QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cho đến hồi lâu, màn trời nơi đây khôi phục như thường, mà trong chiếc lá

cây trên một cái cây gần đó, chẳng biết từ lúc nào mọc ra con mắt, nhanh chóng

khép kín, hòa hợp hóa thành giọt sương sớm.

Trong sơn cốc cách nơi này một ngày lộ trình, Hứa Thanh xem tất cả cảnh

tượng mà con mắt trước mặt đội trưởng chiếu ra, thần sắc đã có biến hóa.

Ngô Kiếm Vu và Ninh Viêm tốt hơn, đối với bọn họ mà nói, hai người trong

màn ảnh đó thì bọn họ đều không nhận ra.

"Tiểu Thanh, người nữ tu kia, phải chăng có chút quen mắt..." Đội trưởng

nhìn Hứa Thanh, vẻ mặt có chút mờ mịt.

Đáy lòng Hứa Thanh cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi, trong trí

nhớ của hắn, nữ tử kia là hạng người vô cùng thích chưng diện, truy cầu sự xinh

đẹp và sạch sẽ đến cực hạn, nhưng hôm nay lại có thể thân cận cùng thi thể toàn

thân tràn ngập dịch thi thể như vậy.

Quả thực khiến cho Hứa Thanh không thể giải thích vì sao, giờ phút này

nghe đội trưởng nói, hắn nhẹ gật đầu.

"Giống như đúc với U Tinh, kẻ từng bị ngươi trộm nhà, hận ngươi thấu

xương." Nói xong, Hứa Thanh lại bổ sung một câu.

"Đội trưởng, phải chăng trên người của ngươi còn giữ y phục của ả?"

Biểu cảm đội trưởng có chút kỳ quái, khi thì dữ tợn, khi thì lại lộ ra vẻ

không thể tưởng tượng, hết thảy biến hóa này, Hứa Thanh đều hiểu.

"Nam tử bên cạnh ả....." Hứa Thanh do dự.

Đội trưởng đắng chát, thở dài một tiếng.

"Người kia, đại khái có lẽ chính là thân thể kiếp trước của ta."

Ngô Kiếm Vu và Ninh Viêm dù không biết U Tinh, nhưng nghe hai người

Hứa Thanh nói, đáy lòng hoặc nhiều hoặc ít cũng có suy đoán, vì vậy riêng

phần mình hít vào một hơi.

"Chúc mừng đại hôn!" Ninh Viêm do dự, thấp giọng mở miệng.

"Tình này cảnh này trong lòng hoảng, Ngưu nhi đầu óc mờ mịt lạnh, hôm

qua ta ngươi đánh vỡ đầu, hôm nay chúng ta muốn bạc đầu!"

Ngô Kiếm Vu thay đổi sắc mặt, trong đầu hiện lên rất nhiều chuyện xưa về

nhân duyên, nhịn không được nổi lên hứng đọc thơ.

Hứa Thanh trầm mặc, đội trưởng im lặng.

"Vậy nếu bọn họ có hài tử, Nhị Ngưu sư huynh, hài tử phải gọi ngươi là cái

gì?" Ninh Viêm làm sao có thể buông tha cơ hội này, thấp giọng hỏi.

Trán đội trưởng nổi lên gân xanh.

Mắt thấy như thế, Ngô Kiếm Vu cũng tạm thời buông xuống ác cảm đối với

Ninh Viêm, sau khi ở một bên trầm tư, ý vị thâm trường nhìn qua đội trưởng.

"Nhi ta chi phụ phi phụ kia, nhi ta chi mẫu lại mẫu kia, nếu hỏi nhi ta gọi ta

là gì, trước phụ sau dượng hay là phụ thân!"

Ngô Kiếm Vu vừa đọc thơ xong, đội trưởng oanh một quyền, Ngô Kiếm Vu

kêu rên trong tiếng nổ vang, thân thể văng ra ngoài trăm trượng.

Ninh Viêm vừa muốn trốn, đội trưởng một cước đạp tới, chuyển giao gã đi

làm bạn cùng Ngô Kiếm Vu, sau đó trong mắt đội trưởng tràn ngập tơ máu,

ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ đồng cảm, hắn biết rõ giờ phút này tâm tình

đội trưởng nhất định là phức tạp đến cực hạn, vì vậy liền vỗ vỗ bờ vai của y.

Sau một lúc lâu, trong miệng đội trưởng truyền ra một tiếng rên rỉ.

"Cái này con mẹ nó đến cùng là xảy ra chuyện gì!"

"Tại sao U Tinh kia lại coi trọng thân thể kiếp trước của ta!" Đội trưởng lộ

ra biểu cảm phức tạp, khó có thể diễn tả bằng ngôn từ.

