QUANG ÂM CHI NGOẠI

Lời Diêu Hầu vừa ra, bốn phương như nổ vang, vào thời khắc này, cảm xúc

của tất cả mọi người đều bị triệt để dẫn nổ, Thất hoàng tử cũng thở dài một

tiếng trong lòng.

Lúc trước bên trong phàm tục có lẻ tẻ một vài người gọi, nhưng đó thật ra

cũng không có gì, dẫu sao cho dù họ gọi như thế nào, cũng đều là cảm xúc kích

động lên nói như vậy mà thôi, không đảm đương nổi sự thật.

Nhưng giờ phút này Diêu Hầu mở miệng, ý nghĩa đã không giống nhau, bởi

vì hỏi là vấn thiên, đây chính là nghi thức lên ngôi Quận Trưởng!

Mà trong lịch sử nhân tộc, chưa từng xuất hiện qua tu sĩ Giả Anh đảm

nhiệm chức vị Quận Trưởng, chuyện này, nhất định sẽ khiến cho Nhân Hoàng

cao độ coi trọng.

Thực tế chuyện này là Diêu Thiên Yến thúc đẩy, tư cách một trong những

người lập công trong sự kiện vạch trần Quận Thừa này, tư cách lão nhân duy

nhất sống sót trong thời kỳ chiến tranh, tư cách người bị hàm oan, lại đã từng là

một trong người dẫn đầu Phong Hải Quận, lão có tư cách này.

"Có lẽ đại khái phụ hoàng sẽ không đồng ý, nhưng ngài ấy cũng phải cân

nhắc ý chí của Phong Hải Quận, vô luận như thế nào, hành động này của Diêu

Thiên Yến là bất chấp bất cứ giá nào của bản thân, không tiếc hết thảy để nói

với thế nhân, nói với toàn bộ nhân tộc, nói với Nhân Hoàng, Phong Hải Quận..

. Chỉ chấp nhận Hứa Thanh."

"Lòng dân bị lão đốt lên, khó có thể rung chuyển, đã trở thành ngọn lửa vĩnh

hằng."

Thất hoàng tử trầm mặc, gã biết rõ, đại thế đã mất.

Giờ phút này bầu trời lập lòe, thân ảnh những người từng đảm nhiệm Quận

Trưởng lần lượt biến ảo, hiện ra trong vận khí, lan tràn ở phía chân trời, đứng

sừng sững khắp bát phương, giống như đang chứng kiến giờ khắc này.

Trên bầu trời, sấm sét nổ vang, mặc dù nói vấn thiên không có lời nói đáp

lại, nhưng một tiếng sấm này, chính là âm thanh của thiên Phong Hải Quận.

"Vấn địa!"

Trong mắt Diêu Hầu lộ ra kỳ mang, lời nói vừa ra, đại địa nổ vang, giống

như đang đáp lại.

"Vấn nhân!"

Diêu Hầu nhìn về phía Quận Đô.

Hơn mười vạn tu sĩ trên tế đàn, vô số phàm tục trong Đô thành, giờ phút này

toàn bộ đều ở trong tích tắc, truyền ra tiếng hét.

"Có thể!"

"Có thể!"

Vô số âm thanh hội tụ cùng một chỗ, như là thiên uy phủ xuống thế gian.

Điều này đại biểu lòng dân, đại biểu ý chí của Phong Hải Quận.

Đây mới là lựa chọn của Phong Hải Quận!

Dưới vạn chúng nhìn chăm chú, dưới vận khí gia thân, nội tâm Hứa Thanh

kích động, cảm xúc cũng chấn động kịch liệt.

Hắn ngưng mắt nhìn bốn phương, ngàn vạn nỗi lòng, cuối cùng liền hóa

thành cúi đầu.

Cúi đầu về phía Diêu Hầu, về phía ba Cung, về phía toàn bộ Quận Đô, cúi

đầu thật sâu.

Từ nay về sau, bất kể Nhân Hoàng có nhận thức hay không, trong Phong

Hải Quận, cho dù hắn không có thân phận Quận Trưởng, nhưng lời của hắn vẫn

có sức nặng vô cùng lớn.

Thân phận của hắn, đã đứng ở đỉnh phong Phong Hải Quận.

Dưới ánh trăng sáng ngời, không ai để ý tới Thất hoàng tử, sau khi Thất

hoàng tử trầm mặc, bỗng nhiên nở nụ cười, ván này, gã thua rồi.

Trong lúc mỉm cười, gã lựa chọn rời đi, mang theo đại quân rời khỏi Phong

Hải Quận, gã coi chiến trường Thánh Lan, mới là vũ đài của gã.

Trước khi đi, gã quay đầu ngắm nhìn Hứa Thanh ở xa, lần này hắn trở về và

đại điển đó, thân ảnh Hứa Thanh đã trở nên vô cùng rõ ràng trong lòng của gã.

"Phong Hải Quận, ngoại trừ Diêu Thiên Yến, lại có thêm một người để cho

ta nhớ kỹ."

