QUANG ÂM CHI NGOẠI

Xa xa, Hứa Thanh thông qua cảnh tượng mơ hồ từ con mắt trong lòng bàn

tay đội trưởng, mơ hồ nhìn thấy hết thảy, tâm thần trong nháy mắt dâng lên gợn

sóng vạn trượng, bởi vì... Hắn đã từng gặp qua cái cánh tay bạch ngọc kia!

Lúc trước khi hắn cùng với phụ thân Thánh Quân Tử là Sở Thiên Quần giao

chiến bên trong tiểu thế giới của Yên Miểu Tộc, Thần Thuật kinh người cuối

cùng mà đối phương thể hiện ra, chính là cánh tay bạch ngọc đó.

Hứa Thanh nhớ rất rõ, lúc ấy cánh tay bạch ngọc kia là duỗi ra từ trong thân

thể Sở Thiên Quần, sau đó tiến về phía chính mình, nếu như không phải có Linh

Nhi thủ hộ, hắn đã sớm diệt vong.

Mặc dù lúc trước bàn tay kia xa xa không có lớn như ngày hôm nay, nhưng

trong cảm giác của hắn, cả hai giống nhau như đúc.

Tâm thần của hắn chấn động kịch liệt như sóng lớn cuộn mình, hai chữ

Chúc Chiếu bỗng nhiên hiện lên trong đầu.

Trong lúc tâm thần Hứa Thanh lên xuống khó kiềm chế, cánh tay bạch ngọc

kia giống như đoạt thức ăn trước miệng cọp vậy, trực tiếp liền xâm nhập đến

trong cơ thể Thần Linh hình cá, bắt được xương cá trong đó, hung hăng kéo ra

phía ngoài.

Oanh một tiếng, ba cây trong số hai mươi bảy cây gai sắc hóa thành xương

cá trong cơ thể Thần Linh hình cá, bị cánh tay bạch ngọc kia kéo ra.

Mà hành vi của cánh tay bạch ngọc này, rõ ràng cũng không khiến cho phân

thân Xích Mẫu có phản ứng quá khích.

Hình như sau khi đã có bữa ăn chính, đối với Thượng Thần mà nói, món

khai vị nơi đây cũng không trọng yếu như vậy.

Mặt khác, mấu chốt là thời cơ mà cánh tay bạch ngọc kia lựa chọn!

Thời điểm này, chính là lúc bản thể Xích Mẫu không cách nào phân tâm,

toàn lực thôn phệ ở địa phương Hung Lê, mà lực lượng phân thân lại bị rút đi

rất nhiều, đang trong thời điểm suy yếu nhất.

Mặt khác, cũng có một loại khả năng, đó chính là... Xích Mẫu cũng cam

chịu đối với hành động này.

Cụ thể như thế nào, không người biết được.

Tóm lại, mặc kệ bên trong việc này tồn tại dạng nhân quả gì, giờ phút này

cánh tay bạch ngọc đã túm ba cây gai sắc ra ngoài hơn phân nửa.

Một màn này, khiến toàn bộ người thấy đều phải kinh hãi.

Bên ngoài cửa vào Tiên Cấm, phần lớn cũng đều như thế, thần sắc từng

người biến hóa, duy chỉ có Thất hoàng tử, mí mắt hơi thu liễm lại.

Nhưng ngay lúc cánh tay bạch ngọc đang muốn kéo ba cây gai sắc ra, trên

màn trời …lại có dị biến nổi lên!

Thế mà lại có một đạo khe hở khác, bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Thần

Linh hình cá.

Tiếng nổ vang vọng, bên trong cái khe hở thứ hai vừa xuất hiện này, vậy mà

cũng có ánh sáng trắng như tuyết bộc phát ra.

Một cái cánh tay bạch ngọc khác, giống cánh tay trước đó như đúc, nhưng

nhỏ hơn rất nhiều, chỉ có 100 trượng, nhanh chóng vươn ra từ bên trong.

Lựa chọn thời cơ, càng tinh chuẩn hơn.

Góc độ xuất hiện càng là xảo trá hơn, ở ngay bên dưới thân thể Thần Linh

hình cá kia.

Chỗ đó có một đạo miệng vết thương không khép lại.

Bàn tay của cánh tay bạch ngọc này rất nhỏ bé, thật giống một đầu linh cẩu,

theo đạo vết thương kia, lấy tốc độ nhanh nhất vươn vào, bắt lấy một cây xương

cá bên trong, sau đó chợt kéo mạnh ra phía ngoài một cái.

Oanh một tiếng, khúc xương cá kia bị túm ra hơn phân nửa.

Hiển nhiên so sánh với những thứ khác, bàn tay bạch ngọc nhỏ bé này tương

đối nhỏ yếu, cho nên giờ phút này trên cánh tay hiện ra rất nhiều khe hở, hình

như muốn tan vỡ, nhưng bên trong mơ hồ có một cỗ điên cuồng bộc phát,

không tiếc đại giới, không tiếc hết thảy.

