QUANG ÂM CHI NGOẠI

Thời gian một nén nhang, Thanh Thu cực kỳ ra sức tổng hợp sắp xếp lại tin

tức có liên quan với Khuất Triệu Châu và Nghênh Hoàng Châu từ lúc chiến

tranh đến nay, còn rất có tâm chia làm hai ngọc giản đưa cho Hứa Thanh.

Sau đó liền đưa đến bên trong Thư Lệnh ti, đưa tới trước mặt Hứa Thanh

đang nhắm mắt dưỡng thần.

Công việc này không phải một mình nàng tiến hành, còn có những Chấp

Kiếm Giả khác phối hợp thẩm tra, sau khi bảo đảm không có sai lệch gì, còn

cần đóng ấn ký của bản thân ở bên trong.

Như vậy là vì phòng ngừa xuất hiện chỗ sơ suất, từ đó thiết lập ra phương

pháp truy ra đầu nguồn.

Hứa Thanh mở mắt ra, tiếp nhận ngọc giản xem xét.

Bây giờ Phong Hải Quận muốn thu được nguồn lính viện trợ, không thể dựa

vào những ngoại tộc kia được nữa, cho nên địa phương Hứa Thanh có thể nghĩ

đến chỉ có hai chỗ, đó chính là Khuất Triệu Châu và Nghênh Hoàng Châu.

Hai Châu này bởi vì Y Cấm và Thi Cấm bộc phát, cho nên lúc ban đầu được

Cung chủ hạ lệnh không cần đi đến tiền tuyến, cần toàn lực trấn áp hai Cấm,

không thể để cho hai Cấm bạo loạn trong thời kỳ chiến tranh.

Phong Hải Quận có tổng cộng 13 Châu.

Nếu như lực lượng của hai Châu này có thể phóng xuất ra, vậy chẳng khác

nào cung cấp gần như hai thành lực lượng cho tiền tuyến trong lúc này.

Đối với tiền tuyến mà nói, đây chính là một lần viện binh lực cực kỳ to lớn.

Nhưng việc này khó khăn quá lớn, cho dù Hứa Thanh có thể mời Thanh

Cầm ra tay, nhưng cũng tương tự khó khăn không nhỏ.

Cho nên giờ phút này hắn bắt đầu nghiên cứu tin tức về hai Châu này.

"Họa Y Cấm cơ bản đã bị trấn áp, nhưng lúc này đang là thời điểm mấu chốt

cuối cùng, bây giờ toàn bộ Khuất Triệu Châu dưới trù tính chung của Chấp

Kiếm Đình, đang toàn lực phối hợp tiến hành một bước phong ấn cuối cùng,

trong lúc này vì đề phòng Y Cấm phản công, không thể thiếu chiến lực, thời

gian cần thiết còn cần 1 tháng."

Hứa Thanh nhíu mày, thầm than một tiếng.

Một tháng quá dài, đối với tiền tuyến Phong Hải Quận bây giờ mà nói, thời

gian dài như vậy không được.

Nhưng nếu như không phong ấn, một Châu đầu tiên sẽ bị cấm địa làm loạn,

căn cơ của tất cả mọi người và tông môn trong Châu đó đều sẽ bị hủy diệt, vô số

nhân tộc cũng sẽ biến thành khẩu phần lương thực của cấm địa, bị triệt để dị

hoá.

Nếu cấm địa lan tràn, bên trong Phong Hải Quận nhất định sẽ đại loạn.

Vả lại phần lớn ngoại tộc trong hai châu này cũng đang tham dự phong ấn,

dẫu sao tình huống hai Châu này cũng bất đồng với Châu khác, mảnh đất mình

ở đang gặp nguy hiểm, khiến cho ngoại tộc của hai Châu này không thể không

ra tay.

Cho nên Hứa Thanh rất khó truyền đạt ra mệnh lệnh như hủy bỏ phong ấn,

lập tức đi đến tiền tuyến.

Nhất là đại bản doanh của Hứa Thanh ở Nghênh Hoàng Châu lại càng là

như vậy, dù là có hơn 90 tộc quần trên biển cấm trợ giúp đồng thời đối kháng

Thi Cấm, vả lại tập hợp hơn phân nửa lực lượng của Nghênh Hoàng Châu,

nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng khống chế Thi Cấm không làm loạn.

