QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh chần chờ một chút, thấp giọng nói.

"Nhị sư tỷ và Hoàng Nham bên đó chẳng phải..."

"Hai người đó thì khác!" Huyết Luyện Tử lại ho khan một tiếng, quét mắt ra

phía Thanh Cầm bên ngoài, cũng không nhiều lời.

Hứa Thanh có chút kinh ngạc, hắn chú ý tới ánh mắt Huyết Luyện Tử, trong

đầu bỗng hiện ra một cảnh, lúc hắn dùng pháp bảo Cấm Kỵ của Thất Huyết

Đồng nhìn về phía Hoàng Nham, đối phương thế mà lại phát hiện ra mình.

Lúc ấy hắn đã cảm thấy Hoàng Nham có chút không đơn giản.

"Hình như Hoàng Nham từng nói là y có một vị huynh đệ ở Quận Đô, kêu

tên kia chiếu cố ta....." Hứa Thanh nghĩ tới đây, trong đầu bỗng nhiên dâng

lên một cái ý niệm không thể tưởng tượng, tâm thần nhảy dựng lên, theo bản

năng nhìn Thanh Cầm.

Lúc trước Thanh Cầm cứ đơn giản như vậy liền nhận thức hắn, Hứa Thanh

thủy chung không biết lý do tại sao.

Sau khi trầm ngâm một hồi, Hứa Thanh dằn việc này xuống đáy lòng, hắn

chuẩn bị tìm một cơ hội hỏi Thanh Cầm một chút.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Dưới sự an bài của Chấp Kiếm Đình, đại quân Nghênh Hoàng Châu triển

khai truyền tống phạm vi lớn, khiến cho lộ trình đi đến Khuất Triệu Châu được

rút ngắn lại, vì vậy vào ba ngày sau, đại quân chỉ còn cách Khuất Triệu Châu ba

canh giờ.

Trong ba ngày này, Hứa Thanh một mực ở lại bên cạnh Huyết Luyện Tử,

cũng đã hiểu rõ tất cả mọi chuyện xảy ra trong tông môn trong khoảng thời gian

mình rời khỏi này.

Đồng thời hắn cũng nhiều lần đi đến bên chỗ Đại Trưởng Lão, thông báo tin

tức trên tiền tuyến cùng với thông tin về Y Cấm mình thu được từ Thư Lệnh ti

trong thời gian thực, từ đó bày ra chiến lược.

"Y Cấm ở Khuất Triệu Châu, nằm trong lãnh địa biên giới của Y Tộc, chỗ

đó không phải rừng rậm, mà là một kiện áo liệm màu đen vô cùng lớn."

"Kiện áo liệm này ẩn chứa nhiều sự không rõ, tràn ngập dị chất, toàn bộ sinh

linh bước vào bên trong tựu như đi đến một cái dị giới hôn thiên ám địa, hoàn

toàn cách ly với bên ngoài."

"Từ bản chất mà nói, lần làm loạn này là do cái áo liệm màu đen này khôi

phục."

"Đứng mũi chịu sào, thật ra không phải Chấp Kiếm Đình cùng với nhân tộc

Khuất Triệu Châu, mà là Y Tộc."

"Y Tộc, trên thực tế cũng không phải là bộ tộc ngay lúc đầu ở Khuất Triệu

Châu, chúng nó là bộ tộc sau khi nửa khuôn mặt Thần Linh đến, sau khi Y Cấm

hình thành, từ đó đản sinh ra một tộc mới ở trong Khuất Triệu Châu."

"Chúng nó bài xích tử vong, hướng tới sự tốt đẹp, không hề hợp với hoàn

cảnh Y Cấm, cho nên đã phân liệt với Y Cấm, đi ra bên ngoài tự thành một tộc,

cũng bởi vì điều này, trở nên thủy chung bất dung cùng với Y Cấm."

"Cho nên ngày bình thường trấn thủ Y Cấm, chính là hành vi bản năng của

Y Tộc."

"Lần này Khuất Triệu Châu tập hợp lực lượng cả một Châu, đã sắp hoàn

thành phong ấn Y Cấm, dựa theo tin tức Chấp Kiếm Đình Khuất Triệu Châu

đưa ra, tình thế đã được khống chế trên phạm vi lớn."

Những điều này, là tin tức Hứa Thanh nhận được sau khi Thanh Thu đã sửa

sang tổng hợp và truyền lại, mà Đại Trưởng Lão tuy cũng hiểu rõ một chút đối

với Y Cấm, nhưng cũng không toàn diện bằng tin tức mà Thư Lệnh ti tổng hợp

được.

"Như vậy lần này có thêm sự trợ giúp của chúng ta, là có thể giống như Thi

Cấm, tăng tốc hoàn thành việc phong ấn." Đại Trưởng Lão nghe vậy liền trầm

giọng mở miệng.

Hứa Thanh gật đầu, ánh mắt đảo qua trên người U Tinh Linh Tôn đã thu nhỏ

lại thành kích cỡ một người thường sau lưng Đại Trưởng Lão.

Thân là kẻ tù tội, ả không có tự do, vì vậy cũng bị dẫn theo đại quân.