Dường như cho dù chết, cũng phải túm được khúc xương cá này!

Trong chớp mắt, bàn tay bạch ngọc nhỏ bé liền cứng rắn dùng hết sức để

kéo khúc xương cá kia ra, sau đó nhanh chóng trở về khe hở.

Trong quá trình này, bàn tay bạch ngọc nhỏ bé rốt cuộc không chống đỡ nổi,

tan vỡ trên phạm vi lớn.

Nhưng sự điên cuồng trong đó cũng bộc phát càng mãnh liệt hơn, dựa vào

đoạn cánh tay còn sót lại, trước khi toàn bộ tan vỡ, đoạt thức ăn trước miệng

cọp, cố gắng đưa khúc xương cá vào đến trong khe hở.

Biến mất không thấy gì nữa!

Đến cũng nhanh và đi cũng nhanh, bất kể thời cơ hay góc độ, đều cực kỳ

hoàn mỹ.

Mà giờ khắc này, cũng chính là lúc cánh tay bạch ngọc đầu tiên kia vừa rút

ba cây xương cá ra, nó phát hiện một màn này, có chút dừng lại.

Trên cửa vào Tiên Cấm, thần sắc mọi người lại biến đổi, lần đầu tiên trong

mắt Thất hoàng tử lộ ra một tia ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ chợt hiện liền lập

tức trôi qua.

Hứa Thanh và đội trưởng cũng hít vào một hơi thật sâu.

Tiết tấu bàn tay bạch ngọc nhỏ bé xuất hiện cùng với cướp đoạt, khiến cho

bọn họ có một loại cảm giác quen thuộc.

Dạng này rất phù hợp với phong cách của …đệ thất phong. Ẩn nấp sâu bên

trong, lặng lẽ chờ đợi cơ hội, một khi cơ hội đến, lập tức bạo phát tất cả, điên

cuồng cực hạn, một kích cướp đoạt, rồi …bỏ chạy ngàn dặm.

Vì vậy hai người theo bản năng nhìn nhau một cái, đều thấy được ngờ vực

vô căn cứ cùng với hưng phấn không đè nén được trên vẻ mặt của nhau.

Mà trên bầu trời, cánh tay bạch ngọc hơi dừng lại, sau đó cũng không tiếp

tục do dự, cầm lấy ba cây gai sắc rồi hanh chóng lùi về.

Một khắc tan biến sau khe hở, phân thân Xích Mẫu cắn một nửa vị Thần

Linh hình cá cũng kéo Thần Linh hình cá lớn này, vào bên trong vòng xoáy

huyết sắc trên bầu trời.

Trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh cá lớn biến mất trong vòng xoáy.

Mà vòng xoáy này cũng nhanh chóng ảm đạm, từ đỏ thẫm biến thành màu

hồng, cho đến khi hoàn toàn tản đi, toàn bộ bầu trời khôi phục như thường.

không có lực lượng Thần Linh trấn lại, vô số khe hở tràn ngập trên màn trời,

giờ phút này đã bắt đầu tan vỡ, hóa thành từng mảnh tróc ra, rơi xuống khắp

vùng đất.

Tiên Cấm, hình như đang muốn sụp đổ, mặt đất cũng là như thế, sau khi mất

đi huyết quang bao phủ, lộ ra bộ dáng giống như tổ ong, vô cùng tàn phá.

Nhiều khu vực hóa thành hố sâu, mặt đất hoàn toàn biến thành phế tích.

Chỉ có nồng đậm dị chất không ngừng lan tràn ở khắp nơi, khiến cho hết

thảy đều trở nên u ám tối tăm.

Mà cái loại cảm giác tim đập nhanh, cũng theo Xích Mẫu rời đi, tiêu tán

khỏi trong lòng Hứa Thanh cùng đội trưởng.

Hai người nhẹ nhàng thở ra, sau đó đội trưởng bỗng nhiên mở miệng.

"Tiểu sư đệ, nhanh hấp thu!"

"Thời gian của chúng ta có hạn, đoán chừng đám người Thất hoàng tử sẽ rất

nhanh đánh đến nơi, tiếp theo hoặc là xu thế sụp đổ của nơi đây giảm bớt,

nhưng đại khái có khả năng sẽ bị phong tỏa, người xung quanh đều sẽ bị mệnh

lệnh rời khỏi, hoặc là nơi này đã vô lực xoay chuyển, trong lúc nơi này liên tục

sụp xuống, bị dìm ngập vùi sâu dưới lòng đất."

Hứa Thanh cũng không nói hai lời, hắn cũng đoán giống như vậy.

Vì vậy hắn lập tức mở rộng thân hình, bắt đầu hấp thu dị chất không ẩn chứa

ý chí lưu lại ở nơi này!

Bình luận

Truyện đang đọc