Hứa Thanh trở về, trước tiên mở ra ngọc giản truyền âm của mình để thông
báo cho Tử Huyền Thượng Tiên biết.
Trên đường từ Liên Minh Bát Tông tới Quận Đô, Tử Huyền đã đưa ra yêu
cầu này với hắn và Trần Nhị Ngưu.
Dẫu sao thân ở địa phương khác, thời khắc đều có nguy hiểm phủ xuống,
mà nhiệm vụ chân chính của Tử Huyền khi tới đây, đó chính là cho Chấp Kiếm
Giả của Liên Minh Bát Tông thêm một tầng thủ hộ.
Giờ phút này sau khi kết thúc truyền âm, Hứa Thanh trở lại Kiếm Các của
mình, cũng không lập tức bước vào mà xem xét ở bốn phía một phen, xác định
những bố trí trước khi mình đi không có dấu vết bị động qua, sau đó mới đi vào
bên trong.
Đây là thói quen của hắn, đã khắc vào tận sâu bên trong bản năng.
Sau khi vào trong Kiếm Các thì Hứa Thanh thở sâu, nhớ lại toàn bộ quá
trình nhiệm vụ lần này, phân tích xem mình có chỗ nào làm không ổn, cho đến
khi cảnh ban đêm bên ngoài phủ xuống, hắn mới kết thúc quá trình hồi tưởng.
Chỉ là bóng dáng của người thiếu niên nằm hấp hối ở trong trận tuyệt sát
kia, đã khắc sâu vào trong trí nhớ của hắn.
"Phụ thân của y, hẳn là vị ám tử kia....." Hứa Thanh thì thào.
Hắn không biết vị ám tử thần bí kia có phải đã coi như bỏ vị thiếu niên này,
biến thiếu niên trở thành một trong những miếng mồi để che lấp tung tích bản
thân.
Hay là phải chăng còn có thêm càng nhiều những người cũng giống như
thiếu niên.
Hoặc là, người ám tử kia lựa chọn dùng chính bản thân mình làm bia ngắm,
giấu tình báo ở trên người những người khác, để bảo đảm tình báo có thể chân
chính truyền về.
Tất cả đều không biết rõ.
Hứa Thanh trầm mặc một lát rồi lắc đầu, sau đó nhớ tới tên Hắc Y Vệ tám
Cung bị chính mình giết chết.
"Với chiến lực bây giờ của ta, không tiếc đại giới, có thể đánh chết tu sĩ tám
Cung, nhưng mà nếu là chín Cung mà nói…rất khó."
Hứa Thanh trầm ngâm, hắn biết rõ, trên cơ bản thì chiến lực tám Cung đã là
cực hạn của tuyệt đại đa số tu sĩ tư chất bốn đoàn mệnh hỏa.
Đương nhiên trong đó có lẽ còn tồn tại càng thêm yêu nghiệt, mặc dù không
mở ra đạo pháp khiếu thứ 121, nhưng lại nắm giữ hai loại công pháp Hoàng
cấp, hoặc là có được mệnh đăng.
Loại người này, sẽ có khả năng có chiến lực chín Cung.
"Trừ bên ngoài cái này ra, những tu sĩ đạt tới số Thiên Cung cực hạn kia, đại
khái có khả năng cũng sẽ thử nghiệm đột phá, từ Kim Đan bước vào Nguyên
Anh." Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ trầm ngâm.
Nguyên Anh cũng không phải dễ đột phá như vậy, cho nên rất nhiều người
tu đến cực hạn của Kim Đan, cũng đều ở vào trạng thái hóa Anh, quá trình này
có chút huyền diệu, cho nên phần lớn tu sĩ bên ngoài xưng hô cái này là nửa
bước Nguyên Anh, hoặc là Giả Anh.
Thông qua nhiệm vụ lần này, Hứa Thanh cũng đã có được chút phán đoán
về loại chiến lực Giả Anh đó.
"Siêu việt tám Cung và chín Cung, đến gần vô hạn mười Cung!"