"Đại sư huynh, ngươi không cần khổ sở, thật ra nếu bên phía U Tinh đã biết

chân tướng, có lẽ ả sẽ càng phức tạp hơn." Hứa Thanh rất biết an ủi người, ở

bên cạnh khuyên nhủ một câu.

Những lời này hoàn toàn chính xác có hiệu quả, sau khi đội trưởng nghe

được liền sửng sốt một chút, sau khi khôi phục lại cắn răng.

"Không liên quan, vừa rồi nhìn cái kia, ta đã xác định thân thể kiếp trước

của ta, bị vật ta bồi táng năm đó sinh ra khí linh rồi đoạt xá."

"Về phần là cái vật bồi táng nào, trước mắt ta vẫn chưa thể xác định."

"Nhưng không ảnh hưởng tới việc ta đi đoạt lại, chỉ cần để cho ta chạm

vào!" Trong mắt đội trưởng lộ ra điên cuồng, lôi kéo Hứa Thanh thương nghị.

Chỉ là muốn làm được điểm này, tồn tại khó khăn không nhỏ, đầu tiên là khí

tức U Tinh lộ ra, trên cảm giác rõ ràng là Linh Tàng đại viên mãn.

Cái này phù hợp với thông tin Hứa Thanh đã từng nhìn thấy bên trong chiến

báo, về phần U Tinh bị thương nặng mất tích trên chiến trường.

"Ả chạy trốn, là do đại trưởng lão Nghênh Hoàng Châu cố ý làm để kiềm

chế hành vi của Thất hoàng tử, ta vốn cho là ả bị Đại Trưởng Lão lén lút ràng

buộc, nhưng bây giờ nhìn ra, thật sự đã để cho ả chạy mất."

"Nhưng mà bên chỗ Đại Trưởng Lão nhất định còn có những cái bố trí

khác."

"Tiếc là nơi đây cách Phong Hải Quận quá xa, nếu không còn có thể đến hỏi

ý kiến một chút."

Hứa Thanh trầm ngâm mở miệng.

Đội trưởng nheo mắt lại, chậm rãi truyền ra lời nói.

"Về phần thân thể kiếp trước của ta, trên người gã tràn ngập khí tức tử vong,

vả lại không có bất kỳ chấn động pháp thuật nào, cái này phù hợp với phán

đoán của ta, dẫu sao đã chết lâu như vậy, đồ quỷ đoạt xá kia cũng chỉ là chiếm

cứ thể xác mà thôi."

"Bất quá lực lượng thân thể kiếp trước của ta, có thể so với Linh Tàng đại

viên mãn."

Đội trưởng nhíu mày, một cái thân thể kiếp trước đã để cho y không cách

nào đối phó, bây giờ còn có thêm một U Tinh, kể từ đó muốn đụng chạm và

chiếm lại, cơ bản là không thể nào.

"Nhìn mức độ thân mật của U Tinh cùng kiếp trước của đại sư huynh ngươi,

thân thể kiếp trước của ngươi hẳn là cái vị Huyền Mệnh Tử đệ nhất cường giả

Vị Ương sơn mạch."

"Chỉ là có chút kỳ quái, tại sao U Tinh lại ở trong nơi này? Như thế nào lại

vừa thấy đã yêu nhau, quan tâm đến trình độ như vậy?"

Hứa Thanh vẫn cảm thấy chuyện này không bình thường, vì vậy nhìn đội

trưởng.

"Chúng ta cần tình báo về cái kẻ tên Huyền Mệnh Tử này."

"Tình báo của gã ta có, lúc trước mặc dù ta không có để ý những thứ tiểu gia

tước như vậy, nhưng vẫn thuận tiện sưu tập một chút." Đội trưởng nói qua, mở

ra túi trữ vật tìm kiếm, rất nhanh liền tìm được một khối ngọc giản, bên trong có

chút giới thiệu đối với cái gã Huyền Mệnh Tử này.

Đối phương ở trong Vị Ương sơn mạch, sáng lập một cái tông môn, tên là

Huyền Mệnh tông.

Mà người này quanh năm bế quan trong Huyền Mệnh tông, rất ít khi ra

ngoài, có thể tưởng tượng nơi bế quan nhất định phòng thủ sâm nghiêm, muốn

lẻn đi vào, mạo hiểm quá lớn.

Vả lại cơ hội chỉ có một lần, một khi bị đối phương phát hiện, cục diện của

bọn người Hứa Thanh sẽ vô cùng nguy hiểm.

Cho nên sau khi hai người Hứa Thanh và đội trưởng thương nghị, cảm thấy

chỉ có thể dùng một chút phương pháp thủ xảo mới có thể.

"Đại sư huynh, thân thể kiếp trước của ngươi và U Tinh gần đây đại hôn..."

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, trong đầu chẳng biết tại sao lại hiện ra một cái

kế hoạch.

Đội trưởng nghe vậy, có một loại dự cảm xấu.

Bình luận

Truyện đang đọc