QUANG ÂM CHI NGOẠI

Gương mặt này, chính là mặt của Đội trưởng.

Hắn đang cười, nụ cười quỷ dị, mà trong hai mắt của gương mặt này, cũng

còn có gương mặt như vậy, một cái lồng một cái, không cách nào thấy rõ có bao

nhiêu, chỉ có thể nhìn thấy tất cả khuôn mặt, dường như cũng đang lộ ra nụ cười

quái dị kia.

Mà những gương mặt vxuất hiện cũng khiến cho thân thể Điện hoàng nổ

vang, Thần thông muốn bị cắt ngang, thậm chí thân thể đều xuất hiện một

khoảnh khắc dừng lại.

Nhưng dù sao hắn cũng là Điện hoàng, dù không biết lai lịch, tu vi cùng

thân thể đều là chắp vá ra, nhưng vào thời khắc này, miệng hắn vẫn truyền ra

một tiếng chú ngữ.

“Thủy thanh phù mệnh, động uyên chính hình, yêu ma lệ quỷ, thúc tống

cùng tuyền!”

Giữa lúc nói, ánh kim toàn thân Điện hoàng càng thêm chói mắt, những ấn

ký tản ra bên ngoài kia cũng hoàn thành tổ hợp vào thời khắc này, hình thành ảo

ảnh một con tê giác màu vàng kim to lớn vô cùng.

Nó ngửa mặt lên trời gầm thét, thiên địa tchìm rong tiếng nổ vang, con tê

giác màu vàng kim này dũng mãnh xông ra, thẳng đến đến cái miệng rộng trên

trời.

Àm một tiếng, miệng rộng trực tiếp cắn lên thân tê giác. Trong âm thanh

ken két truyền ra, thân con tê giác này rất cứng chắc, cái miệng rộng của Đội

trưởng kiếp trước, không cách nào tiếp tục táp tới.

Mượn nhờ thời gian này, ánh vàng kim toàn thân Điện hoàng lại lấp lánh lần

nữa, lần này hội tụ ở hai mắt, làm những gương mặt xuất hiện trong đôi mắt kia

lập tức bắt đầu vặn vẹo.

Những gương mặt kia dường như không địch lại, nhanh chóng tiêu tán dưới

ánh vàng kim này, mà khí tức của Điện hoàng cũng được làm sạch dần dần theo

hai mắt, ngày càng tăng lên, mắt thấy sắp thoát khốn nghịch chuyển.

Đội trưởng cười lạnh một tiếng.

“Chỉ là một tên giặc trộm mắt chắp vá!”

Hắn nâng hai tay lên, vung mạnh, miệng phát ra tiếng gầm nhẹ.

“Thân thể kiếp trước, tự động in dấu, hợp trong thân này, khóa mệnh phong

hồn!”

“Đầu, ngũ quan, tứ chi, thân thể, ngũ tạng lục phủ… Đi!”

Toàn thân Đội trưởng bùng nổ ánh xanh, hình thành một mảnh biển ánh

sáng màu lam, tay phải nâng lên bấm niệm pháp quyết, chỉ về phía Điện hoàng.

Lập tức tất cả thân thể và khí quan kiếp trước của hắn bỗng nổ vang vào thời

khắc này, cấp tốc phóng đến chỗ Điện hoàng, trong nháy mắt đã tới gần, uy áp

kinh người, khí thế như hồng.

Mà giờ phút này Điện hoàng đang đối kháng hai mắt của mình, nhìn thấy

một cảnh này, tâm thần hắn chấn động, nguy cơ sinh tử lại lần nữa hiển hiện

trong tâm thần. Trong thời khắc nguy hiểm, thân thể hắn ầm một tiếng, vậy mà

sụp đổ, hóa thành một mảnh ánh vàng kim, mạnh mẽ cuốn ngược, ý đồ bỏ chạy.

Nhưng chớp mắt tiếp theo, Lý Tiêu Sơn lại chẳng biết lúc nào đã tránh khỏi

trói buộc của Huyết Vệ, một bước đến nơi này, trường đao trong tay vung lên,

sát cơ trong mắt mãnh liệt, một đao hạ xuống.

Một đao này, chém rách hư vô, hình thành khe rãnh, lại như thiên hà chợt

hiện, chém đến gần kề.

Thiên địa ầm vang.

Trực tiếp chém lên ánh vàng kim.