Bây giờ còn đang ở trong trạng thái giằng co.

Hứa Thanh im lặng, cẩn thận xem xét ngọc giản, hồi lâu sau trong lúc hắn

đang tra xét tin tức Nghênh Hoàng Châu, ánh mắt của hắn bỗng nhiên ngưng tụ

lại, chú ý tới một cái tin tức được ghi chép trong báo cáo theo thông lệ của Chấp

Kiếm Đình.

"Hơn phân nửa ngoại tộc cùng thế lực của Nghênh Hoàng Châu đều tham

dự đối kháng cuộc chiến Thi Cấm, nhưng có một chút thế lực không tham dự,

lấy Tam Linh Trấn Đạo Sơn cùng với Quỷ Đế Sơn cầm đầu."

"Nhưng trải qua câu thông, hai phe thế lực lớn này đã đồng ý tuyệt không ra

ngoài phạm vi của mình nửa bước vào thời điểm này."

"Tam linh trên Trấn Đạo Sơn cùng với bảy phách Quỷ Đế Sơn, đều là hồn

phách của Quỷ Đế biến thành, mà Quỷ Đế Sơn còn sót lại ấn ký không phải

Uẩn Thần không thể diệt, đó cũng là lý do mà bọn chúng đều có thân thể bất tử,

bắt buộc xuất chiến tất có xung đột, vả lại nếu như bọn họ không thành tâm,

cũng không giúp gì cho việc phong ấn Thi Cấm, ngược lại còn phải phân tâm để

ý."

"Cho nên để tránh phức tạp, lãng phí thời gian, Chấp Kiếm Đình ở Châu ta

quyết định cho phép chúng nó không xuất chiến."

Hứa Thanh nhìn thấy tin này, trầm ngâm thật lâu, sau đó đứng lên, dạo bước

bên trong Thư Lệnh ti.

Trong mắt khi thì kiên quyết, khi thì do dự, giống như đang cân nhắc.

Thanh Thu cùng Ninh Viêm ở một bên rất ít khi trông thấy Hứa Thanh do

dự như thế, coi như là lúc đóng giả Hắc Thiên Thần tử cũng không hề thấy Hứa

Thanh như vậy, cho nên sau khi bọn họ nhìn nhau một cái, cả hai theo bản năng

không dám thở gấp.

Cứ như vậy, sau khi Hứa Thanh nhíu mày đi lại hơn mười bước, cảm thụ

Quỷ Đế Cung trong hạ thể một chút, hắn dừng bước chân lại, ngẩng đầu nhìn ra

bầu trời phía ngoài, thần sắc lộ ra quyết đoán.

"Thanh Thu, Ninh Viêm, hai ngươi tọa trấn Thư Lệnh ti, tổng hợp tin tức

tiền tuyến, giám sát tiến trình vật tư, ban cho Thanh Thu quyền hạn, nếu như có

chuyện quan trọng, có thể mượn nhờ trận pháp Chấp Kiếm Cung để truyền âm

tới Kiếm Lệnh của ta."

Thanh Thu vội vàng ưỡn ngực, vừa muốn lớn tiếng mở miệng, nhưng nghĩ

đến kiêu ngạo của mình, vì vậy liền đè xuống cái bản năng này, ra vẻ bình tĩnh,

nhẹ gật đầu.

Ninh Viêm lại không băn khoăn nhiều như vậy, lớn tiếng hô vâng, sau đó tò

mò hỏi một câu.

"Hứa sư huynh, ngươi muốn ra ngoài sao?"

Hứa Thanh liếc mắt nhìn Ninh Viêm, không trả lời vấn đề này, hắn không

muốn trước khi xuất phát sẽ báo cho người khác biết hướng đi cụ thể của mình,

vì vậy liền nhàn nhạt mở miệng.

"Ta đi tới Y Cấm một chuyến."

Nói xong, Hứa Thanh cất bước đi ra khỏi Thư Lệnh ti, không chần chờ chút

nào, giơ chân lên bay thẳng lên trên bầu trời, sau vài bước đã đến phía trên bầu

trời

Bình luận

Truyện đang đọc