QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh rời khỏi Điện Tông Chủ.

Ngay khi đi ra khỏi Điện Tông Chủ, hắn liền lập tức lấy ra Tử Thiên Vô

Cực Quan trong trong túi trữ vật rồi đội nó lên trên đầu.

Lúc trước hắn chỉ cảm thấy vật này không hề tầm thường, khi đội trưởng

đưa cho hắn cũng lộ ra vẻ hâm mộ, nhưng sau khi đã biết được hiệu dụng và có

được phương pháp sử dụng, Hứa Thanh không đợi kịp xuống núi, vừa rời khỏi

Điện Tông Chủ liền lấy nó ra đội lên, sau đó lập tức bấm niệm pháp quyết, Tử

Thiên Vô Cực Quan vốn dĩ vô cùng chói mắt, lập tức chậm rãi trở nên ảm đạm,

cuối cùng ngay cả dùng mắt thường cũng không thể nhận ra.

Thậm chí dùng thần thức quét qua cũng đều không thể phát hiện.

Hứa Thanh vô cùng thoả mãn về món đồ vật này.

Hắn đi thẳng một đường về chỗ ở của mình, thân là điện hạ nên hắn cũng có

động phủ riêng ở trên đệ thất phong, nhưng Hứa Thanh đã quen sống ở trên

biển, mặc dù bây giờ không còn Pháp Thuyền, nhưng hắn vẫn đến khu dịch

quán bên cạnh bến cảng để tạm cư trú.

Hắn đang đợi Trương Tam hết bận.

Sau khi trở lại dịch quán, việc đầu tiên Hứa Thanh làm là kiểm tra bố trí bốn

phía, sau khi xác định trong khoảng thời gian hắn rời đi không hề có ai đến, hắn

mới khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu làm quen ba đạo thuật pháp mà Thất gia

vừa truyền thụ trong đầu.

"Pháp thuật có uy lực mênh mông, cần phải quen thuộc một chút mới có thể

khiến nó có thể cho chiến lực của mình càng mạnh hơn."

"Quỷ thuật cũng như thế, phải tìm một chỗ không người để thử nghiệm một

chút."

"Còn phần bí thuật...." Hứa Thanh cảm thụ ấn ký trong đầu một hồi, sau

đó trong mắt lóe lên một tia quang mang kỳ dị, bí thuật này quả thực cực kỳ

đáng sợ, trước giờ hắn còn chưa từng nghe nói tới sự tồn tại của bí thuật.

"Không biết lúc đánh một trận cùng với Thánh Quân Tử, bên trong những

pháp thuật của gã có bí thuật hay không." Hứa Thanh nhớ lại, hắn cảm thấy đại

khái hẳn là không có, coi như là có cũng không cách nào so sánh cùng với bí

thuật Hạ Cửu Tuyền này.

"Chín quyền phá vỡ một khiếu, bí thuật này có tác dụng lớn nhất khi hai

người có thực lực ngang nhau."

Nghĩ tới đây, Hứa Thanh càng lúc càng cố gắng thôi diễn trong đầu, cho đến

khi một ngày trôi qua, hắn đã nghiên cứu được da lông của ba thuật pháp này,

cũng lấy ra một giọt máu của mình, nhỏ vào trên mi tâm của con Quỷ Oa Thế

Mệnh.

Một khắc khi giọt máu của hắn rơi xuống, con mắt đang không ngừng

chuyển động của con Quỷ Oa đột nhiên dừng lại, chậm rãi hít sâu một hơi, sau

đó liền lâm vào ngủ say.

Hứa Thanh cẩn thận cất kỹ, trong lòng hiện lên một cảm giác vô cùng thỏa

mãn, nhưng sau đó hắn lại trầm tư một phen.

"Với sự che chở của Vô Cực Quan, ta đã có thể ngăn cản phần lớn những

nguy cơ sinh tử rồi, nhưng cái này chỉ là tầng thứ nhất, nếu như gặp phải loại

hung hiểm có thể đánh vỡ Vô Cực Quan, ta vẫn còn có Quỷ Oa Thế Mệnh để

bảo vệ, đây cũng là tầng bảo hộ thứ hai."

"Nhưng như vậy vẫn còn chưa đủ." Hứa Thanh suy nghĩ một chút, sau đó

liền đứng dậy cải trang một phen, thay đổi một bộ quần áo tầm thường, sau đó

liền rời khỏi khu thành của Thất Huyết Đồng, đi tới khu thành Thiên Giám Bảo

tông tiếp giáp ngay cạnh.

Sau khi tìm kiếm trong đó một phen, cuối cùng Hứa Thanh cũng đã tìm

được thứ mình muốn, đó chính là Vô Tự Truyện Tống Phù.

Vật này không thể mua được ở trong Thất Huyết Đồng, nhưng ở trong Liên

Minh Thất Tông, nhất là trong một vài cửa hàng cỡ lớn của Thiên Giám Bảo

tông vẫn sẽ có hàng bán ra, chỉ là giá cả sẽ cực cao.

Hứa Thanh chịu đựng đau lòng, bỏ tiền ra mua ba tấm.