Giờ phút này phát hiện ánh mắt của Hứa Thanh, U Tinh hừ một tiếng, không

thèm quan tâm tới.

Hứa Thanh quét mắt, không để trong lòng, lại trao đổi một phen cùng Đại

Trưởng Lão, theo đại quân càng ngày càng tới gần Khuất Triệu Châu, hắn rời

khỏi thuyền lớn, quay về bên trên cái đầu bên phải của Thanh Cầm.

Thừa dịp sắp tới Khuất Triệu Châu, Hứa Thanh nghĩ đến một chút suy đoán

của mình lúc trước, vì vậy nhẹ giọng mở miệng.

"Thanh Cầm tiền bối, ngài...Có quen biết Hoàng Nham không?"

"Ự...c?" Ba cái đầu đang rỉa lông vũ cho nhau của Thanh Cầm đồng thời

trừng mắt nhìn hắn.

Hứa Thanh nhìn nhau với Thanh Cầm, hỏi thử một câu.

"Thanh Cầm tiền bối, hay là chúng ta thử câu thông bằng thần niệm?"

"Ự...c!"

Trong mắt Thanh Cầm lộ ra vẻ bất mãn, hình như nó càng cố chấp thích dựa

vào tiếng ự...c của mình để truyền đi ngôn ngữ hơn, vì vậy ba cái đầu đều lắc

đầu, lúc đang muốn tiếp tục ự...c một tiếng, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, ba

cái đầu của nó bỗng ngoái một cái, đồng loạt nhìn về phương xa.

Không chỉ Thanh Cầm như vậy, đại quân Nghênh Hoàng Châu trên bầu trời

cũng lập tức tràn ra chấn động pháp thuật, khóa chặt về phía trước.

Bọn họ, đã đến Khuất Triệu Châu.

Sở dĩ khiến cho mọi người ngưng trọng như thế, là bởi vì khắp vùng đất

Khuất Triệu Châu đang bay bốc từng đám khí tức tử vong nồng đậm tột cùng,

cải biến sắc trời, cải biến hết thảy.

Trong trí nhớ của Hứa Thanh, hình dạng chủ yếu của mặt đất Khuất Triệu

Châu đa số là bình nguyên, nhất là vị trí bây giờ của bọn họ, nơi thuộc về lãnh

địa của Y Tộc.

Mà Y Tộc gần như chiếm cứ hai thành khu vực Khuất Triệu Châu, sự hiện

hữu của Y Tộc, cũng khiến cho mặt đất nơi này biến thành một mảnh nhiều màu

rực rỡ, rất là xinh đẹp.

Nhưng bây giờ nơi này lại bị một mảnh màu xám trắng bao phủ.

Đó là một tấm vải che thi thể cực lớn!

Cẩn thận nhìn tới, có thể thấy tấm vải che xác này do vô số tộc nhân Y Tộc

tạo thành, chúng nó dung hợp vào một chỗ với nhau, tạo thành một tấm vải che

thi thể vô cùng rộng lớn mênh mông.

Có áo, có quần, có mũ, có bao tay, đủ các loại quần áo và trang sức, nhưng

màu sắc lại không phải rất nhiều màu, mà thống nhất là một màu xám trắng.

Chấn động kinh khủng từ trên tấm vải che thi thể này tràn ra, ảnh hưởng tới

bầu trời, khiến cho bầu trời nơi đây cũng trở thành một mảnh u ám, như là thi

thể mục nát, khiến cho người ta không khỏi dâng lên cảm giác áp lực.

Mà mặt đất xám trắng, hiện ra khô héo, tràn ra nồng đậm khí tức tử vong,

thậm chí đảo thần thức qua có thể phát hiện, tấm vải che xác do Y Tộc tạo thành

này cũng đã chết.

Đây là chúng nó dùng thi thể tộc nhân, tạo thành một tấm vải che.

Nhìn thấy mà giật mình.

Hứa Thanh trầm mặc.

Đại quân Nghênh Hoàng Châu tiến tới, không ngừng đi về phía trước, một

đoàn người bọn họ rốt cuộc cũng nhìn thấy đại quân do các tông các tộc Khuất

Triệu Châu tạo thành.

Số lượng đại quân Khuất Triệu Châu vượt qua 100 vạn, dưới sự chỉ huy của

Chấp Kiếm Đình ở Khuất Triệu Châu, tất cả phân tán ra ở biên giới tấm vải che

thi thể cực lớn kia, bên trong có đủ các tộc, phần lớn đều đang toàn lực ứng phó,

dùng lực lượng tu vi giơ lên tấm vải che thi thể cực kỳ kinh người này, chậm rãi

bao trùm về phía trước.

Còn có từng kiện pháp bảo Cấm Kỵ bộ dạng khác nhau vờn quanh trên bầu

trời, tràn ra từng sợi tơ, kết nối cùng tấm vải che thi thể, toàn lực nhấc lên.

Mà thứ bị bọn họ bao trùm, chính là một kiện áo liệm màu đen cực lớn, so

sánh với nó, tu sĩ chỉ tựa như những con sâu cái kiến, không có ý nghĩa.

Chỉ có tấm vải che thi thể cực lớn kia là rõ ràng nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc