SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Lúc đến biệt thự đã là hai giờ sáng, để Kiều Phúc yên tâm Dương Bách Xuyên đã dẫn Ngô Mặc Thu đến mật thất.  

Sau khi thấy Ngô Mặc Thu trở về, Kiều Phúc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, trong miệng lẩm bẩm có thể ăn nói với Ngô Mặc Hạ rồi.  

Anh ta vô cùng biết ơn Dương Bách Xuyên, nên càng trung thành hơn.  

Dương Bách Xuyên có thể hiểu được Kiều Phúc, vì bản thân anh cũng là người đặt người thân bạn bè ở trong lòng.  

Ngược lại thấy rất thưởng thức loại lo âu này của Kiều Phúc.  

Nên cũng ban thưởng cho Kiều Phúc một giọt nước Sinh Mệnh.  

Để anh ta khôi phục vết thương cho tốt.  

Hiệu quả của nước Sinh Mệnh đối với linh tu đã thể hiện trên người Ngô Mặc Thu, một giọt nước Sinh Mệnh đủ để cho Kiều Phúc hoàn toàn khôi phục, còn có thể giúp anh ta thành thân thể Chân Linh, thiên phú tu luyện ngày sau chắc chắn sẽ tăng lên một bậc.  

Sau khi Ngô Mặc Tuh ra khỏi mật thất, Dương Bách Xuyên để Ngô Mặc Thu đi chọn một phòng để ở trước, bây giờ cô là thân thể Chân Linh, cũng nên hưởng thụ cuộc sống giống người bình thường.  

Còn anh thì trở về phòng tầng ba, vốn định gọi điện thoại cho nhóm Độc Cô Vô Tình và Lục Tuyết Hi, nhưng lại bận rộn đến rạng sáng, nghĩ vẫn là thôi, đợi ngày mai rồi nói.  

Về đến phòng, Dương Bách Xuyên không tu luyện mà ngồi trước bệ cửa sổ, mở cửa sổ ra nhìn sao trên bầu trời, trong lòng nghĩ dự định tiếp theo.  

Thu Nhi và Kiều Phúc coi như không sao rồi, thù của Đường Long và Cổ Tư Lạc chưa báo được, nhưng kẻ thù là ma nữ Hồng Phật, điều này đã xác định.  

Tối nay bị cô ta mê hoặc, để cô ta chạy trốn, thấy hơi tiếc, nhưng lần sau Dương Bách Xuyên tuyệt đối sẽ không để cô ta chạy trốn là được.  

Bây giờ đi tìm ma nữ chẳng khác nào mò kim đáy biển, trải qua chuyện lần này, ma nữ Hồng Phật chắc chắn sẽ rất cảnh giác, sẽ không dễ dàng để anh tìm được, không chừng lúc này cô ta đã rời khỏi Cố Đô rồi. Đối với ma nữ chỉ có thể để ngày mai gọi điện thoại cho Ngô Nam phát động lực lượng của Thần Long Đàm tìm kiếm thôi.  

Chuyện này tạm thời kết thúc.  

Chuyện cấp bách tiếp theo có hai cái, sắp đến cuối năm, anh đã đồng ý với Bách Sơn đến Võ Đang một chuyến, giúp đỡ chuyện tranh chấp nội bộ Võ Đang hắn ta.  

Chuyện thứ hai chính là chuyện của Hạ Lộ, theo anh suy đoán hoặc là Hạ Lộ đến Đạo thành của vị đạo sĩ nhận nuôi cô, hoặc chính là về quê hương Trường Giang cô sinh ra.  

So với việc đến Võ Đang, trong lòng Dương Bách Xuyên thấy sốt ruột nhất chính là Hạ Lộ, đến Võ Đang còn có thời gian, nhưng tìm kiếm Hạ Lộ lại không thể chậm trễ.  

Hạ Lộ chặn hai cao thủ Tiên Thiên lớn của Thần Tông và Âm Nguyệt Môn cho anh, giải quyết thế lực của Xương Hoa Trung Quốc cho anh, những chuyện này đều có như là ân tình lớn.  

Trong lòng anh thầm nghĩ cho dù là sống hay chết cũng nhất định phải cứu người cá đẹp Hạ Lộ này.  

Ngoài ra chính là chuyện của Liễu Linh Linh, nhưng xa tận chân trời, dù anh muốn biết tình hình của Liễu Linh Linh cũng không có cách nào.  

Hơn nữa lâu như vậy rồi, cách thời gian quỷ hút máu Ruth chạy trốn đã qua hơn một tháng, nếu cô ta thật sự gây bất lợi cho Liễu Linh Linh, hoặc muốn uy hiếp anh e là đã hành động rồi. Nhưng đến bây giờ vẫn không có động tĩnh, không có động tĩnh chính là chuyện tốt, chứng tỏ chắc Liễu Linh Linh vẫn an toàn.  

Đợi làm xong chuyện bên này, anh sẽ đến nước Pháp một lần, tìm Liễu Linh Linh về.  

Còn cả chuyện của ba mẹ, bà nội đã lớn tuổi rồi, Dương Bách Xuyên biết trong lòng bà nội vẫn luôn có ba, hơn mười năm chết không thấy người sống không thấy xác, trong lòng bà chắc chắn có vướng mắc.  

Dương Bách Xuyên chưa nói gì với bà nội về chuyện ba mẹ biến mất ở sa mạc Tây Vực.  

Trong lòng nghĩ đợi tất cả mọi chuyện kết thúc thì dẫn bà nội đến sa mạc một lần, đi tế bái ba mẹ, cũng coi như hoàn thành một tâm nguyện.  

Bình luận

Truyện đang đọc