SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn, bầu trời trên sào huyệt Thao Thiết huyết quang mãnh liệt, xông thẳng lên trời, trụ ánh sáng đường kính hơn mấy chục mét xông lên mây xanh. 

“Là thiên địa xuất hiện dị tượng, sào huyệt Thao Thiết mở ra rồi!” Bạch Khởi không khỏi kích động nói. 

Nghe Bạch Khởi nói, Dương Bách Xuyên nghi ngờ, nói: “Đại ca, sào huyệt Thao Thiết mở ra còn có môn đạo gì?”  

“Đương nhiên có, huyết quang xông lên từ chân trời kia chính là thiên địa dị tượng mỗi lần sào huyệt Thao Thiết mở ra, mỗi lần nó mở ra chắc chắn có bảo vật xuất hiện, đương nhiên huynh cũng chỉ là nghe người thế hệ trước nói. Đi đi đi, chúng ta mau đi xem sao, cho dù không có được mảnh vụn Thiên Trảm, có thể có được hai bảo vật cũng tốt.”  

“Trong truyền thuyết, hung thú Thao Thiết là tham lam nhất, cắn nuốt vô số thiên tài địa bảo, thực ra đều tích trữ lại, có tiên nhân sau khi giết Thao Thiết, vô số bảo vật cũng đã thành vật vô chủ để lại ở sào huyệt Thao Thiết. Cứ cách mấy trăm năm vào thời gian đặc biệt sào huyệt Thao Thiết sẽ tự động mở ra, lúc đó sẽ có một số bảo vật sinh ra linh tính tự động bay ra ngoài, người nào có thể có được coi như cơ duyên của người đó.”  

Trong lúc Bạch Khởi nói, hắn ta đã phi thân hơn mấy trăm mét, bay về phía sào huyệt Thao Thiết cao đủ nghìn trượng.  

Lúc này không chỉ Bạch Khởi, mấy yêu tu cũng nhao nhao phi thân xông về phía sào huyệt Thao Thiết.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên không có rung động gì lớn, bởi vì hắn biết chỉ cần là linh vật chủ động xuất thế, thì đều là có linh tính, tình huống bình thường đều sẽ tự động chọn chủ, dựa vào cơ duyên, cưỡng ép ra tay cướp đoạt chưa chắc có thể về tay.  

Trong sân, Hầu Đậu Đậu, Mai tỷ, Diệp Vô Tâm, Ngô Mặc Thu và cả Tiểu Ô Quy vừa khôi phục lại đều không hề nhúc nhích, từng người nhìn về phía Dương Bách Xuyên, chờ hắn quyết định.  

“Chúng ta cũng đi xem, có điều mọi người đều cẩn thận hành động, tất cả tùy duyên, đừng cưỡng cầu, an toàn của bản thân quan trọng nhất. Nơi này nếu đã là sào huyệt Thao Thiết, thì chắc chắn sẽ không đơn giản.”  

Dương Bách Xuyên nghĩ thấy vẫn quyết định đi xem sao rồi nói sau.  

Mục đích ban đầu của chuyến này là để tìm kiếm Hầu Đậu Đậu và chồn nhỏ Hương Hương, nửa đường nhảy ra Diệp Vô Tâm và Hạ Thiền, mục tiêu chuyển thành bảo vệ hai đại mỹ nhân, để cho bản thân an tâm chút.  

Lại không ngờ Hầu Đậu Đậu sẽ xuất hiện, đã thành niềm vui bất ngờ.  

Mà sau trận chiến với Quan Thiên Ngạo, Diệp Vô Tâm tạm thời đã an toàn, bây giờ chỉ còn Hạ Thiền chưa tìm được, địa điểm mọi người truyền tống đến đều không giống nhau, Diệp Vô Tâm cũng chưa từng gặp Hạ Thiền.  

Lúc này điều Dương Bách Xuyên lo lắng là nếu Quan Thiên Ngạo chưa chết liệu có đi tìm Hạ Thiền không? Dù sao ở thuyền phi hành, Dương Bách Xuyên nghe thấy Quan Ngạo Thiên nói muốn đối phó với Hạ Thiền và Diệp Vô Tâm, bây giờ Diệp Vô Tâm an toàn rồi, tiếp theo cần tìm được Hạ Thiền.  

Sào huyệt Thao Thiết phát ra thiên địa dị tượng huyết quang ngút trời này, chắc ở cả bí cảnh Thao Thiết đều có thể nhìn thấy, có lẽ sau khi Hạ Thiền thấy sẽ đến sào huyệt Thao Thiết.  

Cho nên Dương Bách Xuyên chuẩn bị đi xem sao.  

Coi như ôm cây đợi thỏ.  

Mặt khác, Quan Thiên Ngạo chết là một phân thân, bản tôn tai họa lớn này vẫn còn, sát tâm của Dương Bách Xuyên không những không giảm, ngược lại còn nhiều hơn.  

Trong lòng hắn biết rõ nếu như Quan Thiên Ngạo thoát ra ngoài thì sẽ có hậu quả gì, hắn ta là thiếu cung chủ của Bổ Thiên Cung thế lực đệ nhất ngoài mặt của Sơn Hải Giới, nếu như hắn ta muốn đối phó Vân Môn, thì sẽ là một uy hiếp rất lớn đối với Vân Môn Sơn Hải. Cho nên trong lòng Dương Bách Xuyên âm thầm quyết tâm không đinh để Quan Thiên Ngạo sống sót rời khỏi bí cảnh Thao Thiết.  

Sào huyệt Thao Thiết thiên địa dị tượng, đoán trước Quan Thiên Ngạo cũng sẽ vào trong, cho nên mục đích lớn nhất Dương Bách Xuyên vào sào huyệt Thao Thiết hiện giờ là tìm Hạ Thiền, giết Quan Thiên Ngạo.  

Còn về mảnh vụn Thiên Trảm gì đó, Dương Bách Xuyên căn bản không nghĩ nhiều, có cơ duyên có thể có được là tốt nhất, không có cơ duyên cũng không cưỡng cầu.  

Dù sao tìm Hạ Thiền quan trọng hơn, bảo vệ sự an toàn của nàng ấy, không bị Quan Thiên Ngạo hại.  

Thứ hai tìm được Quan Thiên Ngạo rồi giải quyết hắn ta để trừ tai họa về sau, người khác kiêng dè bối cảnh của Bổ Thiên Cung, Dương Bách Xuyên không sợ. Tìm hiểu trong thời gian ngắn, Dương Bách Xuyên đã cho Quan Thiên Ngạo một đánh giá có thù tất báo, bụng dạ hẹp hòi, tiểu nhân nham hiểm. Người này không giết sẽ để lại tai họa lớn.  

Cuối cùng đợi chuyện ở đây kết thúc, việc đầu tiên của hắn chính là đến hồ Động Đình tìm Lão ma tước có duyên gặp mặt một lần ở thành Yêu Quang năm đó, nghe ngóng tung tích của tiểu Phượng Hoàng và chồn nhỏ, tìm ra bọn nó. 

Bình luận

Truyện đang đọc