QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cởi bỏ đạo phong ấn thứ hai!

Thân phận của đội trưởng vẫn thủy chung là một điều bí ẩn, Hứa Thanh

cũng đã từng có rất nhiều suy đoán về việc này, thậm chí hắn còn từng nghĩ đối

phương có thể là Đại điện hạ của ngọn núi thứ bảy.

Nhưng đối với Hứa Thanh mà nói, hắn cũng chỉ thỉnh thoảng suy đoán

những thứ này trong đầu mà thôi, bởi vì việc này cũng không phải rất trọng yếu,

bất kể thân phận của đối phương là ai, cũng đều không ảnh hưởng tới mối quan

hệ vi diệu giữa bọn họ.

Ví dụ như lúc này, ngay khi cảm thấy khí thế của đội trưởng ầm ầm bộc

phát, trong mắt Hứa Thanh cũng lập tức lộ ra vẻ hung ác, hắn cũng không muốn

thua, thậm chí đáy lòng của hắn còn vô cùng chờ mong đối với việc đội trưởng

sẽ biến thành Tam công chúa.

Cho nên hầu như ngay khi đội trưởng bộc phát, mệnh đăng trong cơ thể Hứa

Thanh cũng lập tức càng bốc cháy kịch liệt hơn, trong nháy mắt tiếp theo, hai

người một lần nữa va chạm vào nhau.

Âm thanh nổ tung vang vọng ngập trời, đội trưởng cởi bỏ phong ấn, toàn

thân tản mát ra một luồng ánh sáng màu vàng, tia sáng này khiến cho Hứa

Thanh cảm giác giống như là Thần Tính vậy, nhưng cũng có chút khác biệt.

Thần Tính thì tỏa ra cảm giác thần thánh, nhưng mà ánh sáng trên người của

đội trưởng lại mang theo một cỗ cảm giác mãnh liệt bá đạo, hình như có thể trấn

áp vạn pháp, trấn áp hết thảy.

Giờ phút này trong lúc ánh sáng lập lòe, theo đội trưởng phất tay thì một

biển ánh sáng màu vàng trực tiếp tạo thành thành một cái đại thủ, trấp áp đè

xuống phía Hứa Thanh.

"Tam công chúa chính là ngươi rồi!" Đội trưởng hét lớn một tiếng.

Trong nháy mắt tiếp theo thì toàn thân Hứa Thanh chấn động mãnh liệt, thân

thể không ngừng lùi lại, dưới biển ánh sáng màu vàng biến thành đại thủ chụp

xuống, hắn cảm nhận được bên trên tràn đầy cảm giác điên cuồng cùng với khí

phách cực lớn, cái này khiến cho hắn cảm thấy khó thở, vận hành tu vi và pháp

lực cũng bị ảnh hưởng, mệnh hỏa trong cơ thể cũng lung lay kịch liệt.

Từ xa nhìn lại, thân ảnh Hứa Thanh đứng giữa không trung, còn một biển

kim quang hóa thành đại thủ áp tới trước mặt hắn, đại thủ đè xuống và thân thể

của hắn lập tức bị tầng tầng nghiền ép, không ngừng bị ép xuống gần mặt biển.

Hứa Thanh cảm giác loại lực lượng cường hãn này hầu như đã vượt hơn hai

đoàn mệnh hỏa, thậm chí thân thể và tốc độ của hắn đều có chút không cách nào

theo kịp, có thể làm được điểm này, chỉ có lực lượng của ba đoàn mệnh hỏa mới

có thể!

Đồng tử Hứa Thanh co rụt lại, trong mắt hiện lên chiến ý, gân xanh trên trán

nổi lên và hai tay chợt vung lên, sau lưng lập tức có môt tiếng hi..i...iiii hót lên,

âm thanh của Kim Ô lập tức vang vọng bát phương, hỏa diễm màu đen ngập

trời hiện lên, Kim Ô bay múa lao ra từ bên trong, sau khi vờn quanh người Hứa

Thanh liền ngửa ra sau gào thét, rồi chợt chồng lấp lên thân hình Hứa Thanh.

Kim Ô trùng lập với thân thể Hứa Thanh, phủ lên đạo bào màu tím của hắn,

lông vũ của nó hình thành Đế bào, tuy chiếc Đế bào này có chút hư ảo nhưng

bên trên vẫn tản mát ra một cỗ khí chất tôn quý như cũ.