"Ta còn quá yếu, phải tăng tốc tu hành, mặt khác cũng phải nhanh chóng đi
một chuyến tới Hóa Yêu tông, học tập Hóa Yêu Quyết." Hứa Thanh cảm thấy
nếu như mình phân tích không sai, vậy Hóa Yêu Quyết nhất định có thể huyễn
hóa trình độ nào đó của Quỷ Đế trong thức hải của hắn ra ngoài.
"Không biết sau khi Quỷ Đế huyễn hóa ra, có thể tăng thêm cho ta bao
nhiêu lực lượng." Hứa Thanh dâng lên chờ mong trong lòng.
"Hy vọng hết thảy đều thuận lợi, nếu như vậy có lẽ trong tương lai, Thiên
Cung của ta có thể sẽ nhiều thêm một tòa …Quỷ Đế Cung!"
Cực hạn của ta là mười ngọn Thiên Cung, bây giờ đã hoàn thành năm cái,
còn lại năm, Kiếm Cung có thể tính một cái, nếu như Quỷ Đế Cung cũng có thể
tạo ra, vậy chỉ còn thiếu ba lựa chọn."
Hứa Thanh suy nghĩ một chút.
"Đúng rồi, còn có bổn mạng Thương Long."
Hứa Thanh thở sâu, kết thúc phân tích và suy nghĩ của mình.
"Như vậy thì trước mắt, việc cấp bách và cần thiết bây giờ chính là quân
công, lúc trước ta xin nghỉ nửa tháng, bây giờ vẫn còn hạn bảy ngày, trở về sớm
cũng không có ý nghĩa."
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ khát vọng, hắn cần quân công để học tập Hóa
Yêu Quyết, đi Triêu Hà Sơn cũng cần quân công.
Hết thảy đều không thoát khỏi liên quan tới quân công.
"Có lẽ quân công của nhiệm vụ lần này sẽ không ít, nhưng còn chưa đủ..."
Hứa Thanh xuất ra Kiếm Lệnh, bắt đầu tìm kiếm nhiệm vụ trong đó, rất nhanh
liền tìm được một cái nhiệm vụ truy bắt trong Quận Đô.
Hắn kiểm tra một chút thương thế bản thân, sau đó ra khỏi Kiếm Các, đi
kiếm quân công.
Thời gian một ngày lại một ngày, cứ như vậy trôi qua.
Sau khi bọn họ làm xong nhiệm vụ kia, Hứa Thanh không nghe thấy ai đề
cập lại việc này nữa.
Hắn không biết ám tử chân chính là ai, cũng không biết đối phương có thuận
lợi tiếp ứng trở về hay không.
Hết thảy theo nhiệm vụ kết thúc, là chấm dứt.
Bảy ngày sau, Hứa Thanh đang đắm chìm trong việc kiếm quân công, nhận
được tin báo của Hình Ngục Ti, thời gian xin nghỉ phép của hắn đã kết thúc.
Vì vậy hắn chỉ có thể dừng lại hành động kiếm quân công vào ban ngày,
sáng sớm ngày hôm nay liền đi tới Hình Ngục Ti trực ban.
Đi trên bậc thang của Hình Ngục Ti, Hứa Thanh cảm thụ được sự âm lãnh
quen thuộc, cũng chào hỏi với mấy vị lính canh ngục khu Đinh, đáy lòng vẫn
còn cân nhắc về quân công.
Cho đến khi đi đến cửa nhà lao 132 khu Đinh, hắn đẩy cửa ra, bước vào nhà
lao.
Nửa tháng không tới, phạm nhân nơi đây và cũng không khác gì lúc trước
cả.
Vân Thú vẫn đang ăn xúc tu, nữ tử nhân tộc vẫn đang dỗ búp bê ngủ trong
ngực, trong mắt lão giả Đan Thanh Tộc mang theo vẻ thân thiết, hô to chào buổi
sáng, cối xay vẫn đang chuyển động, chỉ có cái đầu người là mí mắt khẽ đảo,
thở dài.
"Mới yên tĩnh được nửa tháng, tại sao ngươi lại trở về rồi?"