Lý Tiêu Sơn phun ra máu tươi. Một đao này hắn trả giá toàn bộ, cũng chịu

phản phệ rất lớn, thân thể vỡ vụn, huyết nhục toàn thân mơ hồ, rút lui trong thoi

thóp, hướng về mặt đất.

Nhưng một đao này của hắn có tác dụng không nhỏ, ánh vàng kim bị chém,

trong đó truyền ra âm thanh thê lương, mảnh ánh vàng kim kia không khỏi dừng

lại giữa không trung.

Khoảnh khắc đó, khí quan của Đội trưởng nhanh chóng hòa tan vào, đầu

tiên đến chính là tứ chi.

Tứ chi kiếp trước của Đội trưởng lập tức mơ hồ, dung nhập vào trong thân

thể Điện hoàng, tiếp theo là ngũ tạng lục phủ, cổ, thân thể, đầu, tai, mũi…

Cuối cùng là cái miệng rộng trên bầu trời, giờ phút này cắn nát vách ngăn

màu vàng kim, nuốt Điện hoàng vào, dung hợp cùng hắn.

Hết thảy chuyện này nói ra thì chậm, nhưng trên thực tế đều phát sinh trong

điện quang hỏa thạch. Trong nháy mắt, tất cả thân thể kiếp trước của Đội trưởng

đều biến mất không thấy gì nữa, toàn bộ… Tan trong thân thể Điện hoàng.

Giờ phút này, thân thể, tứ chi, ngũ tạng lục phủ cùng ngũ quan trên mặt của

Điện hoàng, hết thảy, hết thảy đều là thân kiếp trước của Đội trưởng.

Mà ánh mắt của hắn cũng như thế, giờ phút này ánh xanh bỗng lấp lánh, ầm

ầm bùng nổ về bát phương, khiến cả thiên địa này, óng ánh ánh sáng xanh.

Kinh người nhất chính là hình dạng của hắn, giờ phút này theo ngũ quan bị

kiếp trước của Đội trưởng thay thế, hình dáng của nó có thay đổi, cuối cùng hóa

thành khuôn mặt giống Đội trưởng như đúc.

Thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun, một cảnh này dẫn đến tất cả tu sĩ

Hồng Nguyệt xung quanh kinh hãi và không thể nào tin.

Mà dưới vô số ánh mắt chăm chú, Điện hoàng bị thân kiếp trước của Đội

trưởng thay thế, dao động khí tức của hắn cực kì bất ổn, như còn đang giãy dụa,

nhưng thân thể lại chỉ có thể đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

“Con mắt của ta, há có thể dễ dàng bị điều khiển như vậy?”

“Nói thật cho ngươi biết đi, mỗi một đời, từ thời khắc ra đời, mỗi ngày lão

tử đều đang hạ cấm chế cho thân thể của mình, có thời gian thì luyện thân thể

của mình chơi. Những cấm chế và luyện hóa này tích lũy tháng ngày, đến sau

này ngay cả chính lão tử cũng sợ hãi.”

“Mà thân thể, chính là pháp khí mạnh mẽ nhất của gia gia ngươi!”

“Hôm nay đối phó ngươi, một thân kiếp trước là đủ rồi, nếu ngươi còn giãy

dụa, có tin lão tử triệu hoán tất cả thân kiếp trước tới đây, cho dù chỉ đè cũng có

thể đè chết ngươi!”

Đội trưởng nói với giọng ngạo nghễ, nhìn về phía Điện hoàng bị thân kiếp

trước của mình thay thế, mà lời của hắn cũng hấp dẫn sự chú ý của Hứa Thanh.

Đối với việc đại sư huynh thành công, hắn không bất ngờ chút nào.

Dù sao vì một ngày này, Đội trưởng đã chuẩn bị quá lâu, quá lâu.

Mà điều khiến Hứa Thanh ngoài ý muốn là thói quen luyện thân thể, hạ cấm

chế này của Đội trưởng …

Thế là Hứa Thanh quét mắt thân thể một đời này của Đội trưởng.

“Một đời này cấm chế hơi ít một chút, dù sao mỗi lần làm đại sự đều sẽ

thiếu cánh tay cụt chân, bây giờ chỉ mới luyện xong đầu.” Nhìn thấy ánh mắt

của Hứa Thanh, Đội trưởng đoán được ý nghĩ của Hứa Thanh, tằng hắng một

tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc