SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Dương Bách Xuyên bị câu nói của sư phụ dọa sợ, ý chừng Liễu Linh Linh vẫn gặp nguy hiểm đến tính mạng.  

Hơn nữa trong tình huống trước mắt phải tìm được nữ ma đầu Hồng Phất, sau đó giết chết ả, khoét kết tinh trong cơ thể ả ra. Như vậy mới có thể giúp Liễu Linh Linh biến nguy thành an.  

"Vi sư cũng chỉ ăn ngay nói thật mà thôi. Con không phát hiện thấy thi độc trong cơ thể Liễu Linh Linh và nữ ma đầu Hồng Phất đến từ một thể sao? Điều này chứng tỏ Liễu Linh Linh bị nữ ma đầu cắn. Theo truyền thừa về Thi đạo, lúc này Liễu Linh Linh đã bị nữ ma đầu khống chế, trở thành nô bộc rồi. Lẽ nào con đã quên Lý Lương Sơn trong ngôi mộ ở biệt thự hồi trước?"  

Nghe sư phụ nói xong, Dương Bách Xuyên gật đầu. Đương nhiên là anh biết những chuyện này, nhưng vẫn hỏi tiếp: "Lão già, lẽ nào người cũng không có cách nào sao?"  

"Có phải thằng nhóc nhà con mất não rồi không? Hiện tại vi sư chỉ là thể tàn hồn thì cứu kiểu gì? Nếu vi sư có tiên thể thì chuyện này đơn giản như ăn kẹo.  

Thế nên con muốn cứu Liễu Linh Linh cũng chỉ có thể đi tìm nữ ma đầu Hồng Phất, cướp kết tinh tu vi của ả rồi gắn lên người Liễu Linh Linh. Mặc dù từ đó về sau Liễu Linh Linh sẽ trở thành cương thi, nhưng đây cũng là một cơ duyên đối với cô ta, có thể biến cô ta từ một người bình thường thành người có đạo hạnh trong vòng một đêm, bước vào con đường tu đạo. Là phúc hay họa tùy thuộc vào suy nghĩ, quyền quyết định thuộc về con."  

Lời nói của Vân Thiên Tà văng vẳng trong đầu Dương Bách Xuyên.  

"Lão già, ý của người là Liễu Linh Linh chỉ có thể trở thành cương thi phải không?" Nghĩ đến cảnh Liễu Linh Linh biến thành cương thi, Dương Bách Xuyên không rét mà run.  

Dường như Vân Thiên Tà biết Dương Bách Xuyên đang nghĩ gì, ông bật cười mắng: "Thằng nhóc thúi, con lo lắng cái rắm. Đối với Liễu Linh Linh mà nói, đây là cơ duyên đấy. Con nghĩ mà xem, bây giờ hầu hết những người bên cạnh con đều bước vào tu chân rồi, nếu Liễu Linh Linh biết thân phận người tu chân của con thì cô ta không động lòng mà được chắc?  

Nếu con lấy được kết tinh đạo hạnh của nữ ma đầu cho Liễu Linh Linh, thì cô ta quá may mắn. Còn điều con lo lắng... Ha ha, vi sư mà ra khỏi bình Càn Khôn nhất định sẽ đạp chết con. Vi sư đã bảo con đọc kỹ những tri thức tu chân ta truyền dạy cho con, nhưng con không nghe lời. Nếu con đã đọc ghi chép về Quỷ đạo, Thi đạo thì sẽ không có nỗi lo lắng băn khoăn này." Giọng nói của Vân Thiên Tà tràn đầy bất mãn về Dương Bách Xuyên.  

Đúng là Dương Bách Xuyên vẫn chưa đọc xong những ghi chép về kiến thức tu chân mà sư phụ nhồi nhét vào đầu anh. Đó là ghi chép kinh nghiệm cả đời của sư phụ. Sư phụ là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, tu luyện ít nhất cũng phải mấy vạn năm, nhiều nội dung như vậy sao Dương Bách Xuyên có thể đọc hết được?  

Thậm chí lúc nào cần dùng Dương Bách Xuyên mới lục tìm tra cứu trong đầu. Quả thật anh không tìm hiểu nhiều về những ghi chép liên quan đến Quỷ đạo và Thi đạo.  

Anh bèn nói: "Lão già chết tiệt đừng dài dòng nữa, mau nói cho con biết nếu Liễu Linh Linh nuốt kết tinh đạo hạnh của nữ ma đầu Hồng Phất thì có biến thành trạng thái thi thể lạnh băng, thân thể cứng đờ không?"  

"Nói qua nói lại một hồi lâu, đây mới là điều con lo lắng. Có phải con sợ sau này mình ôm thi thể lạnh băng không? Ha ha ha!"  

Tiếng cười nắc nẻ của Vân Thiên Tà vang lên trong đầu Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên đỏ mặt, không nói gì. Đúng là anh lo lắng điều này, nhưng không phải tất cả.  

Sau đó, anh nghe thấy sư phụ Vân Thiên Tà nói: "Con lo thừa rồi. Sư phụ thấy nữ ma đầu Hồng Phất là thể kết hợp giữa Quỷ đạo và Thi đạo, không tầm thường đâu. Cho nên con đừng nhìn nhận ở góc độ của người bình thường.  

Thứ con cướp đi chỉ là đạo hạnh của nữ ma đầu Hồng Phất chứ không phải cơ thể của ả, hai cái này không liên quan gì đến nhau hết. Chỉ cần Liễu Linh Linh nuốt kết tinh đạo hạnh của nữ ma đầu Hồng Phất là đoạt được căn cơ tu luyện và sức mạnh cường đại, không ảnh hưởng gì tới cơ thể cô ta. Thi độc trong máu của cô ta sẽ trở thành sức mạnh. Sau này tu luyện thành công, cô ta sẽ là một người tu đạo hùng mạnh, không khác gì người bình thường, ăn uống thoải mái.  

Thằng nhóc con lo lắng thừa thãi. Nói tới nói lui vẫn phải xem con có bản lĩnh lấy được kết tinh đạo hạnh trên người nữ ma đầu Hồng Phất hay không. Nếu con không làm được thì tất cả chỉ là nói suông, lo lắng người ta có trở thành cương thi hay không thì có ích gì?  

Dương Bách Xuyên nghe xong thoáng sửng sốt. Chỉ cần không ảnh hưởng tới cơ thể Liễu Linh Linh là được. 

Bình luận

Truyện đang đọc