"Tầng nguy hiểm thứ nhất, có Vô Cực Quan hóa giải, tầng thứ hai là Quỷ

Oa Thế Mệnh, nếu như đối mặt với nguy hiểm không thể nào lực chống cự, vậy

thì ngay khi Quỷ Oa thế mạng chịu thay, Vô Tự Truyện Tống Phù sẽ phát ra kỳ

hiệu của mình."

Làm xong những thứ này, Hứa Thanh liền trở về lại thành khu của Thất

Huyết Đồng, khi đi tới đầu đường, nhìn qua những kiến trúc quy mô lớn đã

được xây dựng xong ở bốn phía, lúc này hắn bỗng nhiên có một cảm thụ rất sâu

về tốc độ xây dựng của Thất Huyết Đồng, cũng trong khi đang đi về phía trước,

hắn bỗng nhận được một đạo truyền âm của Trương Tam.

"Hứa Thanh, ta đã làm xong nhiệm vụ của tông môn rồi, nếu ngươi rảnh có

thể tới đây, đội trưởng và Hoàng Nham cũng đang ở đây, mặt khác có người lưu

lại cho ngươi một phong thư, kêu ta chuyển lại cho ngươi."

Hứa Thanh nghe vậy liền hiếu kỳ, lập tức cải biến phương hướng, đi tới địa

chỉ Vận Chuyển ti mới của Trương Tam, sau khi hắn đến, từ xa xa nhìn tới thì

thấy bên đó có hơn 100 cái nhà kho cực lớn, so sánh với Vận Chuyển ti của

Thất Huyết Đồng lúc trước, quy mô của Vận Chuyển ti bên này quả thực lớn

hơn rất nhiều.

Trương Tam vẫn ngồi xổm trên đống hàng hóa như cũ, đội trưởng cũng

đồng dạng đang ngồi bên cạnh ăn táo, trước mặt của bọn họ là Hoàng Nham,

hình như Hoàng Nham đang cẩn thận dặn dò Trương Tam vấn đề gì đó.

Trong tay Hoàng Nham còn cầm theo cây đèn của Nhân Ngư tộc đã mua từ

trong tay Hứa Thanh.

Đều là người quen.

Hứa Thanh vừa đến, ba người đều lên tiếng chào.

Đội trưởng thì cười ha hả, trong mắt Trương Tam thì lóe lên ánh sáng, mà

Hoàng Nham thì vỗ vỗ bụng quét mắt nhìn qua trên người Hứa Thanh, trên mặt

cũng lộ ra một nụ cười hài lòng.

"Hứa Thanh, nghe nói bây giờ ngươi đã có hai ngọn mệnh đăng rồi, ha ha,

chúc mừng chúc mừng." Hoàng Nham vui vẻ cười nói.

"Ta bấm ngón tay tính toán, mấy ngày trước ngươi có đi tới chỗ sư phó và

còn lấy được đồ tốt, đến đến đến, tiểu Thanh, lấy ra cho sư huynh xem qua một

chút, sư huynh giám định và thưởng thức giúp ngươi, ngươi chớ bị lão đầu tử

làm cho bối rối." Đội trưởng ho khan một tiếng, lập tức mở miệng khuyên nhủ

Hứa Thanh.

Hứa Thanh không để ý tới đội trưởng, hắn nở một nụ cười với Hoàng

Nham, sau đó liền chú ý tới trên người Trương Tam, nói là muốn kiến tạo một

chiếc Pháp Thuyền mới.

"Lại nổ tung rồi? Ngươi có cảm giác được chỗ thiết kế phần tham dự của ta

ở bên trong đó không?" Thái độ của Trương Tam có chút khác thường, không

hề bất ngờ về việc Pháp Thuyền của Hứa Thanh lại tiếp tục nổ tung, mà hào

hứng bừng bừng hỏi về một chuyện khác.

Hứa Thanh nhớ lại một chút, sau đó liền lắc đầu.

"Không thể nào, chẳng lẽ ta thiết kế sai ở đâu rồi sao?" Trương Tam có chút

buồn bực, sau khi suy tư liền quyết định lần này phải làm cho nó càng dễ kích

hoạt hơn nữa, sau đó liền lấy một phong thư từ trong túi ra, đưa cho Hứa Thanh.

"Ngươi hẳn là nhớ rõ những người đồng kỳ năm đó cùng nhập tông chứ, có

một người gọi là Lý Tử Mai, về sau ta đã điều nàng vào trong Vận Chuyển ti,

nha đầu kia đặc biệt cố gắng và nghiêm túc, nàng sống cũng không dễ dàng."

Trương Tam cảm khái.

"Nhưng lần trước có ba người thiên kiêu của Thái Ti Tiên Môn tới Thất

Huyết Đồng khiêu chiến, trong lúc vô tình nhìn thấy nàng, về sau không biết

bọn họ đã nói như thế nào cùng tông môn, cuối cùng chạy tới đây dẫn nàng đi,

còn nói là thể chất của nàng rất thích hợp tu luyện thuật pháp của Thái Ti Tiên

Môn."

Bình luận

Truyện đang đọc