hồn lực mà giống như là một loại lực lượng do đan

phương đẳng cấp cao tạo thành, chuyên dùng để mở ra pháp khiếu.

Giờ phút này dưới sự hội tụ không ngừng của đan dược, mặc dù Hứa Thanh

vẫn chưa mở ra đạo pháp khiếu thứ 84, nhưng loại cảm giác tê dại lại càng lúc

càng trở nên mãnh liệt hơn, cho đến một chớp mắt cỗ lực lượng cuồng bạo này

ầm ầm lao tới, chợt đâm thẳng đến vị trí đạo pháp khiếu thứ 84.

Toàn thân Hứa Thanh chấn động, trong mắt lấp lóe ánh sáng tím và còn lộ ra

sự vui mừng.

"Một khỏa đan dược …vậy mà có thể khiến ta mở ra một đạo pháp khiếu!"

Hiệu quả thế này cơ hồ đã tốt hơn hồn đan mà lúc trước Hứa Thanh mua ở

trong chợ đen rồi, có thể nói là cho đến tận bây giờ, ngoại trừ hồn đan cao cấp

dùng hồn của Bạch Lệ luyện ra, khỏa đan dược này chính là đan dược tốt nhất

mà hắn từng dùng.

Sau khi cảm thụ đạo pháp khiếu thứ 84 đang oanh oanh vận hành trong cơ

thể, Hứa Thanh không hề chần chờ nữa mà lập tức xuất ra khỏa đan dược thứ

hai nuốt vào, một lát sau thân thể Hứa Thanh lần nữa chấn động và hô hấp dồn

dập.

Đạo pháp khiếu thứ 85, cũng mở ra!

"Vậy mà hiệu quả của đan dược không hề bị suy giảm!" Lúc này Hứa Thanh

cũng đã hoàn toàn ý thức được sự quý giá của khỏa đan dược này, nghĩ đến giá

trị của nó nhất định cực kỳ lớn, mặt khác hắn cũng càng khắc sâu thêm nhận

thức của mình đối với sự giàu có của thiên kiêu Liên Minh Bảy Tông.

"Còn ba khỏa." Mắt Hứa Thanh lập lòe ánh sáng, lập tức nuốt vào khỏa đan

dược thứ ba, rất nhanh đạo pháp khiếu thứ 86 trong nháy mắt được mở ra.

Hứa Thanh không hề dừng lại, lấy nốt hai khỏa đan dược cuối cùng ra lần

lượt nuốt vào, cho đến một nén nhang sau pháp khiếu trong cơ thể của hắn đã

được mở tới đạo thứ 88. Luồng pháp lực kinh người được tạo thành, lúc này

trong cơ thể hắn dường như có một con hỏa long đang mạnh mẽ lưu chuyển, toả

ra lực lượng mạnh mẽ vượt hơn lúc trước rất nhiều.

"Chỉ còn lại hai đạo pháp khiếu liền có thể mở ra đoàn mệnh hỏa thứ ba!"

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ kích động.

Vì vậy trong mấy ngày tiếp theo hắn bắt đầu thu thập hồn đan ở trong Thất

Huyết Đồng, muốn đột phá hai đạo pháp khiếu cuối cùng, nhưng loại vật phẩm

như hồn đan này muốn mua sắm cần phải tốn một ít thời gian, rất khó để có thể

muốn mua là mua được.

Về phần hai khối máu thịt Thần Tính kia, Hứa Thanh cũng đã thử một cái

nhưng hiệu dụng không được tốt cho lắm, vì vậy Hứa Thanh liền lựa chọn để nó

vào trong Pháp Thuyền như dự tính ban đầu.

Nhưng Hứa Thanh cũng có phương pháp chuẩn bị khác, hắn rời khỏi nơi

cập bến đi tới đại lao Bộ Hung ti.

Chỗ đó có rất nhiều tu sĩ Dạ Cưu, mặc dù tu vi đều rất yếu nhưng bù lại là

số lượng nhiều, Hứa Thanh cảm thấy chồng chất cả đám vào một chỗ, có lẽ

cũng có thể khiến cho hắn mở ra pháp khiếu.

Mặt khác trong khi luyện hồn, Hứa Thanh cũng đang không ngừng thích

ứng độc tính của khỏa độc đan kia, khiến bản thân hắn có thể chịu đựng trong

thời gian càng lâu hơn để nghiên cứu nó, thậm chí hắn còn đang cân nhắc xem

làm thế nào để cho tiểu hắc trùng dung hợp cùng với khỏa độc đan này.

Đây là một cái vấn đề mới, Hứa Thanh cảm thấy nếu như muốn có thu

hoạch, vậy cần rất nhiều thực nghiệm mới có thể thu được.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua.

Tiệc mừng của Thất Huyết Đồng vẫn đang được tiếp tục như cũ, mỗi ngày

đều có ngoại tộc đến đây khiến cho toàn bộ bến cảng đều vô cùng náo nhiệt, chỉ

là tâm tình của đệ tử Thất Huyết Đồng lại càng ngày càng thêm nặng nề.

Bởi vì sự thách thức đến từ bảy tông mặc dù bị Hứa Thanh làm ảnh hưởng

mà chậm vài ngày, nhưng rất nhanh mọi thứ lại một lần nữa bắt đầu.

Hình như Liên Minh Bảy Tông muốn kéo căng cuộc khiêu chiến này lên cao

vậy, tuy Thánh Quân Tử của Lăng Vân Kiếm tông chỉ ra tay duy nhất một lần

rồi sau đó không tiếp tục ra tay nữa, nhưng gã vẫn ở trên ngọn núi thứ nhất.

Bên ngoài chỗ ở của gã có một cái đèn như cái ô, từ bên trên rủ xuống ánh

sáng bảy màu kinh thiên động địa, trấn áp tòan bộ khí thế của đệ tử cả một ngọn

núi, khiến cho toàn bộ ngoại tộc và minh hữu tới đây cũng đều nhao nhao trầm

mặc.

Thái độ lần này của Liên Minh Bảy Tông rất rõ ràng.

Loại hành động gõ này đã không còn là tỏ thái độ đơn giản nữa rồi, mà là

một loại cảnh cáo thật sâu.

Cảnh cáo Thất Huyết Đồng không nên có tâm ý muốn tách ra độc lập, đồng

thời còn có lời đồn, sau tiệc ăn mừng lần này thì bảy vị Phong chủ đương nhiệm

của Thất Huyết Đồng đều sẽ bị Liên Minh Bảy Tông điều chuyển, an bài Phong

chủ mới tới đây kế nhiệm.

Bình luận

Truyện đang đọc