QUANG ÂM CHI NGOẠI

Tin tức Đông U thượng nhân đến, Hứa Thanh là người thứ nhất biết được.

Mặc dù đối phương không phải nhập cảng từ bến cảng số 176, nhưng để tiện

cho việc lục bắt Dạ Cưu, bây giờ toàn bộ Bộ Hung ti của Thất Huyết Đồng đều

nằm trong tay của Hứa Thanh, cho nên tin tức của hắn tự nhiên vô cùng linh

thông.

Mà vụ việc truy bắt Dạ Cưu, cũng khiến cho mẫu thuẫn phát sinh lúc trước

giữa Hứa Thanh cùng Bộ Hung ti của sáu ngọn núi khác trở nên hòa hoãn rất

nhiều.

Dẫu sao thì vô luận là công lao hay tiền lời của việc truy bắt Dạ Cưu đều rất

lớn, thực tế riêng việc bắt Dạ Cưu mà nói, hầu như bắt một tên cũng đã thu

được không ít linh thạch.

Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu mà Ti trưởng Bộ Hung ti của sáu ngọn

núi khác nguyện ý nghe theo Hứa Thanh an bài.

Nếu không, muốn để cho sáu Ti trưởng của Bộ Hung ti sáu ngọn núi khác

nghe lệnh Hứa Thanh, cho dù chiến lực và danh khí của Hứa Thanh rất lớn, có

thể bọn họ vẫn không cho hắn mặt mũi như cũ.

Dẫu sao thì trong cái thế đạo này, cũng không có ai nợ ai cả.

Dù Hứa Thanh có tên trong tự liệt, nhưng trước giờ không phải không có

trường hợp tự liệt chết không minh bạch, mọi người đều là nhân vật vùng vẫy đi

ra từ trong biển máu ở tầng dưới chót, lại có thể đảm nhiệm đến vị trí Ti trưởng

thì tất cả đều không thiếu tâm trí và thủ đoạn cũng không ít.

Nhưng mà đối diện với lợi ích thì tất cả đều là hảo hữu, cho nên có tin tức

liền mật báo cho Hứa Thanh cũng là hợp tình hợp lý.

Sau khi Hứa Thanh nghe thấy tin tức này liền rất cảnh giác, chẳng qua hắn

cũng đã phân tích qua việc này trong lòng rồi, cho nên tuy có đề phòng nhưng

cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày của hắn.

Cùng lúc đó, trong khi Hứa Thanh đề phòng trong lòng, Huyết Luyện Tử đã

mời Đông U thượng nhân vào bên trong ngọn núi thứ tư.

Huyết Luyện Tử xuất thân từ ngọn núi thứ tư, cho nên ngày bình thường lão

đều ở bên trong ngọn núi đó, sau khi đi vào thì hai người có tu vi đạt tới trình

độ đại năng liền đàm luận chính sự.

Sau khi kết thúc rồi đi ra, Đông U thượng nhân còn thuận miệng nói một

câu.

"Nghe nói cháu gái nhỏ của ta trong khoảng thời gian này ở bên trong Thất

Huyết Đồng nhận thức được một người bằng hữu gọi là Hứa Thanh, hình như

bộ dạng của đứa nhỏ Hứa Thanh này cũng rất không tệ, ta tặng cho hắn một

chút lễ vật." Trên mặt tràn đầy nếp nhăn của Đông U thượng nhân hơi lộ ra nụ

cười nhàn nhạt, lấy ra một hộp ngọc đưa cho Huyết Luyện Tử bên cạnh.

Huyết Luyện Tử cười ha ha, không hề tỏ ra vẻ không hiểu, tu vi đến trình độ

của bọn họ thì rất nhiều chuyện đều có phương pháp xử lý vô cùng xảo diệu, ví

dụ như chuyện này, tuy Đông U thượng nhân không hề hỏi đến câu nào nhưng

lại đưa tặng lễ vật, cái này cũng là một loại thái độ.

Mà dĩ nhiên Huyết Luyện Tử rõ ràng và tươi cười thu nhận, cũng không

nhìn xem đã an bài như thế nào, nhưng hai người cũng không nói chuyện phiếm

bao lâu thì bên ngoài rất nhanh có tiếng rít truyền đến, Ngôn Ngôn vừa mới

được thả ra đã nhanh chóng lao vọt vào.

Sau khi trải qua một thời gian tu dưỡng, một chút thương thế lúc trước của

nàng sau đã sớm khôi phục như thường, trên vẻ mặt của nàng cũng không hề có

nửa điểm ủy khuất nào, lúc này nhìn thấy tổ mẫu nhà mình thì ánh mắt của nàng

lập tức sáng lên, nhanh chóng bước đến phụ cận ôm lấy cánh tay của Đông U

thượng nhân, dịu dàng mở miệng.

"Nãi nãi, sao đến giờ ngài mới tới vậy?"