"Vì một người dũng giả cô độc như vậy, khiến ta bị phụ hoàng trách cứ,

hình như cũng không phải là không thể tiếp nhận."

Thất hoàng tử, thong dong rời đi.

Kinh biến từ Quận Thừa, cứ như vậy kết thúc.

Những lực lượng trong Phong Hải Quận cũng rất nhanh hành động, theo

hơn mười vạn tu sĩ tản ra, bắt đầu xua tán dị chất, cứu vớt phàm tục, hết thảy

đều rất ngay ngắn trật tự.

Dưới Quận Đô hạ lệnh, những biện pháp cứu viện các Châu trong Phong

Hải Quận cũng nhao nhao được triển khai.

Đồng thời trận kinh biến từ Quận Thừa lần này, đủ loại nhân quả đều không

có bất kỳ sự giấu giếm nào, được thông cáo ra toàn bộ Phong Hải Quận, khiến

cho các phương biết được chân tướng sự thật.

Đại điển Quận Trưởng, hạ màn xuống sân khấu.

Lịch Huyền Chiến, năm 2932, cuối tháng mười một.

Phong Hải Quận kịch biến, Quận Thừa do thành viên Chúc Chiếu biến

thành, tên thật là Bạch Tiêu Trác, từng là Quận Trưởng của Phong Hải Quận

thời kỳ Tử Thanh thượng quốc, lấy phương pháp Thần Linh chuyển thế trở về,

làm loạn Phong Hải Quận, muốn gọi Viễn Cổ phủ xuống, họa hại muôn dân

trăm họ.

Nhân tộc tự vấn lương tâm vạn trượng trước Đại Đế, Chấp Kiếm Giả Hứa

Thanh, trong thời điểm đại điển Quận Trưởng vấn Thiên Địa Nhân để lên ngôi,

một mình đi ra, không tiếc sống chết, không quên sơ tâm, ngăn cơn sóng dữ,

vạch trần âm mưu, hóa giải nguy cơ của Phong Hải Quận, giải cứu hạo kiếp cho

Phong Hải Quận.

Nhân Hoàng động dung.

Cùng tháng, Nhân Hoàng truyền bá năm đạo thánh chỉ, đạo chỉ thứ nhất là

nghiêm khắc trách cứ Thất hoàng tử sơ xuất thiếu chu đáo, ghi tội một lần.

Đạo chỉ thứ hai, toàn bộ nhân tộc truy nã Chúc Chiếu, hiệu lệnh các Quận

và Châu lập tức điều tra, vả lại lệnh Thượng Huyền Ngũ Cung thành lập ngành

có liên quan, lập tức đi tuần tra các nơi, chém giết hết thảy liên quan tới Chúc

Chiếu.

Đạo chỉ thứ ba là bổ nhiệm hậu nhân Thiên Hậu là Diêu Thiên Yến tạm thay

thế chức Quận Trưởng của Phong Hải Quận, đặc biệt bổ nhiệm nghĩa tu nhân

gian Trịnh Khải Dịch nhậm chức Quận Thừa, lại ban thưởng tư cách tự tiến cử

Quận Trưởng kế nhiệm của Phong Hải Quận, hết thảy người tu vi Quy Hư phù

hợp, Phong Hải Quận đều có thể tự động tiến cử.

Đạo chỉ thứ tư là thu lại chức vị Cung chủ của những Thống Soái đang tại vị

ở ba đại cung trong Phong Hải Quận, Phó cung chủ hiện thời đều trở thành

chính.

Đạo chỉ thứ năm là ban thưởng cho Chấp Kiếm Giả Hứa Thanh kim bài,

hoàng bào, tư cách Thái Học, chiến công nhân tộc nhất đẳng.

Năm đạo thánh chỉ, chiêu cáo thiên hạ.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Vực và Quận của nhân tộc đều chấn

động, danh tiếng Hứa Thanh truyền khắp bát phương.

Mà bên trong thánh chỉ bổ nhiệm, có hai điểm rõ ràng lộ ra thông tin mấu

chốt, một cái là bổ nhiệm Trịnh Khải Dịch, một cái là quyền tự mình tiến cử của

Phong Hải Quận.

Hiển nhiên Nhân Hoàng rất xem trọng đối với việc này, nhưng quy củ trước

giờ không thể thay đổi.

Nhưng cũng không thể không cân nhắc thái độ của Phong Hải Quận, vì vậy

liền có sự bổ nhiệm đối với Thất gia.

Bởi vì quan hệ của Thất gia và Hứa Thanh, người người ở Phong Hải Quận

đều biết.

Về phần ban thưởng quyền tự mình tiến cử, giống như chỉ rõ, chỉ cần tu vi

Hứa Thanh đạt đến Quy Hư, như vậy, hắn... Chính là Quận Trưởng của Phong

Hải Quận.

Kiếp nạn của Phong Hải Quận cũng cứ như vậy kết thúc, tất cả...Bắt đầu

khôi phục.

Còn đối với Hứa Thanh mà nói, khởi đầu mới, cánh buồm mới, cũng đã bắt

đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc