QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh không biết những người này có phải đồng đạo với lão giả mà

mình vừa giết chết hay không.

Nhưng nếu phân biệt từ trên quần áo thì căn bản là không nhìn ra manh mối

gì cả, vô luận là bảy tám thân ảnh đang bay nhanh đến, hay thân ảnh có ba tòa

Tiên Cung đang tràn ra uy áp ngập trời trên cao, hắn đều cảm thấy vô cùng lạ

lẫm.

Nhưng Hứa Thanh chỉ cần phán đoán đơn giản, liền biết những người này

không phải người cùng một đường với lão giả kia, bọn họ giống như là đã sớm

mai phục ở nơi này, chỉ đợi chờ hắn xuất hiện.

Mà bọn họ hẳn là đã đợi hồi lâu, sau khi phát hiện bốn phía quanh hắn

không có người vệ đạo, lúc này mới xuất đầu lộ diện.

Có thể làm đến điểm này, nhất định phải nắm chuẩn xác được hành tung của

hắn.

Mà hành tung của hắn, chỉ có người liên minh mới có thể dễ dàng dò xét

nhất.

Bằng không mà nói, hắn một đường đi tới đều vô cùng kín đáo, cho dù bị

người nhìn thấy thì cũng không thể biết được mục đích của hắn.

"Là Lăng Vân Kiếm tông truyền tin tức ra ngoài sao?" Hứa Thanh bỗng

nhiên rút lui.

Nhưng mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh, vượt qua bảy tám đạo thân ảnh nhe

răng cười tới gần trên bầu trời, nhưng hắn lại không nhanh bằng Kim Đan ba

tòa Thiên Cung.

"Muốn chạy trốn!"

Giọng nói âm lãnh vang vọng, gã trung niên Kim Đan ba tòa Thiên Cung

dùng tốc độ mà Hứa Thanh không cách nào thấy rõ, mang theo sát cơ mãnh liệt

bay về phía hắn, ngay lập tức đã đến.

Nguy cơ ở ngay trước mắt, Tử Thiên Vô Cực Quan trên đỉnh đầu Hứa

Thanh bỗng nhiên biến ảo hình thành lực lượng phòng hộ, lập tức hóa thành

một màn hào quang, ngăn cản lực lượng của tên Kim Đan ba tòa Thiên Cung

này.

Oanh một tiếng, khóe miệng Hứa Thanh tràn ra máu tươi, mặc dù hắn chống

cự được một đòn của Kim Đan ba tòa Thiên Cung, nhưng chấn động truyền tới

vẫn khiến cho hắn bị thương.

Song phương chênh lệch quá lớn.

Đôi mắt Hứa Thanh co rút lại, chợt rút lui không có chút do dự nào, nhanh

chóng bỏ chạy về phía xa xa.

Tên Kim Đan ba tòa Thiên Cung trôi nổi tại chỗ, lạnh lùng nhìn thân ảnh

Hứa Thanh rời đi, gã không lập tức truy kích mà nhanh chóng xem xét bốn

phương, gã muốn xác định xem Hứa Thanh có phải có người vệ đạo hay không.

Còn những người khác thì mang theo vẻ tham lam, cấp tốc đuổi theo.

Những người truy kích theo Hứa Thanh đều có tu vi không tầm thường, đều

là tu sĩ Kim Đan, bên trong có năm vị Kim Đan một cung, hai vị Kim Đan hai

cung, mỗi người đều bộc phát ra tốc độ vô cùng kinh người, từ bát phương vây

quanh Hứa Thanh.

Lực lượng pháp thuật hạ xuống, đại địa chấn động.

Âm thanh va chạm vang vọng bốn phương, hư vô vặn vẹo.

Chấn động quét sạch xung quanh, dãy núi sụp đổ.

Dưới tràng vây công, giữa đông đảo pháp thuật nổ vang, hai tay Hứa Thanh

nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, từng đạo pháp thuật hình thành từ trong tay

sau đó nhanh chóng biến thành từng mảnh hơi nước, biến ảo thành hải thú gào

thét phóng đi.

Trong khoảng thời gian ngắn âm thanh ầm ầm vang vọng khắp trời, Hứa

Thanh cũng phun ra máu tươi và trong mắt lộ ra sát ý mãnh liệt, nhưng địch có

quá nhiều, bất kỳ một tên nào đều không hề tầm thường, khiến cho hắn không

cách nào đánh ra phản kích hữu hiệu.

Lúc này hắn chỉ có thể không ngừng đối kháng, đồng thời nhanh chóng kéo

giãn khoảng cách, liên tục lui ra phía sau, dồn dập bỏ chạy thoạt nhìn có chút

chật vật.

Tử Thiên Vô Cực Quan biến thành lực lượng che chở cũng bởi vì thừa nhận

quá nhiều pháp thuật mà xuất hiện chấn động kịch liệt.

Từ xa nhìn lại, nơi đây tràn ngập một cỗ lực lượng kinh khủng, uy áp của

Kim Đan và khí thế hung ác, tất cả hình thành một thế cục thiên la địa võng.

Sắc mặt Hứa Thanh hiện lên một tia khó coi, Khiếu Hải Cửu Điệp bỗng

nhiên hiện lên, một lớp sóng nối tiếp một lớp sóng, ầm ầm đập về bốn phía.

Nhưng vào lúc này bầu trời xa xa bỗng nhiên có âm thanh phá không bén

nhọn truyền đến, chính là tên Kim Đan ba tòa Thiên Cung kia.

Gã đứng trên không trung cất bước tới gần, trên người tràn đầy khí tức uy

hiếp, ngoài thân thể còn có ánh sáng lưu chuyển, khiến cho gã đứng ở giữa

không trung, cả người tản ra cảm giác vô cùng thần thánh, nhưng lúc này trong

đôi mắt của gã lại lộ ra một tia nghi ngờ.

"Thật sự không có người vệ đạo sao?"

Hầu như ngay khi lời của gã truyền ra, Hứa Thanh chợt ngẩng đầu và trong

mắt lộ ra vẻ mừng như điên, hô to một tiếng về phía bầu trời xa xa.

"Sư tôn! Sư tôn cứu ta!!"

Lời hắn vừa ra thì thần sắc mọi người vây công lập tức đại biến, đồng loạt

nhìn về nơi xa, Hứa Thanh quay người vận hành tu vi trong cơ thể để bộc phát

tốc độ cực hạn, cũng phất tay lấy ra Pháp Thuyền khiến cho tốc độ lại được tăng

thêm, ngay cả Thần Tính cũng đều tản ra hóa thành một đạo cầu vồng, bỗng

nhiên bỏ chạy.

"Chút tài mọn!" Tên Kim Đan ba tòa Thiên Cung cười lạnh, nhưng vẫn

không hề đuổi theo như cũ.

Nhưng phía Hứa Thanh cấp tốc bỏ chạy, trong khoảng thiên địa trống trải

phía trước bỗng nhiên nổi lên một trận chấn động, một bàn tay bỗng nhiên hiện

ra từ trong hư vô, sau đó liền đánh một chưởng vào trên Pháp Thuyền của Hứa

Thanh.

Oanh một tiếng …Pháp Thuyền nổ tung, nhưng vẫn không hoàn toàn nghiền

nát, dưới sự điều khiển của Hứa Thanh mà cải biến phương hướng, lần nữa

xông về một phương hướng khác.

Bình luận

Truyện đang đọc