Đông U thượng nhân chú ý đến trên người cháu gái nhà mình, phát hiện

cháu gái hết thảy như thường, cũng mỉm cười nhưng trong lòng vẫn có chút đau

lòng vì cháu gái phải chịu khổ trong những ngày này, cũng có chút bất mãn đối

với Hứa Thanh, lúc này bà ta giơ tay lên xoa xoa đầu Ngôn Ngôn, vừa muốn

mở miệng.

Nhưng trước khi bà ta nói ra, lại có một câu nói vô cùng kinh người và khó

ngờ vọt lên trước.

"Nãi nãi, ta muốn gả cho Hứa Thanh!"

Đông U thượng nhân sững sờ, bà biết vấn đề của đứa cháu gái này, nhưng

bởi vì biết rõ cho nên khi nghe được câu bất thình lình này bà mới càng thấy

khó tin.

Huyết Luyện Tử cũng sững sờ ngay đương trường, chuyện này thật sự là

vượt quá dự liệu của lão rồi, dĩ nhiên lão biết rõ vãn bối của người lão hữu này

có chút vấn đề, nhưng làm sao cũng không ngờ tới, sau khi bị tiểu tử Hứa Thanh

kia đánh một trận rồi nhốt mấy cái tháng, vừa mới thả ra đã tới nói một câu khó

tin như vậy.

"Ta nghĩ rằng trên cái thế giới này chỉ có hắn mới xứng được với ta, nãi nãi,

ta muốn gả cho hắn, nếu không phải hắn thì ta sẽ không lấy chồng!!" Ngôn

Ngôn đong đưa cánh tay của Đông U thượng nhân, trong thần sắc mang theo sự

nghiêm túc trước đó chưa từng có.

"Càn rỡ, đang ở trước mặt trưởng bối, ngươi thế này còn có thể thống gì!"

Mắt thấy như thế, Đông U thượng nhân khẽ quát một tiếng, Ngôn Ngôn cũng ủy

khuất cúi đầu.

Mặc dù Đông U thượng nhân nói như thế, nhưng trong lòng cũng cực kỳ

giật mình, vì vậy liền quay đầu nhìn về phía Huyết Luyện Tử.

"Huyết Luyện đạo hữu, sau này nếu có thời gian thì có thể an bài một chút,

lão thân muốn gặp mặt đứa bé Hứa Thanh kia."

Huyết Luyện Tử do dự, lão cảm thấy chuyện này có chút quỷ dị, nhưng nếu

thật sự có thể thúc đẩy vụ hôn nhân này thì hình như cũng không hề tệ, vì vậy

lập tức cười ha ha gật đầu đáp ứng, nhưng cũng không nói thời gian cụ thể.

Cũng chẳng biết tại sao mà chuyện này rất nhanh liền truyền ra khắp trong

tông môn, trong thời gian một ngày toàn bộ bảy ngọn núi đều đã nghe tin, mà

bên Đinh Tuyết là phản ứng lớn nhất, tựa hồ cả người cũng muốn nổ tung.

Mà Triệu Trung Hằng thì lại mừng rỡ như điên.

Mặt khác, Cố Mộc Thanh trong động phủ ở trên ngọn núi thứ hai cũng nghe

thấy, còn phát nổ lò đan mấy lần.

Hứa Thanh cũng nhăn mày lại, hắn cảm thấy việc này có chút hoang đường,

huống hồ hắn cảm thấy chuyện nam nữ hẳn là rất lãng phí thời gian tu luyện, lại

còn không có bất cứ chỗ lợi ích nào.

Khi hắn còn bé từng nghe tiên sinh giáo thư nhắc tới cái gì mà nam với nữ

động tâm, nhưng hắn sống đến tận bây giờ vẫn chưa hề nhận thức qua việc này,

cũng không biết đó là loại cảm giác gì.

Mà trong trí nhớ của hắn, dù là doanh địa thập hoang giả hay là xóm nghèo,

phần lớn mọi người đều sống một mình.

"Không hiểu." Hứa Thanh thần sắc bình tĩnh, nội tâm không có chút gợn

sóng.

Mấy ngày sau đó, hắn nhiều lần từ chối lời hẹn của Ngôn Ngôn.

Bây giờ thời gian đối với Hứa Thanh rất là trân quý, hắn phải đắm chìm

trong việc thôi hóa hộp nguyện vọng cùng với tìm kiếm đám Dạ Cưu, hắn

không muốn dành thời gian đi để ý một vài chuyện không trọng yếu cùng người

nào đó.

Mặt khác thời gian dần trôi qua, theo đặc phái viên ngoài tộc và minh hữu

của Thất Huyết Đồng liên tục tới, bến cảng Thất Huyết Đồng cũng biến thành

cực kỳ náo nhiệt, mà trong những người tới, còn lần đầu tiên xuất hiện tu sĩ của

đại lục Vọng Cổ!

Bình luận

Truyện đang đọc