QUANG ÂM CHI NGOẠI

Đáy lòng Hứa Thanh thấy hơi phiền, nhất là hắn nhìn thấy một vài cửa hàng

Thánh thành, lại cũng chia thành đủ loại khác biệt, thậm chí còn có một số cửa

hàng sau khi nhìn thấy Hứa Thanh, trực tiếp cự tuyệt.

Loại thần thái phản cảm và ác ý còn có khiêu khích kia, làm Hứa Thanh ánh

mắt trở nên lạnh buốt.

Hắn biết, mình chỉ cần lấy ra lệnh bài của Hồ Ly Bùn, hết thảy đều có thể

giải quyết dễ dàng, có thể thuận lợi đi vào cửa hàng, cũng có thể thuận lợi mua.

Nhưng hắn ngẩng đầu nhìn Thần Sơn, cuối cùng vẫn không lấy ra lệnh bài

của Hồ Ly Bùn, mà truyền âm cho Khâu Tước Tử.

Sau đó hắn quay người về chỗ ở.

Nghỉ ngơi trong chỗ ở một lát sau, Khâu Tước Tử mang đến tất cả tin tức

liên quan với Sơn Hải đại vực mà hắn có thể sưu tập được, đưa vào trong tay

Hứa Thanh.

Mà mấy ngày không gặp, nét mặt Khâu Tước Tử hơi phức tạp, sau khi đưa

tới, hắn khom người rời đi.

Hứa Thanh liếc mắt nhìn, bằng lịch duyệt của hắn, thay vào trên thân Khâu

Tước Tử, hoặc nhiều hoặc ít cũng cảm nhận được ngọn nguồn phức tạp của đối

phương.

Thân là Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, lại đi theo bên cạnh hai Nhân tộc bị

bản tộc phản cảm, nghĩ đến mấy ngày nay một vài lời mỉa mai hắn cũng không

ít.

Hứa Thanh im lặng, hồi ức từng màn sau khi đi tới Thánh thành, đáy lòng

dần dần dâng lên một vệt lệ khí. Hồi lâu sau, hắn cầm lấy thẻ ngọc Khâu Tước

Tử đưa tới, cẩn thận xem xét chi tiết liên quan đến vòng thứ hai của cuộc đi săn

lớn.

Vòng thứ hai, sẽ triển khai tại Sơn Hải đại vực.

Vực này tương đối đặc thù, bên trong không có bất cứ tộc đàn tu sĩ nào, mà

tồn tại dị thú đếm không xuể, có rất nhiều loại đơn độc, có rất nhiều loại thành

đàn, cuối cùng hình thành một vùng Thú Vực.

Vô số năm qua, cho dù là thú của bản thân vực này, hay là thú Viêm Nguyệt

Huyền Thiên tộc lấy về từ bên ngoài, chúng không ngừng sinh ra và góp vào,

tích lũy và sinh sôi, xuất hiện quá nhiều dị biến không thể tưởng tượng nổi,

cũng có các loại vật quỷ dị và hung thú mà bên ngoài không có.

Như Quỷ Xa Hứa Thanh và Đội trưởng nhìn thấy lúc trước, chính là một

trong số đó.

Còn ngọn nguồn sớm nhất của Sơn Hải đại vực này, trong ngọc giản Khâu

Tước Tử đưa tới, nói không tỉ mỉ, chỉ nhắc đến trong đôi câu vài lời.

Liên quan đến truyền thuyết xa xưa của Viêm Nguyệt Huyền Thiên.

Cụ thể thì không thuyết minh.

Đối với điều này, Hứa Thanh cũng không có quá nhiều lòng hiếu kì, trọng

điểm chú ý của hắn chính là những hung thú có danh tiếng và nơi bọn chúng

nghỉ lại được ghi chép bên trong ngọc giản.

Sau khi xem xét cẩn thận, cuối cùng Hứa Thanh nhìn về phía hung thú xếp

hạng thứ nhất.

Tên nó là, Cửu Lê!

Con thú này có địa vị rất đặc thù tại Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, bởi vì

trong lịch sử Viêm Nguyệt, chỉ từng xuất hiện chuyện Cửu Lê bị thu phục một

lần.