Mà giờ phút này đầu của con Kim Ô liền hóa thành Đế quan, trôi nổi ở trên

đỉnh đầu Hứa Thanh, từ trên cũng tràn ra khí tức của đấng Chí Tôn.

Còn đuôi của Kim Ô đã trở thành dải lụa phủ trên người Hứa Thanh, chiếc

đuôi phượng khuếch tán bốn phương đồng thời tràn ra biển lửa màu đen, treo ở

phía sau hắn biến thành một kiện áo choàng.

Từ xa nhìn lại, lúc này cả người Hứa Thanh đều được Kim Ô bao phủ, phối

hợp với gương mặt thanh tú tuấn mỹ của hắn, nhìn từ bề ngoài thì cả người hắn

giống như đã biến thành một vị Hoàng giả.

Thậm chí mơ hồ có thêm vài phần khí chất tương tự của người thiếu niên ở

trong long liễn.

Dù là đội trưởng cũng bị một màn này làm cho chấn động, một khắc này đôi

mắt của đội trưởng lập tức co rút lại, Hứa Thanh mặt không cảm xúc, trong mắt

lộ ra uy nghiêm, tay phải nắm lại rồi trực tiếp đấm một quyền về phía bàn tay to

lớn phía trên!

Một quyền này dung hợp cùng mệnh đăng và mệnh hỏa của hắn, thêm với

chiến ý và sự hung ác của bản thân, càng dung hợp với thân thể cuồng bạo do

Kim Ô Luyện Vạn Linh rèn luyện, một khắc đánh ra liền trở thành một kích

đỉnh phong nhất của hắn bây giờ.

Thiên địa chấn động, bốn phía vang lên tiếng nổ, nắm đấm tạo thành hư ảnh

càng lúc càng lớn, cuối cùng cũng tương xứng cùng đại thủ bên trên, hư ảnh

nấm đấm cũng tràn ra khí thế bá đạo không kém gì đại thủ do đội trưởng đánh

ra!

Nhưng khí thế bá đạo của Hứa Thanh là Hoàng giả bễ nghễ, còn khí thế bá

đạo của đội trưởng chính là điên cuồng hoang dã.

Cả hai ngay lập tức đâm ầm vào nhau, sau đó một âm thanh cực lớn đến

mức đinh tai nhức óc vang lên, một cỗ trùng kích kinh người từ nơi hai quyền

chưởng va chạm ập ra.

Hứa Thanh phun ra một ngụm máu tươi và thân thể bị cuốn ngược lại, Kim

Ô Luyện Vạn Linh hình thành Đế thân cũng không cách nào duy trì mà lập tức

tiêu tán, hai tay của hắn cũng đau nhức kịch liệt, cánh tay đã bị trật khớp.

Đội trưởng cũng tương tự phun ra máu tươi, không khống chế được thân thể

bị đánh bay về phía sau, phù văn hình thoi trong mắt lập lòe vài cái rồi sau đó

liền ảm đạm biến mất, tay phải của y cũng truyền đến một cỗ đau nhức kịch liệt,

cổ tay lập tức vang lên tiếng két một cái…hình như đã bị gãy.

Giờ phút này song phương đều lùi lại, đều hô hấp dồn dập, Hứa Thanh lui ra

phía sau đồng thời giơ tay trái lên cầm chặt cánh tay phải, hung hăng nhấc lên

phía trên, rặc rặc một tiếng thì chỗ trật khớp đã trở về vị trí cũ.

Đội trưởng bên đó cũng vung tay trái lên, kim mang lập lòe thì cổ tay bị gãy

được kim mang ngưng kết lại, mắt thường có thể thấy được vết thương đang

khép lại khôi phục, sau đó y cố nén đau đớn, trên mặt ngoài không lộ ra chút

cảm xúc nào mà nhàn nhạt mở miệng.

"Tiểu tử ngươi cũng không tệ lắm, chiến lực bây giờ đã có thể so với một

thành chiến lực của Ti trưởng ta rồi, phải tiếp tục cố gắng, mặt khác, ngươi

thua." Nói xong, đội trưởng nhìn ra mặt biển.

Giờ phút này con rắn bị hai người đánh cuộc trên mặt biển đột nhiên bị một

cái xúc tu thò ra từ bên trong hư vô, một phát bắt được thân thể của nó rồi nắm

kéo ra khỏi biển khơi.

Bình luận

Truyện đang đọc