Đó là tộc trưởng đời thứ nhất của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc năm đó,

cũng là Đại Ti Quyền dẫn đầu tộc này quật khởi nhất thống.

Tọa kỵ của hắn, chính là Cửu Lê.

Từ nay về sau, không người thành công chinh phục.

Cũng bởi vì đó, Cửu Lê có vị trí cực cao trong lòng tu sĩ Viêm Nguyệt

Huyền Thiên.

Thậm chí Viêm Nguyệt có cách nói, nếu có người thu phục Cửu Lê, như vậy

hết thảy bản tộc Viêm Nguyệt đều phải thấy mà cúi chào, tất cả tộc phụ thuộc

đều phải gặp mà quỳ lạy.

Mà lời đồn liên quan đến Cửu Lê cũng có rất nhiều, nhưng miêu tả cụ thể lại

cực ít, mà rốt cuộc nó là tồn tại đơn độc hay thành đàn thú cũng không đề cập

đến.

Mặt khác, thẻ ngọc cũng đề cập, dù các cường giả thế hệ trước trong tộc đàn

Viêm Nguyệt hẳn là có năng lực thu phục Cửu Lê, nhưng ở Viêm Nguyệt

Huyền Thiên tộc, Thần linh có quy củ nghiêm khắc đối với Sơn Hải đại vực.

Nơi đó thông thường không mở ra, nghiêm cấm đi vào.

Chỉ có vào lúc cuộc đi săn lớn, Thần linh mới có thể mở ra nó, cũng chỉ có

lúc này, mỗi một người tham dự cuộc đi săn mới có thể thu hoạch dị thú trong

đó, làm tọa kỵ.

Loại hạn chế này đã khiến cho vô số năm qua, Cửu Lê không hiện thế một

lần nào nữa.

Mà nơi ở của Cửu Lê tên là Cửu Lê cấm, thẻ ngọc rõ ràng chỉ ra, nơi đó vô

cùng nguy hiểm, người tiến vào thập tử vô sinh.

“Cửu Lê à?”

Hứa Thanh trầm ngâm. Hắn không biết có phải mình nghĩ nhiều hay không,

nhưng xem hết những giới thiệu liên quan đến Cửu Lê này, hắn mơ hồ có loại

một cảm giác, dường như rất nhiều tin tức tồn tại mâu thuẫn.

“Ẩn giấu điều gì sao...”

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ.

“Cửu Lê, rốt cuộc là loại hung thú gì? Tồn tại như chín cái đèn lồng à?”

Đối với Cửu Lê, Hứa Thanh thật động lòng.

Dù sao nếu có thể thu phục con hung thú có ý nghĩa đặc thù trong Viêm

Nguyệt Huyền Thiên tộc này thành tọa kỵ, như vậy tất nhiên có thể vượt lên dẫn

đầu, trở thành người đứng thứ nhất của vòng thứ hai.

Mục tiêu của Hứa Thanh không phải Huyền Thiên tướng, mà là Đại Huyền

Thiên!

Mà muốn trở thành Đại Huyền Thiên hiếm có, thì trong mỗi một vòng, nhất

định đều phải giành được hạng nhất.

“Nhưng đáng tiếc, Cửu Lê… Không phải ta có thể đi thu phục.”

Đáy lòng Hứa Thanh hơi tiếc nuối, dù có đôi khi hắn làm việc quả quyết,

cũng sẵn lòng điên cuồng, nhưng phần lớn đều trải qua hắn cân nhắc so sánh rồi

mới làm, điểm này không giống Đội trưởng.

Nói một cách đơn giản, Hứa Thanh vẫn có lý trí.

Cho nên hắn biết rõ, loại hung thú Cửu Lê này đã nhiều năm như thế đều

không bị người thu phục thành công, thì trong đó nhất định tồn tại một vài bí ẩn

người ngoài không biết được.

Trình độ hung hiểm, cũng có thể nghĩ.

Cho nên thần niệm của Hứa Thanh thu hồi từ trên thẻ ngọc giới thiệu về

Cửu Lê, đang muốn xem xét thẻ ngọc tin tức giới thiệu về hung thú khác, từ đó

chọn lựa ra mục tiêu của mình.

Đúng lúc này, nét mặt hắn hơi động, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía bên

ngoài ốc xá.

Bình luận

Truyện đang đọc